Chương 195: Thiên Giới Đệ Nhất.
“Bình Thôn Thiên có thể hút Cây Thế Giới, vượt qua cấp bậc Huyền Tiên, không ngờ lại có thể bị một luồng khí thế không rõ đánh nát?”
“Chuyện này thật sự khó có thể tin được, rốt cuộc ở một nơi nho nhỏ như Huyền Thiên Giới đang ẩn giấu một nhân vật nào?”
“Cho dù là nhân vật cấp bậc Thiên Tiên cũng không thể nào hủy hoại Bình Thôn Thiên được, chẳng phải chuyện này có nghĩa là rất có khả năng ở bên kia… Cất giấu Kim Tiên?”
Mọi người đều ngạc nhiên nghi ngờ.
Tin tức này khiến cho bọn hắn cảm thấy giật mình.
Mà lúc này nam nhân trung niên ngồi ở vị trí đầu tiên cũng nhíu mày.
Kim Tiên?
Không, hắn ta chính là một vị Kim Tiên nhưng hắn ta cũng hiểu rất rõ, Bình Thôn Thiên được mô phỏng bởi một kiện thánh khí khủng bố ở trong tông môn, hắn ta cũng không thể hủy hoại được.
“Huyền Thiên Giới…”
Hắn ta lẩm bẩm, bỗng nhiên trong mắt lóe lên một tia sáng, nói: “Lẽ nào Huyền Thiên Giới này có liên quan đến thế giới ở trong truyền thuyết kia?”
Nghe vậy, tất cả mọi người đều ngẩn người.
“Đà chủ, ngươi nói là… Truyền thuyết về Tứ Đại Thiên Giới?”
Một trưởng lão khó tin lên tiếng.
Đà chủ gật đầu nói: “Người xưa kể lại, rất nhiều năm trước đây, ở bên trong vô số hạ giới từng có Tứ Đại Thiên Giới cực kỳ mạnh mẽ, thực lực gần như có thể khiêu chiến với Tiên Vực.”
“Còn có người nói ở trong Thiên Giới Đệ Nhất đã từng sinh ra Bất Diệt Chi Vương.”
“Nhưng sau đó Tiên Giới lại ra tay với Tứ Đại Thiên Giới… Trong đó, Tam Đại Thiên Giới quy thuận Tiên Vực, trở thành nước phụ thuộc của Tiên Vực, mà Thiên Giới Đầu Tiên nhất định không đầu hàng, trực tiếp bị Tiên Vực nổ tung, hóa thành rất nhiều tiểu giới…”
“Có người nói, ngay cả Bất Diệt Chi Vương cũng bị giết chết ở trong trận chiến ấy, cơ thể nổ tung cùng với Thiên Giới Đệ Nhất…”
Nghe vậy, có trưởng lão không hiểu lên tiếng, nói: “Nhưng chuyện này có liên quan gì đến Huyền Thiên Giới?”
Đà chủ nói: “Ngoại trừ chuyện đó ra thì còn có một bí mật khác.”
“Sau khi Thiên Giới Đệ Nhất bị nổ tung, tạo thành mấy vạn tiểu giới, gốc rễ của những tiểu giới này bị vỡ nát, vi cách khác nhau, thực lực khác nhau, nhưng có người nói rằng, để ghi nhớ vinh quang của Thiên Giới Đệ Nhất khi xưa, trong tên gọi của những tiểu giới này đều phải có chứa hai chữ Thiên Giới.”
“Nói ngắn gọn, Huyền đại diện cho vị cách ngày hôm nay, còn Thiên Giới chính là lịch sử nguồn gốc khi xưa.”
Đà chủ nói một cách đơn giản.
Ngay lập tức, mọi người ở đây đều biến sắc.
Một triệu hạ giới cũng phân ra các loại đẳng cấp khác nhau.
Thiên Địa Huyền Hoàng!
Hạ giới chữ Hoàng chiếm số lượng tối đa.
Hạ giới chữ Huyền đứng thứ hai nhưng số lượng cũng không ít.
Mà Địa giới chính là một bộ phận cường đại nhất ở bên trong hạ giới, hạ giới chữ Địa có thể sinh ra Thiên Tiên.
Còn Thiên Giới… Từ xưa đến nay cũng chỉ có bốn cái.
Trong đó huy hoàng nhất chính là Thiên Giới Đệ Nhất, thế nhưng đã bị Tiên Vực hủy diệt.
“Như thế thì Huyền Thiên Giới này có thể chính là một bộ phận của Thiên Giới Đệ Nhất?”
“Nếu như là như vậy thì cũng có lý. Thiên Giới Đệ Nhất không hề tầm thường, đó là vùng đất đã từng sinh ra Bất Diệt Chi Vương…”
“Không ngờ chúng ta lại có thể gặp được?”
Các trưởng lão đều lên tiếng, vô cùng ngưng trọng.
Chỉ cần có liên quan đến Thiên Giới Đệ Nhất, vậy thì chắc chắn không hề đơn giản.
Đà chủ lại nói: “Đương nhiên, bây giờ vẫn còn chưa thể xác định được, dù sao ta cũng chỉ liên tưởng dựa trên cái tên của hạ giới này mà thôi… Còn cần phải xác minh nữa.”
Ánh mắt của hắn ta đảo qua, rơi vào trên người của một ông lão, nói: “Trưởng lão Tang Đạc, ngươi có đạo tắc không gian, không người nào có thể lưu giữ được ngươi. Làm phiền ngươi đi một chuyến để tra xét, được không?”
Lúc này Tang Đạc đứng dậy, gật đầu nói: “Nhận mệnh của Đà Chủ.”
“Ta lập tức xuất phát.”
…
Đồng thời.
Bắc Tiên Vực.
Nơi biên cương.
Trong thành Thánh Vân, Thiên Hồn Tông.
Trong tông môn, tất cả trưởng lão đều tụ tập ở trong chủ điện.
Trong chủ điện, lúc này lão già tóc dài mấy chục mét đang ngồi khoanh chân, khí tức của lão ta hết sức yếu ớt.
Lão ta đã bị thương nặng.
“Tông chủ, thật là đáng sợ… E rằng hạ giới kia không chỉ cất giấu một nhân vật đơn giản như Minh Thiên Bắc.”
Trưởng lão Lý La trầm giọng lên tiếng.
Tất cả trưởng lão ở phía sau của lão ta cũng lo lắng bất an.
Lúc trước, mười tên Huyền Tiên được phái xuống đều là trưởng lão của tông môn.
Kết quả không còn một mống, toàn diệt.
Thậm chí tiếng đàn kinh khủng kia còn có thể xuyên qua bức tường kết giới đến đây, tạo thành một kiếp nạn kinh khủng ở bên trên bầu trời của Thiên Hồn Tông.
Cuối cùng, tông chủ bế quan Mạc Tề tự mình ra tay mới chặn được.
Nhưng cũng bởi vì vậy mà bản thân của lão tông chủ đã bị trọng thương.
Lúc này Tông chủ Thiên Hồn Tông mở hai mắt già nua ra, nói: “Khúc đàn kia có thể giết chết Huyền Tiên, cho dù là Thiên Tiên cũng gần như không thể áp chế nổi, có lẽ chúng ta nên cảm thấy may mắn, người đánh đàn ở hạ giới đã hạn chế thực lực, bằng không thì… Bây giờ e rằng Thiên Hồn Tông của chúng ta, thậm chí là cả thành Thánh Vân sẽ gặp tai họa lớn.”