Chương 292: Pháp chỉ của Sâm La Tiên Quân.
Thế nhưng Lý Phàm lại hết sức thản nhiên, cười nói:
“Như này không phải là tốt rồi hay sao?”
Hắn mỉm cười nhìn về phía Tử Lăng: “Học xong chưa? Chỉ cần ngươi để tâm, không người nào có thể làm bẩn được bức tranh của ngươi được.”
“Chỉ cần ngươi hiểu rõ ràng bức tranh của mình ở trong lòng, nắm giữ từng nét vẽ, như vậy thì bất cứ lúc này, bất cứ nơi đâu, ngươi cũng có thể phục hồi bức tranh của mình như cũ.”
Nghe vậy, Tử Lăng cũng ngạc nhiên, ngay sau đó vội vàng gật đầu, sư phụ đang truyền thụ đại đạo cho nàng.
Chẳng lẽ cũng có một ngày, nàng cũng có thể giống như sư phụ… Sử dụng bút vẽ để xóa bỏ một nhân vật như vậy sao?
Nàng thực sự hưng phấn đến mức muốn nổ tung rồi.
“Sư phụ, còn có chuyện này nữa, cỏ của ta xảy ra chuyện rồi…”
Lục Nhượng thấy thế, vội vàng đặt cỏ ở trên lưng của hắn xuống dưới nói:
“Lần này đi ra ngoài có một ít tro cốt dính vào bên trong, ta cảm giác cỏ này càng ngày càng không bình thường…”
Nghe vậy tất cả mọi người đều sửng sốt.
Tro cốt?
“Độc Cô sư đệ, có chuyện gì vậy?Chỉ Vì sao ta cảm giác dường như cỏ này có sinh mệnh, hơn nữa còn là một loại cảm giác khiến cho người khác không dám nhìn thẳng vào…”
Nam Phong hỏi Độc Cô Ngọc Thanh.
“Lục Nhượng sư huynh nói tro cốt… Chắc là tro cốt của Bất Diệt Chi Vương.”
Nghe vậy tất cả mọi người ở đây đều yên lặng một lần nữa rồi.
Không, tro cốt của Bất Diệt Chi Vương.
Mọi người đều choáng váng.
Tình huống này là như thế nào đây?
Bất Diệt Chi Vương, không phải là một tồn tại vô thượng cao cao tại thượng hay sao?
Chỉ là một tồn tại thần thoại ở trong truyền thuyết, mọi người nói ở trên Tiên Vực, chỉ cần nhắc đến tên gọi của Bất Diệt Chi Vương đều sẽ dẫn đến các loại dị biến… Không người nào không dám tuân theo.
Thế nhưng hôm nay, Lý tiền bối vừa ra tay, tùy ý tàn sát một đạo phân thân của Tiên Vương, bây giờ, hai vị đệ tử của Lý tiền bối, một người lấy được thanh kiếm gãy của Bất Diệt Chi Vương, một người khác thì gieo trồng một chậu cỏ lại có tro cốt của Bất Diệt Chi Vương bay vào bên trong đó?
Bất Diệt Chi Vương đã trở thành rau cải trắng rồi hay sao?
Đồng thời, mọi người cũng không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía chậu cỏ kia.
Một chậu cỏ mà ngay cả tro cốt của Bất Diệt Chi Vương đều phải dựa vào bên trong đó thì sẽ kinh khủng đến mức nào?
Lý Phàm nghe vậy cũng nhíu mày.
Lục Nhượng này thật sự hiếm thấy.
Lại có thể khiến cho tro cốt bay vào?
Có điều, chuyện này cũng không có vấn đề gì… Hắn lập tức nói:
“Chút chuyện nhỏ, có gì to tát đâu? Tro cốt cũng giống như phân tro, đều là một loại phân, rất tốt đối với cỏ cây…”
Nghe vậy Lục Nhượng ngơ ngác một chút.
Mọi người lại càng trợn mắt, đều nghi ngờ mình đã nghe nhầm..
Giống với phân tro?
Phân tro??
Ở trong mắt của Lý tiền bối, tro cốt của Bất Diệt Chi Vương lại là một thứ không đáng giá nhắc tới như thế…
Loại cảnh giới này…
Độ cao này…
Tất cả mọi người đều nghĩ, dường như tại thời khắc này, thế giới quan của bọn họ có chút… Sụp đổ rồi.
…
Mà giờ phút này.
Hư Không Hải Vực ở trong vô tận hạ giới.
Một bóng người khủng bố đang ngao du ở trong hư không, bước ra một bước chính là nghìn vạn dặm, một suy nghĩ lóe lên liền hiểu rõ tất cả mọi chuyện đang xảy ra ỏ trong vô số hải vực.
Thế nhưng, bóng người này bỗng dưng dừng lại, ở bên trong đôi mắt của hắn ta chợt bạo phát ra hai tia sáng sắc bén.
Giống như là hai tia lửa sáng ở bên trong đêm đen, nơi ánh mắt đảo qua, vô số thế giới nhỏ gần như muốn nổ tung, sinh linh trực tiếp tiêu vong, thế giới hóa thành bụi bặm.
Dưới sự giận dữ, ngân hà run rẩy!
“Ai dám diệt phân thân của ta?”
Hắn ta gầm lên giận dữ, từng tia khí cơ tràn ra khỏi cơ thể của hắn ta.
Những nơi có khí cơ này đi ra, trong nháy mắt gió to nổi lên cuồn cuộn trong Hư Không Hải Vực, cơn lốc diệt thế liên miên không dứt trong vòng mấy triệu dặm.
Bởi vì sự giận dữ của hắn ta, mấy ngàn thế giới ngay lập tức rơi vào trong diệt vong của cơn lốc này.
“Có thể diệt phân thân của ta, tất nhiên chính là Bất Diệt Chi Vương ra tay… Trên Tiên Vực vẫn còn có một kẻ phản bội giống như Vô Cực Tiên Vương hay sao?
Hắn ta trầm giọng quát khẽ.
Ngay sau đó, hắn ta đứng lặng ở trong Hư Không Hải Vực một lúc lâu, cũng mất đi phương hướng.
Hạ giới mịt mờ.
Hư Không Hải Vực là vô hạn, bị Tiên Vực quản lý, năm trong tay hạ giới, cũng chẳng qua có một triệu cái mà thôi, thế nhưng còn có rất nhiều bí ẩn ở trong Hải Vực, thậm chí còn có Hải Vực mà ngay cả Tiên Vương cũng chưa từng đặt chân đến…
Trước đây còn có thể mượn một cái phân thân để tìm kiếm kẻ địch, nhưng mà bây giờ ngay cả phương hướng kia cũng biến mất…