Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 223: Người trong cấm địa kinh khủng. (3)

Chương 223: Người trong cấm địa kinh khủng. (3)


Hắn ta đã nhìn ra, căn bản người ta cũng không quan tâm đến đám người bọn họ, chỉ đơn thuần muốn chơi đùa giết chết đám người bọn họ mà thôi, không thấy đám người của cấm địa này người sau chen lấn lên phía trước hay sao?
Nhưng lúc này, đôi mắt già nua của Tống Thành Chu lại đang ngây ngốc nhìn về phía chiếc bút ở trong tay của Độc Cô Ngọc Thanh.
“Là chiếc bút trong truyền thuyết hay sao… Cái kia đã từng giết chết Tiên Quân, được xưng là thần bút khiến cho cả Tiên Vực phải mơ ước…”
Lão ta lẩm bẩm, bỗng nhiên bước lên, cả người gần như đều điên cuồng.
Lão ta hét to: “Ta đến.”
“Hôm nay, tất cả nơi này đều là cơ duyên của ta, ta phải lấy được chiếc bút đó.”
Trong lòng của lão ta đã hoàn toàn bị chiếc bút đó hấp dẫn.
“Rất tốt.”
Long Tử Hiên thản nhiên nói: “Mời.”
Tống Thành Chu hít sâu một hơi, sau một khắc chợt bộc phát ra uy thế kinh khủng.
Lão ta rót hết toàn bộ sức lực vào trong cái bình màu bạc ở trong tay.
Trong giây lát, cái bình màu bạc che khuất bầu trời, dường như trấn áp tất cả thiên hạ.
Một loại pháp tắc đại đạo tràn ngập ở bên trong đó, dường như muốn thu nạp toàn bộ sơn môn vào bên trong.
Lão ta phải bắt toàn bộ những người ở trước mắt này.
Sau khi bắt được thì sẽ từ từ chiếm đoạt pháp bảo.
Đó chỉ là một ý niệm ở trong đầu của lão ta.
Hơn nữa, lão ta vô cùng tự tin, bởi vì ở bên trong cái bình màu bạc này của lão ta ẩn chứa một tia đạo tắc của một kiện thánh khí của Sâm La Thánh Địa.
Cái bình màu bạc kinh khủng, đạo tắc ầm ầm, khiến cho toàn bộ Nam Vực phải chấn động, đây là một cái pháp khí vô thượng.
Trước sơn thôn, đám người Nguyên Dương Thánh Chủ gần như không thể đứng được, thiếu chút nữa là ngã ở trên mặt đất.
Thật là đáng sợ.
Nhưng Long Tử Hiên cũng thản nhiên vô cùng, hắn cầm gậy nhóm lửa.
Trong nháy mắt, Long Hồn ở trên người của hắn rít gào, từng đạo tinh hồn của cự long viễn cổ quanh quẩn ở xung quanh hắn, hắn giơ gậy nhóm lửa lên, sau đó đánh xuống một gậy.
Sau khi gậy nhóm lửa đánh xuống, trong thoáng chốc mọi người nhìn thấy thiên địa chôn vùi, nhìn thấy vạn đạo quỳ xuống, thấy được chí tôn vô thượng cháy rực.
Trong nháy mắt, đạo tắc ở bên trong cái bình màu bạc hóa thành hư vô, cái bình được chế tạo bởi thánh ngân trực tiếp nổ tung.
“Không…”
Sắc mặt của Tống Thành Chu đại biến, hắn nhìn thấy rõ ràng, ở trong một gậy lại ẩn chứa nghìn vạn loại đạo tắc kinh khủng.
Cái bình màu bạc của lão ta có một tia đạo tắc cũng đã được xưng là pháp bảo vô thượng.
Nhưng hôm nay một gậy này…
Một gậy này ẩn chứa ngàn vạn loại đạo tắc kinh khủng vô thượng.
“Ta biết rồi, là cây gậy kia, là cây gậy kia.”
Lão ta hét to, con ngươi mở to.
Sau một khắc, cả người cũng bị tiêu diệt.
Hoàn toàn biến mất.
Thần hồn câu diệt, không để lại một giọt máu nào.
Mà ở phía sau của lão ta, hơn mười vị Huyền Tiên, Thiên Tiên cũng không tránh kịp, hóa thành mưa máu.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy đám người của Sâm La Thánh Địa đều run rẩy, hoàn toàn run rẩy.
Kinh khủng bậc nào?
“Chạy… Chạy!”
“Mau trốn, chạy.”
“Chạy nhanh…”
Giờ phút này, mọi người xoay người bỏ chạy.
Bây giờ bọn họ đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Những người ở trong cấm địa này, một gậy đã đánh vỡ pháp bảo ẩn chứa đạo tắc vô thượng, trưởng lão gần như đã bước vào cảnh giới Thái Ất Kim Tiên đều biến mất không còn sót lại cái gì, không chạy còn ở lại chờ chết hay sao?
Tốc độ của Dương Nguyên Thiên cực nhanh, rời khỏi nơi này.
Mà lúc này, trước sơn thôn nhỏ, Thanh Trần chợt bước ra một bước.
Hắn mỉm cười, siêu phàm thoát tục.
“Chất bản khiết lai hoàn khiết khứ, các vị thí chủ cần gì phải chạy trốn?”
(Chất bản khiết lai hoàn khiết khứ: Thân kia trong sạch muôn vàn, câu thơ được lấy từ bài “Táng Hoa ngâm” trong Hồng Lâu Mộng.)
Cái chổi ở trong tay của hắn nhẹ nhàng phẩy.
Đạo ngân kinh khủng như thiên ty vạn lũ, uyển chuyển như cuồng phong gào thét.
Đến mức Huyền Tiên nổ, Thiên Tiên chôn vùi, Kim Tiên tử vong ở trong tiếng kêu thảm thiết.
“Đùng đùng đùng đùng…”
Mưa máu liên tục.
Toàn bộ người của Sâm La Thánh Địa, bốn vị Kim Tiên, hơn trăm ngàn Thiên Tiên, cùng vô số Huyền Tiên…
Giờ phút này, toàn diệt!
Ở bên trên bầu trời Nam Vực.
Đại quân tu giả của thành Thánh Vân Tiên Vực đang đứng ở nơi đó.
Khi bọn hắn phát hiện ở trước cửa của sơn thôn nhỏ này có cấp bậc Kim Tiên tồn tại, mỗi người đều vô cùng sợ hãi.
Làm sao ở một cái Huyền Thiên Giới nho nhỏ này lại xuất hiện nhiều vị Kim Tiên như vậy?
Hơn nữa, Ngao Vô Song còn cảm ứng được trong đó có một ông lão gần như đã vượt qua cảnh giới Kim Tiên, trở thành Thái Ất Kim Tiên.
Vô cùng đáng sợ.
Cho nên trong lúc nhất thời, bọn họ không dám đến gần, chỉ dám đứng ở xa để nhìn xem.
Khi bọn hắn nhìn thấy những người đó đối đầu với những người ở bên trong sơn thôn nhỏ thì bọn họ mới bừng tỉnh hiểu ra.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất