Chương 268: Phá cờ liên tục. (2)
Mà một lão già của Liên Minh Địa Linh cũng nói:
“Không, thời gian đã qua vạn năm mà bộ xương kia lại có thể không thay đổi? Hơn nữa, khớp xương ở trên người lại giống như bạch ngọc… Bộ xương này… Có một tia khí tức bất diệt?”
Nghe vậy, tất cả mọi người ồ lên.
Khí tức bất diệt?
Đối với khắp cả hạ giới mà nói, bất diệt… Giống như ngôi sao xa xôi!
Chỉ nghe nói ở trong truyền thuyết!
Nhưng mà bây giờ lại có thể xuất hiện một bộ xương trắng mang hơi thở bất diệt đang đánh cờ cùng hạ giới?
“Có thể đánh một ván tiếp theo với đối phương cũng đã là cơ duyên lớn lao rồi.”
“Đáng tiếc, đáng tiếc, nếu như chúng ta có thể nhìn thấy được ván cờ này thì cũng có thể bước thêm một bước nữa rồi…”
“Chắc chắn dãy núi Táng Tiên có cơ duyên kinh khủng, chúng ta nhất định phải ở đây.”
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người đều nóng bỏng.
Bộ xương màu trắng này mạnh mẽ như thế, nói rõ ở nơi này đang cất giấu một cơ duyên vô cùng kinh khủng.
“Không được, phải nghĩ cách lôi kéo tên Lục Nhượng này…”
“Phải lôi kéo, hắn còn là một thiên tài hiếm có ở trên đời, hơn nữa, hắn có thể chính là người duy nhất có thể phá giải được kết giới, tiến vào bên trong.”
“Rốt cuộc thánh nữ trong tộc của ta cũng có một đối tượng thích hợp…”
Lúc này, không ít lão quái vật đều đang suy tư, thấp giọng lên tiếng.
Mà lúc này ánh mắt của các thanh niên tuấn kiệt ở đây đều phức tạp, trong lòng chua xót khổ sở.
Người này cũng quá nghịch thiên rồi…
Mà ngay cả bên kia, trong cơ thể của Tiêu Nham ngã xuống ở trên mặt đất, một giộng nói không thể nhìn thấy được cũng vang lên:
“Hơi thở của bộ xương màu trắng này rất quen thuộc… Ta nhớ ra rồi, là hắn ta… Chiến Tướng Nam Thiên sóng vai đứng cùng với ta…”
…
Mà Lục Nhượng ngồi đối diện bộ xương khô màu trắng, nhìn thấy đối phương đi một nước cờ, suy nghĩ trong khoảng ba giây.
Ở bên kia quả cầu thủy tinh.
Lý Phàm nhìn thấy nước cờ của đối phương, vui mừng nhíu mày.
“Tốt.”
Hắn nhịn không được khen một câu, kỳ thủ mà Lục Nhượng gặp phải lần này thực sự có chút thiên phú.
“Liên hoành tây bắc, thiên mạch đồ long, tung thập hoành thập thất, già thiên tế nhật…”
Lý Phàm liên tục lên tiếng.
Ở bên kia quả cầu thủy tinh, Lục Nhượng dựa theo lời nói của Lý Phàm đi liên tục hai mươi mốt nước cờ.
Trong nháy mắt khi quân cờ cuối cùng hạ xuống, bàn cờ biến mất.
Ở phía đối diện Lục Nhượng, bộ xương khô màu trắng bỗng nhiên đứng lên, giơ tay lên chỉ vào Lục Nhượng, một vòng ánh sáng chui vào trong cơ thể của Lục Nhượng.
Giữa tia sáng này ẩn chứa vô số đạo vận đạo tắc cùng với các loại phù văn màu vàng.
Lục Nhượng lập tức ngạc nhiên, bởi vì hắn phát hiện tu vi lại có thể bước qua cảnh giới Huyền Tiên chỉ trong một cái chớp mắt này…
Hơn nữa, trực tiếp bước vào Huyền Thiên tầng sáu.
Hắn hấp thu một thân tu vi và tinh hoa của bộ xương khô màu trắng, hơn nữa chứa đựng nó ở trong người, hóa thành đạo cơ của hắn.
“Cơ duyên lớn…”
Hắn nhịn không được lên tiếng.
Thế nhưng đồng thời, lúc tấm phù văn màu vàng này mới tiến vào trong cơ thể của Lục Nhượng cũng bị nghiền nát, hóa thành không khí.
Lục Nhượng hấp thụ tu vi và tinh hoa của đối phương, nhưng truyền thừa… Lại bị một thứ gì đó ở trong cơ thể của Lục Nhượng nghiền nát… Giống như ghét bỏ truyền thừa đó quá rác rưởi vậy…
Dường như bộ xương khô màu trắng cũng cảm nhận được truyền thừa của hắn ta bị ma diệt, hắn ta còn cảm thấy chấn động, vỡ nát!
Ở bên ngoài, tất cả mọi người đều chấn động đến mức chết lặng.
Thực sự chết lặng!
“Bộ xương khô màu trắng mang theo hơi thở bất diệt đánh cờ cũng đều bị nghiền ép, thực sự nghiền ép…”
Đôi mắt già nua của Kỳ Thánh Bạch Nhất Tử co rút lại.
“Người này tuyệt đối là bất diệt.”
Có một lão Huyền Tiên sợ hãi lên tiếng.
“Người này thật là đáng sợ… Nhân vật có thể chiếm được truyền thừa của Tiên Vực?”
Những người còn lại đều cảm thán.
Mà trong mắt của âm Nguyên Thần, tông chủ của Ám Nguyệt Tông cũng lộ ra một tia màu máu nhỏ bé khó thấy:
“Rất tốt, rất tốt, lúc này lấy được tất cả cơ duyên, sau đó đều thuộc về của ta…”
Trong cơ thể của Tiêu Nham, Tiên Tướng Đệ Nhất Dương Diệt Trần còn thì thào:
“Vì sao ta không có gặp phải người này, truyền nhân thật tốt… Chiến Tướng Nam Thiên tìm được một truyền nhân thật tốt…”
Trong lời nói của lão ta tràn đầy phức tạp… Cùng với ước ao!
Nếu như lão ta biết truyền thừa của Chiến Tướng Nam Thiên cũng không có cả tư cách tiến vào trong cơ thể của Lục Nhượng… Không biết lão ta nên có cảm tưởng gì?
…
Mà lúc này Lục Nhượng cũng đã đến trước bàn cờ thứ tám.
Ở bàn cờ thứ tám, đối diện Lục Nhượng cũng xuất hiện một bộ xương khô màu trắng!
Có điều toàn thân cốt cách của bộ xương này đều có màu xích kim.
Nhìn qua vô cùng thần thánh.
Hoàng Kim Khô Lâu!
Khí tức thần thánh này khiến cho tất cả mọi người đều rung động!