Chương 144: Vũ khí tiện tay. (3)
Lúc này Hỏa Linh Nhi mới nói: “Lý tiền bối biết được việc này, phái ra hai vị đệ tử mới thu nhận gần đây nhất để đến đây giúp đỡ chúng ta.”
Nàng giới thiệu nói: “Vị này chính là Lục Nhượng, còn vị này chính là Long Tử Hiên.”
Lục Nhượng và Long Tử Hiên cũng hơi thi lễ một cái rồi nói: “Phụng mệnh sư phụ đến đây trợ chiến!”
Ngay lập tức, Nguyên Dương Thánh Chủ và Linh Siêu Thánh Chủ đều cảm thấy vô cùng vui mừng.
Đồ đệ của Lý tiền bối tự mình ra tay, còn có cái gì cần phải lo lắng nữa?
“Được rồi, Long công tử, khí tức của ngài có chút giống với Thánh Long Hoàng Triều?”
Lúc này, Nguyên Dương Thánh Chủ bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Long Tử Hiên không có phủ nhận, nói: “Không dối gạt hai vị, trước khi bái sư, ta chính là phế hoàng tử của Thánh Long Hoàng Triều.”
Lục Nhượng cũng tùy tiện nói: “Trước khi bái sư, ta là đệ tử ngoại môn của Thần Kiếm Tông.”
Nghe vậy, Nguyên Dương Thánh Chủ và Linh Siêu Thánh Chủ càng giật mình hơn.
“Ta đã từng nghe nói đến phế hoàng tử của Thánh Long Hoàng Triều, Long Hồn tàn phá không có cách nào tu hành được, nhưng mà Long Hồn của Long công tử… Khí tức của ngươi…”
Linh Siêu có chút giật mình mở miệng.
Ngay cả lão ta đã trở thành Chuẩn Tiên nhưng bây giờ cũng đều có thể cảm giác được Long Hồn ở trong cơ thể của Long Tử Hiên đang dâng trào vô cùng, hết sức mạnh mẽ, hơn nữa, tu vi đã đột phá đến cảnh giới Tôn Giả Cảnh.
Đồng thời, lão ta cũng nhìn thoáng qua Lục Nhượng.
Một tên đệ tử ngoại môn của Thần Kiếm Tông, hắn chính là một tồn tại ở dưới tầng thấp nhất, thế nhưng Lục Nhượng lại cũng có thể đạt được đến Đại Thừa Cảnh tầng tám!
Một cái phế hoàng tử, một cái đệ tử ngoại môn ở dưới tầng thấp nhất lại có thể có tu vi như vậy? Cái này có còn để cho người khác sống hay không?
Nhưng Long Tử Hiên cũng cười nói: “Thực sự là như vậy, hai người chúng ta tiến bộ như vậy cũng là do sư phụ ban tặng.”
Nghe vậy, ánh mắt của Linh Siêu Thánh Chủ và Nguyên Dương Thánh Chủ đều trở nên phức tạp, nhưng những nghi ngờ ở trong lòng cũng biến mất hết rồi.
“Đúng vậy, Lý tiền bối thu đồ đệ, sao có thể suy nghĩ theo lẽ bình thường được?”
Nguyên Dương Thánh Chủ mở miệng, trong đối mắt già nua có chút ước ao như có như không.
Ngay cả là gỗ mục, chỉ cần ở trong tay của Lý tiền bối thì cũng có thể phát ra ánh sáng chói mắt… Đáng tiếc bản thân lão ta thực sự quá già rồi.
Trong lòng lão ta cảm thấy chua xót.
…
Rất nhanh, ngày thứ ba đã đến!
Hôm nay chính là ngày Nam Vực cùng với bốn khu vực lớn quyết định là ngày quyết chiến giữa thế hệ trẻ tuổi.
Trận chiến này quyết định người sở hữu Nam Vực!
Ngày thứ ba đến.
Hôm nay, tất cả mọi người đều tập trung, gió to cuồn cuộn!
Hầu như tất cả các tông môn lớn của Huyền Thiên Giới đều đang chạy đến Thánh Địa Thái Diễn.
Từ ba ngày trước, sau khi quyết định trận quyết chiến giữa thế hệ tuổi trẻ để phân phối tài nguyên của Nam Vực, ba ngày nay, toàn bộ những người trẻ tuổi của các tông môn lớn đều đang gia tăng tu luyện.
Hôm nay đều sẽ tham gia.
Ở bên ngoài Thánh Địa Thái Diễn, phi thuyền ngự không bay lượn không ngừng, Thánh Địa Thái Diễn rộng lớn giống như một khu phố sầm uất.
“Không Minh Tự Tây Mạc đến.”
“Từ Hàng Thánh Trai Trung Châu đến.”
“Độc Cô Thế Gia đến.”
“Thần Kiếm Tông đến.”
…
Các tông môn lớn đều đã đến rồi.
Ở Thánh Địa Thái Diễn đã thành lập nên một cái Diễn Võ Đài rộng lớn.
Diễn Võ Đài rộng khoảng mấy ngàn mét, đều được tạo thành từ linh thạch cứng rắn nhất, hơn nữa lại được gia trì bằng lực lượng của pháp trận Thánh Địa Thái Diễn, đủ để thừa nhận công kích cấp Tôn Giả.
Bốn phía của Diễn Võ Đài, bậc thang ở bên trên khán đài đã đông nghịt người.
Ở khu vực trung tâm chính là chỗ ngồi của Tông chủ các tông cùng với chưởng môn.
Lúc này, Linh Siêu Thánh Chủ và Nguyên Dương Thánh Chủ cũng đã ngồi xuống, ngồi ở giữa bọn họ chính là Hỏa Linh Nhi và Mộ Thiên Ngưng.
Không Minh Thánh Sư của Tây Mạc, Độc Cô Trầm Lục của Trung Châu, mấy người Từ Hàng Trai Chủ đều ngồi xuống.
“Thần Kiếm Tông đến.”
Một tiếng ho to, Tào Nhất Kiếm dẫn theo mấy trưởng lão cùng với ba tên trẻ tuổi tài hoa xuất chúng đi tới.
Trên mặt của lão ta tràn đầy vẻ kiêu ngạo, cười lạnh lùng nhìn về phía Linh Siêu, Nguyên Dương, nói: “Mong rằng hôm nay mấy tên đệ tử phế vật trong tông môn của hai người các ngươi có thể sống lâu hơn một chút.”
“Ồn ào.”
Linh Siêu Thánh Chủ lạnh nhạt nói: “Chưa biết ai thắng ai, còn chưa nhất định.”
“Ha ha ha, cho dù chưa biết ai thắng ai cũng đều khó có khả năng chết dưới tay Nam Vực các ngươi.”
Lúc này, La Phù Thánh Chủ cũng cười lạnh lùng đi tới, lão ta nói: “Ngày hôm nay là một ngày tốt lành, Nam Vực muốn đổi chủ!”
Vẻ mặt nắm chắc phần thắng!
Sắc mặt của Nguyên Dương Thánh Chủ và Linh Siêu Thánh Chủ trở nên âm trầm.