Chương 167: Ma Quân xuất thế. (2)
Trong lòng hắn rung động, hoàn toàn hiểu được mục đích mà Lý tiền bối bảo mình quét sân, nên liền gật đầu mạnh, nói: “Đa tạ sư tôn!”
“Đệ tử nhất định sẽ sớm ngày đạt được cảnh giới không nhuốm bụi trần!”
Lý Phàm đưa chổi cho hắn rồi nói: “Người làm được.”
...
Lúc này.
Chỗ sâu của dãy núi Thương Ly.
Dưới đất ngàn trượng của Mộ Phần Chí Tôn.
“Ma Quân trở về, Ma Quân, trở về! Trở về đi!”
Người đàn ông hói hét lên, hắn ta quỳ dưới đất, vẻ mặt vô cùng kích động.
Trong quan tài gỗ, khí đen không ngừng ùa ra, vô cùng nồng đậm.
Hắn ta cảm nhận được rõ ràng, trong quan tài gỗ đã xuất hiện ma khí!
“Nhiều năm nay ta tìm khắp tiên vực, đã tìm vô số chí bảo, dùng quan tài sắc Ma Quân nuôi dưỡng nguyên hồn chắc hẳn có thể tái hiện rồi!”
“Ắt hẳn Ma Quân sẽ xuất hiện lần nữa!”
Hắn ta hét lên, niệm ma chú cổ xưa.
Trong nháy mắt, khí đen trào dâng điên cuồng trong quan tài gỗ, như có thứ khủng khiếp đang nuốt vào nhả ra!
“Két!”
Ngay sau đó, một lúc sau đột nhiên quan tài sắt vang lên!
Dường như có thứ gì đang đẩy nắp quan tài sắt!
“Ma Quân, ngài sắp xuất thế sao? Ha ha, cuối cùng ngài cũng sắp tái xuất rồi, Tiên Vực, vạn giới đều run rẩy dưới tay ngài lần nữa...”
Người đàn ông hói lệ nóng quanh tròng, hắn chờ ngày này đã được ngàn năm rồi!
Theo tiếng két két vang lên, nắp quan tài sắt bị cạy ra một khe hở.
Một bàn tay nhỏ trắng bệch đột nhiên thò ra từ trong quan tài đen kịt.
Bàn tay nhỏ bấu vào nắp quan tài, hất ra ngoài!
“Vụt!”
Lập tức nắp quan tài bay ra, mang theo tiếng gió gào thét, khoảnh khắc tiếp theo đã đập mạnh trong mật thất!
Người đàn ông hói khóc lóc ngước mắt lên, nhìn về phía quan tài gỗ!
Nhưng tiếp theo đó hắn lại hoàn toàn sững sờ.
Bởi vì, một cô gái sắc mặt trắng bệch bò ra từ trong quan tài gỗ, ngồi trên quan tài!
Trông nàng chẳng qua chỉ mới bảy tám tuổi.
Nàng có một đôi mắt to, nhưng sắc mặt lại trắng như sáp ong, trên người mặc y phục vải trắng không biết từ đâu đến.
“Ngươi...ngươi là...”
Thoáng cái người đàn ông hói sợ hãi, hắn đầy vẻ nghi ngờ!
Đây, đây rốt cuộc là chuyện gì?
Cô gái nghiêng đầu suy nghĩ, nói: “Ông là Minh Thiên Bắc.”
“Mấy năm nay ta ngủ say, nghe ông cầu xin không ít lần, phiền thật, làm phiền người ta ngủ.”
Nghe vậy, người đàn ông hói Minh Thiên Bắc lập tức kích động.
Cô gái trước mắt...chính là nguyên hồn Ma Quân à!
Ma Quân, sống lại rồi!
Mặc dù hoàn toàn không ngờ, Ma Quân lại là nữ, nhưng chỉ cần Ma Quân sống lại, vậy mọi thứ đều chẳng là gì!
Bây giờ, nguyên hồn Ma Tôn chỉ là tái xuất mà thôi, hắn ta tin chỉ cần có thời gian, Ma Quân sẽ nhanh chóng trưởng thành, lần nữa khiến vạn giới chư thiên run rẩy!
Hắn ta lập tức quỳ hành lễ: “Minh Thiên Bắc, tham kiến cửu thánh Ma Quân!”
“Nếu Ma soái Cung Nhã biết được, cuối cùng ngài cũng sống lại, chắc hẳn cô ấy sẽ vui mừng!”
Ma soái Cung Nhã là một trong chín cửu đại Ma soái dưới trướng cửu thánh Ma Quân ban đầu, cũng là chủ nhân của Minh Thiên Bắc.
Cô gái nhìn Minh Thiên Bắc, đột nhiên mày thanh tú nhíu lại, nói: “Ta cảm thấy khí tức nguyên hồn khác của ta...có khách không mời mà đến.”
Nghe vậy, sắc mặt Minh Thiên Bắc thay đổi.
——Từ mấy ngàn năm trước Ma Quân đánh vào vương giới bất diệt thất bại, cửu đạo nguyên hồn đã tản khắp chư thiên!
Các Ma giáo do cửu đại Ma soái dẫn đầu phân ra cửu chi, mỗi một chi đều bảo vệ một phần nguyên hồn Ma quân… Muốn để Ma Quân sống lại đến đỉnh phong cần cửu đạo nguyên hồn hợp nhất.
Mà nguyên hồn sống lại, có ý thức của chính mình sẽ đuổi theo chiếm đoạt nguyên hồn khác!
Cho nên giữa các Ma giáo đều cho rằng nguyên hồn mình đuổi theo mới là chính, cho nên đã vì thế mà giao chiến không ngừng từ bao lâu nay rồi…
Lẽ nào hắn ta đã ẩn cư ở trong hạ giới hẻo lánh như vậy, vẫn bị Ma giáo khác phát hiện sao?
Trong lức hắn ta còn đang nghi ngờ thì một giọng nói lạnh lẽo vang lên:
“Nguyên hồn xuất thế, Ma vệ Tàn Qua cung nghênh nguyên hồn Ma Quân tập họp!”
“Mời nguyên hồn Ma Quân đi cùng ta, hợp nhất chân thân Ma Quân!”
Một bóng thanh niên đột nhiên chậm rãi xuất hiện trong mật thất!
Hắn ta là một tên đầu trọc, trên trán khắc ma văn, trần một bên cơ thể, khí tức hung ác vô cùng, trong tay cầm ma bình màu đen!
“Ma vệ Tàn Qua...người là người của Kinh Diệt Ma Soái...? Sao ngươi lại tìm được đến đây!”
Minh Thiên Bắc ngạc nhiên lên tiếng, đồng thời vội dang hai tay đứng phía sau cô gái, hét lớn: “Ma Quân, ngài đi mau!”
Không dễ gì mới để nguyên hồn này hồi phục, nếu bị Kinh Diệt Ma soái đưa đi, vậy nhóm bọn họ hoàn toàn xong đời rồi!
“Ha ha, chỉ dựa vào ngươi ư? Một Huyền Ma nhỏ bé ư? Cũng muốn cản ta à?”
Tàn Qua cười khẩy một tiếng, đột nhiên mở lọ ma trong tay ra.
Trong chốc lát, ma khí cuồn cuộn!
Sắc mặt Minh Thiên Bắc biến đổi, thân ma của hắn cảm nhận được lôi kéo ma lực gần như sắp nứt ra rồi!