Chương 291: Xóa sạch tất cả Bất Diệt Chi Vương? (2)
Mà giờ phút này, ở trong bức tranh lại có thêm một bóng người đang đến gần mặt trời đỏ.
“Lại gần thêm một phần.”
Đám người Nguyên Dương Thánh Chủ đều giật mình không thôi.
So với trước đây lúc ở Thánh Địa Thái Diễn, khoảng cách giữa bóng người này và mặt trời đỏ lại càng gần hơn.
“Cái phân thân này thuộc về tồn tại ở bên trên Bất Diệt… Nếu như tiếp cận được thì mới có thể thoát ra khỏi cái bức tranh này.”
“Nếu như để cho tồn tại vô thượng bậc này trốn thoát, e rằng một triệu hạ giới cũng đều phải long trời lở đất, không người nào có thể ngăn cản…”
Bọn họ đều lo lắng.
Mà Ma Soái Cung Nhã cũng chỉ nhìn thoáng qua từ phía xa, thế nhưng trong mắt của nàng cũng cảm thấy đau đớn, chỉ thiếu chút nữa là chảy máu, vội vàng cúi đầu.
“Ma Quân… Bóng người kia bị vây ở trong tranh, e rằng bóng người kia chính là một nhân vật cực kỳ khủng bố…”
Nàng hoảng sợ truyền âm.
Thân làm Ma Soái Đệ Nhất, nàng càng hiểu hơn đối với với nhân vật khủng bố này.
Thế gian có lời sấm: “Tiên Vương không thể nhìn.”
Nhìn thẳng vào người của Tiên Vương thường sẽ phát sinh các loại chuyện kinh khủng quỷ dị, rất nhiều người sẽ chết bất đắc kỳ tử.
Tâm Ninh cũng chỉ nhìn thoáng qua, lẩm bẩm nói: “Lẽ nào trong bức tranh kia đang vây khốn phân thân của một vị Bất Diệt Chi Vương? Thật là đáng sợ…”
Chuyện này thực sự không thể tưởng tượng nổi.
Bất Diệt Chi Vương, đây chính là tồn tại trên trời dưới đất, tồn tại vô thượng chân chính.
Cho dù mấy trăm ngàn năm cũng khó có thể xuất hiện một người.
Bất Diệt Chi Vương chính là một tồn tại vô địch.
Mà hôm nay, phân thân của một vị Bất Diệt Chi Vương lại có thể bị một bức tranh vây khốn… Nếu như chuyện này bị truyền ra ngoài, e rằng toàn bộ Tiên Vực đều sẽ nổi sóng lớn.
…
Mà Lý Phàm chỉ liếc mắt nhìn bức tranh của hắn, không khỏi có chút không vui vẻ.
Ai đây, lại không có đạo đức như thế, vẽ linh tinh ở trên bức tranh của hắn?
Thực sự quá đáng, không có tố chất.
Hơn nữa mặc dù bóng người này được vẽ rất mông lung, nhưng lờ mờ có thể nhìn ra được đó là nam tử, nếu như vẽ một vị tiên nữ thì còn có chút đáng xem… Còn cái này, thật sự xấu!
“Sư phụ, chuyện này, phải làm sao bây giờ…”
Độc Cô Ngọc Thanh có chút lo lắng.
Mặc dù Lý Phàm không vui vẻ, nhưng ngược lại cũng không trách tội Độc Cô Ngọc Thanh, lạnh nhạt nói:
“Không sao, không có chuyện gì lớn, cầm bút mực đến đây.”
Nghe vậy, ánh mắt của tất cả mọi người đều sáng ngời.
Lúc này, Tử Lăng lập tức mang bút mực từ trong thư phòng đến.
Tất cả mọi người đều nhìn Lý Phàm.
Chỉ thấy Lý Phàm vung bút lên một cái, bút dính đầy mực bỗng nhiên vẽ một đường ở trên bức tranh đó.
Theo nét vẽ của hắn, dường như tất cả mọi người ở đây đều cảm giác được một loại run rẩy từ tận sâu ở trong linh hồn, dường như có một tồn tại không thể nói nào đó đang biến mất, đại đạo nổ vang, đan chéo vào nhau.
Mà theo nét vẽ của Lý Phàm, ở giữa Đại Nhật Đạo Đồ, bóng người kia lại có thể bị cây bút của Lý Phàm… Xóa đi!
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều giật mình.
Yên tĩnh, hoàn toàn yên tĩnh!
Đám người Nguyên Dương Thánh Chủ thấy thế, trong nháy mắt đều giật mình, không thể tưởng tượng nổi nhìn cảnh tượng trước mắt này.
Giống như là gặp ma vậy.
Này cũng được?
Phải biết, người ở trong tranh đó… Chính là một nhân vật khủng bố đang sống sờ sờ.
Ngay cả chỉ là một cái phân thân, nhưng cũng là phân thân của Bất Diệt Chi Vương, tồn tại vô địch uy thê khắp trên trời dưới đất…
Thế nhưng bây giờ lại có thể bị xóa bỏ?
Điều này sao có thể?
“Không có… Đã biến mất? Tồn tại ở trong này cứ biến mất như thế hay sao?”
Linh Siêu Thánh Chủ giật mình.
“Không thể tưởng tượng nổi, Lý tiền bối này… Trực tiếp khiến cho phân thân này hoàn toàn biết mất ở trên thế giới này…”
Nguyên Dương Thánh Chủ cũng giật mình, cảnh tượng này thật sự khó có thể tin nổi…
“Sư phụ, chỉ là một nét vẽ, phân thân của Bất Diệt Chi Vương đã biến mất, thậm chí hắn ta còn chưa thể làm được gì cả.”
Độc Cô Ngọc Thanh và Lục Nhượng sợ hãi liếc nhìn nhau một cái.
Bọn họ hiểu rất rõ ràng rốt cuộc phân thân này đáng sợ đến mức nào.
Ngay cả Ma Soái Cung Nhã khi nhìn thấy cảnh tượng này cũng thật sự sắp muốn ngất rồi.
Chuyện này thực sự là một sự trùng kích quá mạnh mẽ đối với nàng, khiến cho nàng giống như gặp phải ảo giác, căn bản không phải là hiện thực…
Đây chính là Bất Diệt Chi Vương, tại sao lại có thể bị xóa bỏ như vậy được…
“Lẽ nào ta còn đánh giá thấp thực lực của vị tiền bối này hay sao… Chuyện này thật sự quá đáng sợ, rốt cuộc hắn ở ẩn tại đây là vì cái gì?”
Tâm Ninh lẩm bẩm, cảm giác tâm trí còn nhỏ của mình đang phải nhận một sự trùng kích kịch liệt.
Một phân thân của Bất Diệt Chi Vương cứ bị Lý Phàm xóa bỏ như vậy…