Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 149: Chiếc đũa? Không, đây là tiên khí! (2)

Chương 149: Chiếc đũa? Không, đây là tiên khí! (2)


Trên khán đài, Nguyên Dương Thánh Chủ và Linh Siêu Thánh Chủ cũng lập tức đứng lên, trong mắt lóe lên lửa giận.
“Lập tức mang thanh Chuẩn tiên khí của tông môn chúng ta cho Lục Nhượng công tử.”
Linh Siêu mở miệng.
Nhưng bên cạnh, Long Tử Hiên cũng lắc đầu nói: “Hai vị Thánh chủ không cần phải lo lắng.”
Nghe hắn lên tiếng, hai người đều nhướng mày, nhưng lập tức lại giãn ra.
Đúng vậy… Lục Nhượng chính là đệ tử của Lý tiền bối…
Sẽ thiếu Chuẩn tiên khí hay sao…
Bọn họ lập tức ngồi xuống.
Mọi người đều tập trung nhìn về phía võ đài.
“Ha ha ha, chắc chắn hôm nay ngươi phải chết… Ngươi xong đời rồi.”
Tào Sảng cười gằn, hắn giơ thanh trường kiếm trong tay, bộc phát hung uy tuyệt thế của chuẩn tiên kiếm, chém xuống một kiếm về phía của Lục Nhượng.
Hạ Đồng cũng đồng thời ra tay, kiếm quang chuẩn tiên kiếm hóa thành một tia cầu vồng, nhanh chóng bắn về phía Lục Nhượng, tan biến tất cả mọi thứ.
Chuẩn tiên kiếm ra vỏ, phong vân biến sắc.
Uy thế ngập trời, cả võ đài đều rung động.
Lục Nhượng nhìn thấy cảnh tượng này cũng chỉ cười lạnh lùng một tiếng.
Tất cả mọi người đều chú ý, chỉ thấy ở trong tay của Lục Nhượng bỗng nhiên xuất hiện thêm một chiếc đũa.
Một chiếc đũa gỗ thoạt nhìn qua thì rất bình thường.
Đối mặt với sức mạnh hủy diệt của hai thanh chuẩn kiếm tiên bộc phát ra, hắn chỉ nhẹ nhàng cầm một chiếc đũa, sau đó đi về phía trước một bước.
Một cái rạch này…
Đột nhên, toàn bộ không gian ở trên võ đài đều bị cắt ra…
Mảnh vỡ không gian rơi xuống!
Kiếm quang sát khí do chuẩn kiếm tiên bộc phát ra lập tức bị tiêu trừ biến mất không còn nữa.
Tào Sảng và Hạ Đồng thấy cảnh tượng như vậy, trực tiếp há hốc mồm.
Bọn họ nhìn thấy một vết cắt không thể nào địch nổi đang hướng về phía bọn họ.
“Không!”
Tào Sảng hét to lên một tiếng, sử dụng Chuẩn tiên khí để chống đỡ.
Nhưng sau một khắc, chuẩn tiên kiếm giống như biến thành đậu hũ, bị vết cắt kia cắt thành hai đoạn, thậm chí Tào Sảng còn thấy được vết cắt cực kỳ gọn gàng.
Sau một khắc, hắn ta bỗng nhiên cảm giác chỗ cổ có chút ấm áp, hắn cúi đầu theo bản năng, nhưng trong nháy mắt cúi đầu, đầu trực tiếp rơi xuống phía dưới.
Bên cạnh hắn ta, Hạ Đồng ngơ ngác nhìn chuẩn kiếm tiên bị chặt đứt ở trong tay, nghe được động tĩnh ở bên cạnh, quay đầu nhìn lại.
Cả cơ thể của nàng ta đều trực tiếp bị nứt ra theo chuyển động của nàng ta.
Đồng thời chết.
Giờ phút này toàn bộ mọi người bỗng nhiên yên tĩnh.
Yên tĩnh, toàn bộ thế giới đều yên tĩnh.
Tất cả mọi người nhìn lên võ đài, ngẩn người.
“Đó là… Một chiếc đũa? Một chiếc đũa… Lại chỉ nhẹ nhàng vẽ một cái đã chặt đứt hai thanh chuẩn tiên khí…”
“Ít nhất là tiên khí, Lục Nhượng lấy được tiên khí ở chỗ nào? Chẳng lẽ ở phía sau của hắn có một vị Tiên Nhân?”
“Không dám tưởng tượng… Toàn bộ tam đại thiên kiêu của Thần Kiếm Tông đều bị phế.”
Toàn trường kịp phản ứng lại, ồ lên
Tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối.
Thần Kiếm Tông, Tào Nhất Kiếm há hốc mồm, hắn đặt mông ngồi xuống chỗ ngồi, như cha chết mẹ chết.
Ở phía sau của lão ta, trong mắt của nam nhân trung niên lập tức bắn ra tia sáng.
“Vừa vặn, bảo vật siêu việt cấp Chân Tiên…”
Hắn ta nhìn về phía Lạc Minh.
Lúc này Lạc Minh cũng vô cùng khiếp sợ.
Không ngờ ở một Thánh Địa Thái Diễn nho nhỏ này lại xuất hiện tiên khí có cấp bậc siêu việt Chân Tiên.
“Chúng ta phải lấy được tiên khí này.”
“Chỉ cần lấy được nó, rốt cuộc người sau lưng là nhân vật gì thì cũng có thể tra ra được manh mối rồi.”
Lạc Minh trầm giọng, lúc này hai người nhìn về phía hai người Ngô Minh của Thánh Địa La Phù: “Hai người các ngươi đi.”
Hai người Ngô Minh đang sợ hãi, lúc này nghe thấy vậy, trong lòng đều rơi lộp bộp.
Mới vừa nãy thôi, ngay cả Tào Sảng cấp Tôn Giả cầm chuẩn kiếm tiên ở trong tay cũng bị giết…
“Nuốt viên thuốc này, có thể khiến cho hai ngươi cao hơn một nấc thang, ngoài ra, bản tọa ban thưởng cho hai ngươi tiên khí cấp Chân Tiên.”
Lạc Minh trực tiếp mở miệng, ban thưởng cho hai người đan dược và bảo vật.
Hắn ta đã chuẩn bị dốc hết vốn liếng rồi, phải biết, ngay cả khi hắn ta là Chân Tiên thì cũng chỉ luyện chế ra được hai, ba kiện pháp bảo cấp Chân Tiên mà thôi.
Nhưng bây giờ lại phải lấy ra hai kiện.
Mà đan dược lại còn là đan dược cấm kỵ, sau khi uống, quả thật tu vi của hai người Ngô minh sẽ tăng trưởng mạnh một đoạn, thế nhưng chỉ có thể duy trì trong vòng một canh giờ, một lúc lâu sau, hai người sẽ chết, thần tiên cũng không thể nào cứu được.
Hai người Ngô Minh lập tức vui mừng, vội vàng bái tạ: “Đa tạ chủ nhân.”
Lạc Minh nói: “Hơn nữa hai người các ngươi cũng không cần lo lắng, pháp bảo ở trong tay của Lục Nhượng đã hút khô linh khí của hắn rồi, bây giờ hắn chỉ là một tên phế nhân.”
Đây cũng là nguyên nhân mà hắn dám để cho hai người ra tay.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất