Chương 224: Thiên Giới!
Thì ra những cường giả này cũng đến tìm sơn thôn nhỏ này để gây phiền phức.
“Nhất định là đến bởi vì Tiên Quân Phá Trận Khúc.”
“Đúng vậy, không biết những người này đến từ khu vực nào ở bên trên Tiên Vực, chắc chắn cũng nhận được tin tức.”
“Có lẽ lúc này không ổn rồi, thực lực của đối phương còn mạnh hơn cả chúng ta.”
Bọn họ suy đoán.
Thế nhưng, cảnh tượng xảy ra ở sau đó lại khiến cho bọn họ giật mình.
Một vị Thiên Tiên lại có thể bị một cái liềm cắt đầu một cách dễ dàng.
Một vị Kim Tiên bị một cái bút vẽ một cái mà biến mất.
Cuối cùng, nhân vật gần như đạt đến cảnh giới Thái Ất Kim Tiên lại có thể bị một cái gậy đánh cho không còn sót lại một chút nào cả.
Tất cả bọn họ đều chấn kinh đến mức run rẩy, ngay cả đang ở trên không trung xa xôi thế nhưng vẫn cảm nhận được uy thế vô thượng kinh khủng gần như diệt thế này.
Cuối cùng, toàn bộ những cường giả cấp Thiên Tiên, Kim Tiên đều nổ tung, không còn sót lại một người nào cả…
Điều này khiến cho tất cả cường giả của thành Thánh Vân đều im lặng như tờ.
Hoàn toàn im lặng như tờ.
Bọn họ không thể tin được nhìn về phía dưới, nhìn về phía sơn thôn nhỏ kia.
Mọi người đều hóa đá.
“Đây… Chẳng lẽ đây chính là vị trí của Tiên Quân Phá Trận Khúc hay sao? Không… Sao lại khủng bố như vậy!”
“Rõ ràng đây là một cấm địa, những người này chính là những người đi ra từ cấm địa hay sao?”
“Trời ơi, thật là đáng sợ, thật là đáng sợ, nhiều Kim Tiên Thiên Tiên như vậy lại giống như những con kiến bình thường mặc cho người ta chém giết.”
Tất cả mọi người đều sợ hãi, hoàn toàn sợ hãi rồi!
Thế còn đánh như thế nào?
Tiếp tục đi vào tiến công? Muốn chết hay sao, hay là muốn tặng đầu người.
“Chúng ta nghe Kiếm Các không tham dự chuyện này, chúng ta từ bỏ cơ duyên lần này.”
Các chủ Thính Vũ Các chỉ còn lại tròng trắng ở trong mắt, lúc này cũng ẩn chứa sự sợ hãi sâu đậm, lão ta xoay người bỏ chạy.
Căn bản không nguyện ý dừng lại.
“Thái Hoa Tông chúng ta cũng buông tha, cho dù là trân bảo hiếm thấy như thế nào, chúng ta cũng không cần.”
Lúc này, ngay cả người điên cuồng như Tử Sam Đạo Nhân cũng trực tiếp rời khỏi.
Lão ta thực sự giống như đã gặp phải quỷ vậy.
“Thành chủ, Thanh Nguyệt Tông chúng ta cũng lui về phía sau, nơi đây quá đáng sợ, căn bản không phải là nơi chúng ta có thể tranh giành quyền lợi.”
“Cáo từ.”
Lúc này tông chủ Thanh Nguyệt Tông cũng lên tiếng, xoay người dẫn người rời đi.
“Tông chủ, chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Tiếp tục tấn công hay sao?”
Lúc này, một gã kim giáp chiến tướng cảnh giới Thiên Tiên đỉnh phong nhìn về phía Ngao Vô Song.
Nhưng Ngao Vô Song nhìn chằm chằm về phía sơn thôn kia, nghe được những lời ấy, bỗng nhiên cả người đều run rẩy nói: “Ta tiến công con mẹ nhà ngươi.”
“Trốn, nhân dịp người ở trong cấm địa còn chưa phát hiện ra chúng ta, lập tức chạy trốn cho ta.”
Nói xong, bản thân hắn ta cũng biến thành một tia sáng màu đỏ, trực tiếp biến mất không thấy nữa.
Tốc độ chạy trối chết vô cùng nhanh.
Trong nháy mắt, toàn bộ đại quân Tiên Vực xé trời mà đến vội vàng chạy trốn như cá lọt lưới, tốc độ vô cùng nhanh.
Căn bản không dám đánh một trận.
Bọn họ trực tiếp rời khỏi Nam Vực, quay trở về vị trí khe nứt của bức tường kết giới, chen lấn chui trở về Tiên Vực.
…
Mà giờ phút này.
Bắc Tiên Vực, thành Thánh Vân.
Thiên Hồn Tong, trưởng lão Lý La đi nhanh vào trong đại điện, nói: “Tông chủ, hôm nay bốn tông môn lớn bắt tay nhau rồi.”
Trong lời nói của lão ta lộ ra vẻ kích động: “Quả nhiên bọn họ đã trúng kế, nếu như bọn họ có thể thảm bại quay trở về thì thực sự là một chuyện không thể nào tốt hơn nữa…”
Nếu như không phải hạ giới có tin tức của Tiên Quân Phá Trận Khúc hấp dẫn bốn tông môn lớn, có lẽ bây giờ Thiên Hồn Tông đã bị bọn họ chia cắt rồi.
Tông chủ Thiên Hồn Tông lặng lẽ gật đầu, cũng thở dài nói: “Đáng tiếc, Tiên Quân Phá Trận Khúc là cơ duyên lớn như vậy, bây giờ chúng ta ở đây lại không thể bắt được…”
“Mong rằng đám người Ngao Vô Song không thuận lợi lấy được.”
Lão ta lẩm bẩm.
“Tông chủ, không xong, không xong!”
Lúc này, một trưởng lão sợ hãi chạy vào.
“Người của bốn tông môn lớn đều quay trở về, không một người nào bị thương cả, bọn họ hùng hổ đến trước cửa tông môn, bao vây chúng ta rồi.”
Nghe vậy, cả người của tông chủ Thiên Hồn Tông chấn động, sắc mặt của trưởng lão Lý La đại biến.
“Sao có thể xảy ra điều này?”
Lý La lẩm bẩm.
“Không tốt… Không tốt! Lập tức triệu tập nhân mã… Ta muốn tự mình đi xem.”
Tông chủ Thiên Hồn Tông đã bế quan mấy trăm năm ở trong đại điện vội vàng đứng dậy.
Không lâu sau, người của Thiên Hồn Tông đã xuất hiện ở trước cửa tông môn.
Tông chủ Thiên Hồn Tông tiến lên đã nhìn thấy được nhân mã của bốn tông môn lớn kia.
Đám người Ngao Vô Song, Tông chủ Thanh Nguyệt Tông, Tử Sam Đạo Nhân, Các chủ Thính Kiếm Các đều đang ở đây.