Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 159: Lý Phàm ra đề mục. (2)

Chương 159: Lý Phàm ra đề mục. (2)


Xem ra bọn họ kéo vè kéo lũ đánh nhau đã trở về rồi… Lý Phàm mở cửa nói: “Mời đến.”
Cửa mở, Hỏa Linh Nhi và Mộ Thiên Ngưng cùng với Long Tử Hiên, Lục Nhượng đi tới.
Nhìn thấy trên người của Long Tử Hiên và Lục Nhượng không có vết thương, Lý Phàm cũng thở dài một hơi, hắn thực sự sợ hai tên đồ đệ ngu ngốc này đi để tặng đầu người cho người khác.
Dù sao, một đứa cầm một chiếc đũa, một đứa lại cầm gậy nhóm lửa, đánh đấm cái gì?
“Tiền bối, đa tạ ngài đã phái Long công tử, Lục công tử đến, mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa rồi.”
Hỏa Linh Nhi cảm kích lên tiếng.
Lý Phàm cười nói: “Chuyện nhỏ, không cần nói cảm ơn.”
Hắn nhìn về phía hai người Long Tử Hiên, gật đầu nói: “Tính ra hai người các ngươi cũng thông minh lanh lợi.”
Lúc này Long Tử Hiên và Lục Nhượng đều cung kính bước lên, hai tay dâng lên vật phẩm mà bọn họ đã lấy đi.
Một chiếc đũa gỗ, một cái gậy nhóm lửa.
“Cảm ơn sư phụ đã ban thưởng đồ vật, chúng ta đều mang về rồi.”
Vẻ mặt của bọn họ rất nghiêm túc, hai đồ vật này đều là chí bảo chân chính, kinh khủng không thể tưởng tượng nổi.
Lý Phàm nói: “Gậy nhóm lửa ném về phòng bếp đi, còn chiếc đũa này, thế nào, ngươi còn muốn để cho ta ăn cơm hay sao? Ném vào chỗ củi lửa, đốt.”
Gậy nhóm lửa ném về phòng bếp…
Chiếc đũa đốt đi…
Nghe được lời Lý Phàm nói, ánh mắt của mấy người đều phức tạp, không biết nên nói cái gì cho phải.
Nếu như để cho những người ở ngoại giới biết rằng bảo vật có thể giết chết Chân Tiên lại chỉ có thể nhét vào trong nhà bếp làm gậy nhóm lửa, thậm chí ném vào đống lửa để làm củi gỗ ở trong căn nhà nhỏ này… Sợ rằng người đời đều sẽ phát điên mất.
Thậm chí ở trong lòng của Hỏa Linh Nhi còn đang suy nghĩ, nếu như có thể ở trong tiểu viện của Lý tiền bối nhặt ve chai, có lẽ cũng có thể xưng bá chư thiên rồi?
Long Tử Hiên và Lục Nhượng liếc mắt nhìn nhau một cái, da thịt đều đau nhức.
DCM, chí bảo bậc này…
Nhưng sư phụ đã lên tiếng, bọn họ không dám không nghe theo, hai người lập tức đi đến nhà bếp.
“Được rồi Lý tiền bối.”
Hỏa Linh Nhi tiếp tục lên tiếng, nói: “Một trận đánh rất hay, chắc hẳn ngoại giới đều sẽ biết ngài ở chỗ này… Cũng biết ngài đang thu đồ đệ ở chỗ này, sau này, chỉ sợ rằng sẽ có rất nhiều người đến bái sư.”
Trên mặt nàng lộ ra vẻ lo lắng nói: “Sợ rằng sau này sẽ ảnh hưởng đến sự thanh tu của tiền bối, xin tiền bối trách phạt.”
Nàng cũng biết Lý tiền bối thích sự yên tĩnh.
Mặc dù muốn thu đồ đệ nhưng cũng không thích thông báo một cách trắng trợn, mà muốn tiến hành hạ thấp bản thân.
Bây giờ các tông môn lớn đều biết rồi, có thể tưởng tượng bọn họ sẽ điên cuồng đến mức nào…
Đến lúc đó nhất định sẽ quấy rầy sự thanh tu của Lý tiền bối, nếu như vì vậy mà Lý tiền bối tức giận…
Vậy thì không dám tưởng tượng rồi!
Mộ Thiên Ngưng cũng tự trách nói: “Đều do Thiên Ngưng suy nghĩ không chu toàn, mang đến phiền phức cho tiền bối.”
Nghe vậy, Lý Phàm cũng cảm thấy hơi ngạc nhiên.
Đánh một trận còn trở nên nổi tiếng? Ngoại giới còn muốn đến bái sư?
Lý Phàm lập tức cảm thấy nghi ngờ, rốt cuộc bọn họ đã đánh nhau như thế nào? Xảy ra chuyện gì vậy?
Thoạt nhìn thì có vẻ Lục Nhượng và Long Tử Hiên tham gia cũng không bị sao cả, còn chiến thắng nữa, còn nổi tiếng ở ngoại giới?
Xong!
Lý Phàm lập tức nghĩ đến những người ở bên ngoài, chắc chắn phần lớn đều bị Lục Nhượng và Long Tử Hiên lừa gạt rồi.
Nói không chừng, lúc mấy người Lục Nhượng đang đánh nhau lại nói khoác là mình có một sư phụ lợi hại, giống như mấy tên côn đồ đánh nhau đều phải nói khoác là bản thân có một đại ca vậy…
Hơn nữa người ngoại giới tin tưởng cho nên mới chịu thua.
Chắc chắn là như vậy!
“Có lẽ bọn họ nhìn thấy Long Tử Hiên và Lục Nhượng mới biết được ta, cho nên muốn đến để bái sư?”
Lý Phàm phải xác định rõ ràng, rốt cuộc hai đồ đệ này có nói khoác ở bên ngoài hay không.
Mộ Thiên Ngưng và Hỏa Linh Nhi gật đầu như gà mổ thóc.
Cũng không hẳn, nhìn thấy hai thiên tài tuyệt thế là Long Tử Hiên và Lục Nhượng, những người đó tự nhiên biết đến sự tồn tại của Lý tiền bối nên mới muốn đến bái sư.
Lý Phàm lập tức ôm trán, quả nhiên là do hai tên đồ đệ Long Tử Hiên và Lục Nhượng lừa gạt người ở bên ngoài rồi!
Mặc dù mình còn thiếu mấy người học trò, thế nhưng thà thiếu chứ không ẩu, một đám người ngốc ngếch có thể bị Lục Nhượng và Long Tử Hiên lừa gạt, chắc chắn chỉ số thông minh cũng không được cao lắm!
Không được, phải chọn lọc, chọn lọc kỹ!
Lý Phàm lập tức quay đầu lại, múa bút thành văn, sau khi viết xong lại dặn dò: “Nam Phong, dán cái này ở cổng thôn.”
“Cái này có thể khiến cho người không nên đến biết khó mà lui.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất