Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 258: Sở thích đặc biệt. (2)

Chương 258: Sở thích đặc biệt. (2)


Lão ta thật sự sợ hãi, nếu như đối phương thực sự sử dụng cái chậu cỏ kia, chỉ sợ tất cả người ở trên thuyền này đều phải chết.
Mặc dù thực lực của Đoan Mộc Gia bọn họ rất phi phàm, có Thiên Tiên tọa trấn, nhưng đây lại là Hoàng Thiên Châu, thực lực hữu hạn, cho nên có thể không đắc tội thì tốt nhất là không nên đắc tội.
Nghe vậy, Độc Cô Ngọc Thanh cũng thản nhiên nói: “Mà thôi.”
“Sư huynh, chúng ta đi thôi…”
Lục Nhượng tức giận thu hồi chậu cỏ, nói: “Lần này tiện nghi các ngươi.”
Hai người lập tức rời khỏi.
“Đoan Mộc công tử, cáo từ.”
Lúc này Thanh Lam cũng lạnh nhạt lên tiếng, nói xong trực tiếp đuổi kịp đám người Lục Nhượng, rời khỏi phi thuyền.
“A a a”
Thấy bốn người rời khỏi, Đoan Mộc Dương tức giận đến cực điểm.
“Hai vị sư thúc, vì sao các ngươi buông tha hai người này.”
Hắn tràn đầy không cam lòng.
“Đoan Mộc Dương, ngươi còn chưa có đủ tư cách chất vấn chúng ta.”
Một Tiên Nhân ở trong đó lạnh lùng lên tiếng, nói: “Đối phương chắc chắn không phải là người bình thường, trên người mang theo một pháp khí không rõ, nếu như sử dụng, e rằng thuyền này còn chưa đến được dãy núi Táng Tiên đã toàn diệt rồi.”
Nghe vậy, toàn bộ người ở trên thuyền đều giật mình.
Đây rõ ràng chỉ là hai tên nhà quên, lại có thể đáng sợ như vậy?

Rời khỏi phi thuyền.
“Đa tạ hai vị công tử, nếu không nhờ hai người có lẽ tỷ muội chúng ta đã bị Đoan Mộc Dương làm hại.”
Thanh Lam nói lời cảm tạ.
“Không cần cảm tạ.”
Độc Cô Ngọc Thanh lắc đầu.
“Ta tên là Thanh Lam, đây là sư muội ta Hạ Dao, hai người chúng ta xuất thân từ Địa Phong Giới Huyền Nữ Tông.”
“Không biết hai vị đến từ châu nào? Xuất thân từ nơi nào?”
Thanh Lam tiếp tục lên tiếng, trong đôi mắt xinh đẹp dường như tràn đầy sự tò mò.
“Chúng ta đến từ Huyền Thành Châu.”
Độc Cô Ngọc Thanh lên tiếng, Huyền Thành Châu là một châu tiếp giáp với Huyền Thiên Giới.
Hắn không muốn để lộ lai lịch của bản thân, dù sao Huyền Thiên Châu quá nhạy cảm.
“Còn về phần sư phụ… Hai người chúng ta thực sự ở một cái sơn thôn nhỏ, theo học tập một vị tiền bối.”
Lúc này, Lục Nhượng bỗng nhiên nói: “Hai vị cô nương, ta thấy các ngươi có cốt cách thanh liêm, các ngươi có những loại sở thích đặc biệt nào đó hay không?”
Nghe vậy, Thanh Lam và Hạ Dao đều ngẩn người.
Sở thích đặc biệt?
Lục Nhượng này đặt câu hỏi kỳ lạ, nhất thời khiến cho Thanh Lam và Hạ Dao đều đỏ mặt.
“Chúng ta cũng không có.”
Hạ Dao lên tiếng, trong đôi mắt xinh đẹp mang theo vẻ khinh bỉ.
Lục Nhượng ngạc nhiên nói: “Này… Thực ra ta muốn hỏi các ngươi có muốn đi đến sơn thôn của chúng ta hay không… Làm các việc lặt vặt như chăn heo, nấu cơm đều được…”
“Không có!”
Hạ Dao lại lên tiếng một lần nữa, hoàn toàn không tin tưởng hắn.
“Mà thôi mà thôi, vốn muốn cho các ngươi một cái cơ duyên lớn, không muốn thì thôi vậy.”
Ngược lại Lục Nhượng cũng không miễn cưỡng.
“Phía trước chính là dãy núi Táng Tiên.”
Độc Cô Ngọc Thanh nghiêm túc lên tiếng.
Phía trước đã đến.
Một dãy núi mênh mang vắt ngang ở trên đại địa, chẳng qua lúc này lại có vô số vết nứt, nhìn qua thực sự kinh khủng vô cùng.
Từng đạo sát khí kinh khủng xen lẫn ánh sáng thần thánh màu vàng đang đi ra từ bên trong khe hở kia.
Phía trước có người ngăn cản.
“Người đến từ nơi nào?”
Đó là một vị Chuẩn Tiên, hắn ta lạnh lùng lên tiếng nói: “Không phải là một nhân tài kiệt xuất trẻ tuổi thì không được đi vào.”
“Địa Phong Giới, Huyền Nữ Tông Thanh Lam, Hạ Dao.”
Thanh Lam lạnh nhạt lên tiếng.
Nghe vậy, Chuẩn Tiên kia nhất thời nhíu mày, nói: “Huyền Nữ Tông? Tại sao các ngươi lại đến một mình? Không phải đi cùng với phi thuyền ngự không của Đoan Mộc Gia hay sao?”
Các tông môn lớn đều bắt tay phong tỏa dãy núi Táng Tiên.
Đương nhiên bọn họ sẽ không cho phép những người bình thường khác tranh đoạt cơ duyên ở bên trong này.
“Ngươi không cần phải hỏi nhiều những chuyện này.”
Thanh Lam rất lạnh nhạt, lấy ra một cái lệnh bài của Huyền Nữ Tông.
“Hai người hắn thì sao?”
Chuẩn Tiên lên tiếng, nhìn về phía hai người Lục Nhượng.
Lục Nhượng nhanh trí liền nói ngay: “Chúng ta cũng là Huyền Nữ Tông, chúng ta đi cùng nhau.”
Chuẩn Tiên kia lập tức giận dữ nói: “Ngươi nghĩ ta là người ngu sao? Huyền Nữ Tông chỉ có nữ đệ tử.”
“Ta thấy hai người các ngươi chẳng qua chỉ là dân lưu lạc rừng núi, cút nhanh lên.”
Vô cùng khinh thường.
“Hai người này chính là tùy tùng của chúng ta.”
Lúc này, Thanh Lam bỗng nhiên lên tiếng.
Nàng đã nhìn ra hai người này rất bất phàm, cho nên muốn giữ hai người ở bên cạnh, có lẽ không chừng sau này cũng có tác dụng lớn.
Nghe vậy, Chuẩn Tiên kia càng nhíu mày sâu hơn nhưng vẫn cho qua.
Sau khi mấy người thông qua được, Chuẩn Tiên kia mới nhỏ giọng lẩm bẩm: “Đều nói nữ tử của Huyền Nữ Tông băng thanh ngọc khiết, xem ra cũng không đứng đắn mà…”
. . .


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất