Chương 310: Có chuyện gì vậy? Kẻ địch đến đây sao?
Mà cửa thôn.
"Hắn đang chạy!"
Trên cổ Kinh Diệt, tiểu cô nương chỉ vào phương hướng Minh Thiên Bắc chạy trốn, nói:
“Hắn khẳng định đi mật báo, chúng ta phải nhanh một chút mà đuổi kịp!”
Nhưng mà, Ma soái Kinh Diệt giờ phút này lại mồ hôi chảy ròng ròng, vừa mới đi vào sơn thôn nhỏ này, hắn ta liền cảm giác được một cỗ áp bách khủng bố!
"Ma quân… Nơi này, nơi này dường như là một khu cấm địa..."
Hắn mở miệng, chỉ vào phía trước nói:
“Khắp nơi đều là sát khí, người xem, cái cầu gỗ phía trên kia, nếu như không cẩn thận, ngã xuống, ngay cả là Đại La Kim Ma, đều sẽ bị luyện hóa!”
"Mảnh cỏ xanh kia, kiếm khí mọc um tùm, một khi tiến vào trong đó, chỉ sợ thuộc hạ cũng không nhất định có thể toàn thân trở ra!"
"Còn có, mấy tòa nhà đá nhìn qua đơn giản này, rõ ràng ẩn chứa đạo tắc kinh khủng..."
Hắn ta gằn từng chữ mở miệng, giọng nói đều có chút sợ hãi.
Ngay cả một đời Ma soái, nhưng mà, xông vào cấm địa trong truyền thuyết, hắn ta làm sao có thể không sợ hãi?
Cũng chính bởi vì, nơi này khắp nơi đều có sát khí, làm cho hắn ta sợ hãi, cho nên, mới trơ mắt nhìn Minh Thiên Bắc chạy trốn.
Nếu không, làm sao có thể để hắn ta rời đi? Như vậy sẽ đánh rắn động cỏ, để cho Ma soái Cung Nhã và một nguyên hồn khác của Cửu Thánh Ma Quân biết được bọn hắn đến.
"Ta cũng cảm nhận được... Nơi này làm ta hết sức không thoải mái.”
Tiểu cô nương trên cổ hắn ta cũng mở miệng, nhíu mày, nói:
"Nếu thật sự là cấm địa, vậy thì phiền toái rồi, nhìn Ma vệ vừa rồi chạy nhanh như vậy, hiển nhiên đã quen thuộc với nơi này, sẽ không phải là chủ của cấm địa, tiếp nhận một nguyên hồn khác..."
"Chúng ta phải nhanh chóng!"
Ma soái Kinh Diệt cũng gật gật đầu, hắn ta lúc này bước ra từng bước, tăng nhanh tốc độ.
Có điều, thần kinh của hắn ta giờ phút này cũng đã căng thẳng!
...
Không bao lâu sau, bên ngoài tiểu viện của Lý Phàm.
“Cung Nhã cô nương, xảy ra việc lớn, xảy ra việc lớn!”
Thanh âm lo lắng của Minh Thiên Bắc vang lên!
Hắn ta không dám tới gần, chỉ có thể hô to.
Trước đây, Cung Nhã biết được Lý Phàm chính là phàm nhân ẩn cư, không thích nhúng tay vào chuyện của người tu hành, cho nên cố ý dặn dò Minh Thiên Bắc, có việc gấp, trực tiếp gọi nàng là Cung Nhã cô nương là được rồi, không được nhắc tới hai chữ "Ma soái", miễn chọc Lý tiền bối mất hứng.
Mà trong tiểu viện.
Cung Nhã đang pha trà cho Lý Phàm, nàng không chớp mắt nhìn nước nóng đang sôi sùng sục, làm sao bức ra từng luồng trà khí.
Lần trước, trải qua chỉ điểm của Lý Phàm, nàng mơ hồ cảm giác được mấu chốt từ cấp Đại La Kim Ma tiến về Bất Hủ, cho nên, hiện tại đang thể ngộ loại đại đạo này!
Ngoài cửa, giọng nói của Minh Thiên Bắc đột nhiên truyền đến, làm cho Cung Nhã vừa nhấc mắt lên, trong mắt hiện lên ánh sáng bất định.
Chuyện gì, có thể làm cho Minh Thiên Bắc sốt ruột như vậy?
Nàng nhìn về phía Tâm Ninh.
Tâm Ninh nói: "Ngươi đi ra ngoài xem một chút đi.”
Cung Nhã lúc này cung kính hướng Lý Phàm hành lễ, nói: "Chủ nhân, nô tỳ đi ra ngoài một chuyến?”
Lý Phàm nói: "Đi đi.”
Cung Nhã lúc này rất nhanh đi ra khỏi tiểu viện.
"Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại kích động như vậy?"
Ma soái Cung Nhã Ma Soái hỏi Minh Thiên Bắc!
Minh Thiên Bắc quỳ xuống đất, thần sắc kinh hoàng nói:
"Khởi bẩm Ma soái, Ma soái Kinh Diệt, mang theo một nguyên hồn khác của Ma Quân, đã đến cửa thôn..."
Nghe vậy, Cung Nhã nhất thời chấn động!
Kinh Diệt!
Cùng là một trong chín đại Ma soái dưới trướng Cửu Thánh Ma Quân năm xưa, nàng vô cùng hiểu rõ thực lực của người này.
Là một trong chín vị Ma soái mạnh nhất.
Hơn nữa, còn có một nguyên hồn khác của Ma quân...
Dựa theo thời gian phỏng đoán, một nguyên hồn của Ma quân do Ma soái Kinh Diệt phụ tá, xuất thế sớm hơn so với Tâm Ninh, khẳng định cũng cường đại hơn so với Tâm Ninh.
"Ta hiểu rồi."
Nàng âm trầm mở miệng, nói: "Ngươi tìm một chỗ ẩn náu, chuyện này, ngươi không cần tham gia.”
Một Kim Ma nho nhỏ, không đủ để tham dự loại đấu tranh cấp độ này.
Minh Thiên Bắc lúc này gật đầu, xoay người bỏ chạy.
Cung Nhã xoay người, trở lại trong tiểu viện.
"Ma Quân, không tốt, Kinh Diệt mang theo một nguyên hồn khác đến đây..."
Nàng truyền âm cho Tâm Ninh.
Trong đôi mắt to trong suốt của Tâm Ninh, nhất thời hiện lên một tia khẩn trương!
Hiển nhiên, nàng đối với chuyện này, cũng có lo lắng!
"Có chuyện gì vậy? Kẻ địch đến đây sao?”
Lúc này, Lý Phàm đặt câu hỏi.
Tâm Ninh trước kia, chính là bị kẻ địch đuổi giết, Minh Thiên Bắc kia, hình như là thủ vệ của Tâm Ninh, hiện giờ hắn ta hoảng hốt tới tìm, chỉ sợ hơn phân nửa chính là kẻ địch tới cửa...
Nội tâm Lý Phàm suy đoán.
Tâm Ninh do dự một chút, lúc này xoay người nhìn về phía Lý Phàm, nói:
"Đại ca ca… Ta, ta có một muội muội, nàng tới tìm ta..."
Nghe vậy, Lý Phàm ngoài ý muốn một chút, Tâm Ninh còn có muội muội?