Chương 219: Khiêu chiến thôn của bọn ta? (2)
“Đúng vậy… Đối phương có thể tiêu diệt chúng ta mà…”
“Chẳng lẽ mặc dù đối phương có bảo vật cấm kỵ nhưng lại chỉ có thể sử dụng một hoặc hai lần hay sao?”
“Chắc chắn là như vậy, các ngươi không nhìn thấy ông ta đi lại lảo đảo hay sao? Rõ ràng lúc nãy mới giết chết trưởng lão Tang Đạc đã khiến cho ông ta tổn thương nguyên khí.”
Một đám người nói vài ba câu với nhau, càng nói càng cảm thấy hợp lý.
“Đối phương không có cách nào điều khiển được bảo vật kia, chẳng qua chỉ cố làm ra vẻ để khiến chúng ta sợ hãi mà thôi, đây chính là chân tướng.”
Trong lòng của Tống Thành Chu cũng càng cảm thấy tự tin hơn, nói: “Nếu như chúng ta thực sự bị ông ta dọa sợ rút lui, như vậy sẽ bỏ lỡ loại bảo vật này, càng bỏ lỡ quyền khống chế đối với thế giới mới.”
“Quả nhiên Tống trưởng lão trí tuệ anh minh.”
Dương Nguyên Thiên cũng lên tiếng ca ngợi, nói: “Bây giờ nên làm gì?”
Tống Thành Chu lộ ra một nụ cười lạnh lùng, nói: “Đi, chúng ta tiến lên, buộc đối phương phải đi ra.”
…
Triệu nhị đại gia có hơi lo lắng.
Dù sao đối phương cũng có mấy chục người.
Không lâu sau, cuối cùng ông cũng đã đến trước tiểu viện của Lý Phàm.
“Tiểu Lý, Tiểu Lý, mở cửa nhanh.”
Ông la lên.
Ngay lập tức, tiểu viện mở ra, Nam Phong nghi ngờ nhìn về phía Triệu nhị đại gia, nói: “Lão nhân gia, ngươi tìm sư phụ ta hay sao?”
“Đúng vậy!”
Triệu nhị đại gia đi vào, nhìn về phía Lý Phàm nói: “Tiểu Lý không xong rồi, bên ngoài có người tìm đến gây rối.”
Lý Phàm đang ngồi uống trà cùng với mấy người Nguyên Dương Thánh Chủ, lúc này nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều quay đầu.
“Gây rối? Ai điên rồi, dám đến nơi này chịu chết?”
Tất cả mọi người đều cảm thấy hơi nghi ngờ một chút.
Lý Phàm thì mỉm cười nói: “Nhị đại gia, làm sao vậy?”
Triệu nhị đại gia nói: “Tiểu Lý, ngươi không biết ngày hôm nay ở cổng thôn ta bắt gặp một tên trộm lén la lén lút muốn vào trong thôn, bị ta quát mắng đuổi chạy đi, kết quả bây giờ hắn ta lại dẫn theo người khác đến đây để báo thù.”
Ông vẫn còn cảm thấy hơi tức giận, nói: “Đối phương còn công bố muốn giết chết thôn chúng ta nữa. Thôn chúng ta cũng không thể để cho những người đó làm xằng làm bậy.”
Lý Phàm nghe vậy cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Sơn thôn này vô cùng hẻo lánh, không ngờ lại có người đến trộm đồ?
Nhưng ngay sau đó hắn hiểu được thì cũng có hơi tức giận.
Mẹ nó, những tên trộm gà trộm chó này, lá gan cũng thật lớn, quá ngông cuồng.
Trộm có phải không? Ngược lại còn dám đến báo thù, còn dám tuyên bố muốn diệt thôn?
Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục được.
“Nhị đại gia, đối phương có lai lịch như thế nào? Có bao nhiêu người?” Lý Phàm hỏi.
Triệu nhị đại gia nói: “Đối phương tự xưng là cái gì Sâm La Thánh Tông, hơn phân nửa là một băng đảng xã hội đen, còn về phần những người đến đây, trai tráng khỏe mạnh thì không có mấy người, mấy lão già chiếm đa số.”
Nghe vậy, đám người Nguyên Dương Thánh Chủ lộ ra vẻ nghi ngờ.
“Sâm La Thánh Tông? Chưa từng nghe nói đến, chẳng lẽ là tông môn của thế giới khác? Nhanh như vậy đã chạy đến đây bới móc?”
“Nói không chừng lại thực sự là như vậy, bây giờ mọi thứ của thế giới mới còn chưa được xác lập, tất nhiên có người đến muốn cướp giật tài nguyên.”
Bọn họ đều lên tiếng.
Nhưng mà Ma Soái Cung Nhã nghe thấy vậy, vẻ mặt rung động, không thể tưởng tượng nổi nhìn nhị đại gia.
“Sâm La Thánh Tông… Lại là Sâm La Thánh Tông.”
Nàng vô ý thức nhìn về phía Tâm Ninh.
Lúc này trong đôi mắt to của Tâm Ninh cũng lộ ra vẻ lo lắng.
Không có bao nhiêu người biết được Sâm La Thánh Tông ở trong hạ giới, nhưng ở Tiên Vực thì tiếng tăm lừng lẫy.
Đó là một cái… Tông môn cấp Bất Diệt!
Người sáng lập chính là một trong những Tiên Quân cường đại nhất của Tiên Vực, Sâm La Tiên Quân.
Mà trước đây, Sâm La Tiên Quân từng có một trận chiến lớn với Cửu Thánh Ma Quân.
Không phải oan gia không gặp gỡ mà…
Đồng thời, Cung Nhã cũng cảm thấy vô cùng khó hiểu, tại sao người của Sâm La Tiên Quân lại đi đến hạ giới?
Lẽ nào, trăm giới dung hợp lần này chính là thủ bút của đối phương?
Rốt cuộc đối phương đang âm mưu cái gì? Dung hợp trăm thế giới cũng không có giá trị gì lớn đối với Tiên Quân đệ nhất.
Mà Lý Phàm nghe xong Triệu nhị đại gia nói cũng nở nụ cười, ôi con mẹ nó, xem ra chỉ là một đám không theo trào lưu, ngay cả lão già cũng trở thành xã hội đen sao?
“Long Tử Hiên, Lục Nhượng, Thanh Trần, Độc Cô Ngọc Thanh!”
Hắn nói một hơi, gọi tên hết tất cả bốn đệ tử nam rồi nói: “Lúc này đến lúc các ngươi kéo bè kéo lũ đánh nhau rồi, ta không muốn gặp lại những người như thế nữa, dám đến quấy rối thôn.”
Nếu như toàn bộ là một đám lão già, hắn cũng lười ra tay, để cho bốn đệ tử đi dọa bọn họ là tốt rồi.
Nghe vậy, vẻ mặt của mấy người Long Tử Hiên đều chấn động, lập tức vui mừng.
Sư phụ đã sắp xếp, chính là muốn giúp nhóm người bọn hắn rèn luyện.