Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 260: Lão quái vật tuổi còn trẻ. (2)

Chương 260: Lão quái vật tuổi còn trẻ. (2)


Tất cả mọi người đều vô cùng khiếp sợ.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi ở trên người của Lục Nhượng.
Lục Nhượng lạnh như băng nói: “Cho các ngươi mặt mũi rồi đúng không? Con hổ không phát uy, các ngươi nghĩ ta là con mèo bệnh hay sao?”
“Thế này cũng coi như được gọi là thiên tài? Cũng dám ở nơi này đóng giả sói vẫy đuôi?”
Ánh mắt của mọi người càng phức tạp, người này thoạt nhìn qua thì có dáng vẻ xấu xí, trang phục quái dị, giống như một tên nông phu, nhưng không ngờ lại có thực lực đáng sợ như thế.
Vẻ mặt của hai vị Tiên Nhân cũng đại biến nói: “Các hạ, xin dừng tay.”
Bọn họ cảm nhận được tu vi của người trẻ tuổi ở trước mặt… Không ngờ lại có thể vượt qua khỏi Tiên Nhân!
Cho nên Ninh Chiêu Nhiên mới có thể… Không chịu nổi một kích!
“Các hạ đã không phải là người trẻ tuổi từ lâu, vì sao vẫn còn tới đây?”
Lão Tiên Nhân còn lại trầm giọng lên tiếng.
Lão ta khẳng định thoạt nhìn như Lục Nhượng này rất giống người trẻ tuổi, nhưng nhất định là một lão quái vật ngụy trang đến đây.
Bắt đầu từ nhiều ngày trước, các liên minh lớn cũng đã cử Huyền Tiên, Thiên Tiên đến tra xét, nhưng bọn họ phát hiện, chỉ cần tuổi tác vượt qua bốn mươi tuổi, nếu như ngồi ở trên cái ghế xương trắng kia sẽ trực tiếp bị nổ chết.
Ngay cả Thiên Tiên cũng đã chết vài người rồi.
Ngược lại, người trẻ tuổi có thể bình yên vô sự.
Cho nên các lão quái vật của các tông môn lớn mới hoàn toàn dập tắt tâm tư cướp đoạt cơ duyên, để lại trận tranh đoạt này cho những người trẻ tuổi kia.
Cho dù có một số lão quái vật đến đây thì cũng chỉ để duy trì trật tự mà thôi.
Nhìn khắp bốn liên minh lớn, cũng không có người nào trẻ tuổi ở dưới bốn mươi tuổi có thể đột phá cảnh giới Tiên Nhân.
Cho nên bọn họ chắc chắn người thanh niên này chính là một lão quái vật.
Những người khác nghe vậy cũng lập tức hiểu rõ.
“Ồ! Thì ra là một lão quái vật.”
“Ta đã nói rồi, Ninh Chiêu Nhiên chính là cháu ruột của minh chủ Liên Minh Địa Phong chúng ta, ít người nào có năng lực so sánh với tu vi của hắn ta, sao một tên thổ dân sơn thôn lại có thể tát bay hắn ta một cách đơn giản được…”
“Ha ha ha, ỷ lớn đánh bé, không ngờ một lão quái vật lại đến ăn hiếp hậu bối, quả nhiên là không biết xấu hổ?”
Lục Nhượng nghe vậy cũng nhất thời ngẩn ra.
Lão… Lão quái vật?
Hắn vẫn còn trẻ tuổi đã được xưng là lão quái vật rồi?
Vẻ mặt hắn trở nên vô cùng kỳ lạ.
“Lão quái vật?”
Lục Nhượng nghĩ cũng không hiểu, cảm thấy kỳ quái, nhưng hắn cũng lười giải thích nhiều nói:
“Nếu như các ngươi đã cho rằng ta là lão quái vật, ta đây ra tay giáo huấn tiểu tử này làm người thì như thế nào, thế nào, không phục sao?”
Nghe vậy, hai lão Tiên Nhân đều nghẹn lời.
“Nơi đây chính là cộng đồng do bốn liên minh lớn bắt tay bảo vệ, các hạ lấy lớn ăn hiếp nhỏ, ra tay đối với hậu bối, các hạ sẽ phải chịu tất cả những hậu quả.”
Bọn họ lạnh lùng uy hiếp.
“Đừng nói nhiều lời nữa, có bản lĩnh thì ra tay thử xem, không có bản lĩnh thì trực tiếp cút ngay.”
Lục Nhượng vô cùng khinh thường.
Từ đầu đến đuôi, những người này liên tục sỉ nhục hai người bọn họ rất nhiều lần, bọn họ cũng không phải là tượng đất.
“Rất tốt, rất tốt!”
Hai lão Tiên Nhân xoay người, nhưng căn bản không dám ra tay, xoay người rời đi.
“Còn ngươi nữa tiểu tử, thật sự là rất bị coi thường.”
Lục Nhượng xoay người nhìn về phía Đoan Mộc Dương.
Nếu như đã ra tay, hắn chuẩn bị muốn gõ đối phương một cái, để cho đối phương biết cái gì gọi là tàn nhẫn.
“Ngươi… Ngươi muốn làm cái gì? Ta chính là người của Đoan Mộc Gia, ngươi dám động thủ với ta, Thiên Tiên ở trong tộc của ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Sắc mặt của Đoan Mộc Dương nhất thời hết sức khó coi.
Hắn ta không nghĩ đến hai người thoạt nhìn như hai tên nhà quê này lại là lão quái vật!
Quan trọng là bây giờ hắn đắc tội là chết.
“Đoan Mộc Gia? Thiên Tiên?”
Lục Nhượng nói: “Kim Tiên đến, gia gia của ngươi còn không sợ.”
Nói xong hắn lại tát một cái nữa.
“A…”
Đoan Mộc Dương lập tức thê thảm bay ngược ra ngoài.
“Thình thịch.”
Hắn ta đập ầm ầm xuống mặt đất, xương xườn cũng đã gãy mấy chục cái.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều phức tạp.
Người này thực sự quá to gan, quá ngông cuồng.
Mặc dù là nhân vật lão tiền bối, nhưng mà phải biết rằng Đoan Mộc Gia chính là gia tộc Thiên Tiên, người bình thường ai dám chọc?
Càng không nói đến hắn còn dám đánh cháu ruột của Minh chủ Liên Minh Địa Phong Ninh Thiên Hạo.
“Ngươi!”
“Các hạ ra tay, Đoan Mộc Gia chúng ta nhớ kỹ.”
Hai lão già Tiên Nhân vẫn thủ hộ Đoan Mộc Dương cũng đến.
Nhưng bọn họ cũng không dám ra tay, mà vội vàng nâng đỡ Đoan Mộc Dương đứng lên, cho hắn một viên linh đan diệu dược, nhất thời, khí tức của Đoan Mộc Dương chậm rãi khôi phục lại.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất