Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 325: Ngô Đại Đức… Cái này để cho heo uống…

Chương 325: Ngô Đại Đức… Cái này để cho heo uống…


Nhìn thấy dần dần tiếp cận thế giới ở phía trước, Trần Huyền Bắc liền nói ngay:
“Bảo thằng heo kia ôm heo thông linh của bản công tử ra đây.”
Heo thông linh, cũng được hắn ta mang từ Hắc Bạch Giới ra ngoài, vô cùng mẫn cảm đối với hơi thở mà Hắc Bạch Chi Vương lưu lại, hắn ta muốn tra xét một thế giới này.

Giang Ly bưng chén trà kia, thẫn thờ đi đến bên trong khoang thuyền.
Trong khoang thuyền, có một người thanh niên khác đang đắp chăn cho một con heo nhỏ màu đen nằm ở trên giường.
“Cái quái gì vậy, người không bằng heo… Thực sự là người không bằng heo.”
Thanh niên này hùng hùng hổ hổ, vừa đắp chăn cho con heo vùa đập hai cái bạt tai vào con heo.
Con heo kia chỉ lạnh lùng nhìn hắn ta, ánh mắt có chút kỳ lạ.
“Ngô Đại Đức… Cái này để cho heo uống…”
Giang Ly đứng ở ngoài khoang thuyền, mang chén trà này đến.
Thanh niên đang chăm sóc heo Ngô Đại Đức nhận lấy chén trà, càng thêm căm giận nói:
“Đây chính là linh trà lại chỉ có thể dùng cho heo uống… Lãng phí.”
Hắn ta chính là một ngoại môn đệ tử ngự thú sư của Kỳ Tiên Tông, địa vị vốn dĩ vô cùng thấp, thế nhưng rất có linh tính ở trên đạo ngự thú, cho nên bị Trần Huyền Bắc mang theo, chăn nuôi con heo thông linh này của hắn ta.
“Hazz, đừng mắng, nhanh đi.”
Giang Ly lên tiếng.
“Giang Ly, ta nói ngươi, tốt xấu gì trước đây cũng là Thánh Tử, vì sao bây giờ lại biến thành như vậy? Để cho người ta giẫm đạp ngươi như thế?”
“Sẽ không tức giận sao?”
Ngô Đại Đức vừa bưng nước trà đút cho con heo đen nhánh kia, vừa nói với Giang Ly.
Nhưng Giang Ly cũng chỉ thở dài một cái, nói:
“Trần Huyền Bắc chính là người sống hai đời, kỳ nghệ kinh người, nhìn khắp một triệu hạ giới, e rằng cũng không có người là đối thủ của hắn ta… Ta, chỉ có thể để cho hắn ta giẫm đạp…”
Trong mắt của hắn ta cũng có cảm xúc không cam lòng, cũng có khát vọng, nhưng càng nhiều hơn là tuyệt vọng.
Kỳ nghệ của đối phương quá cao, cao đến mức cả cuộc đời này của hắn ta cũng chỉ có thể ngưỡng vọng.
“Tên kia có tài mà không có đức, không lâu trước đây, ngươi cũng không biết, từ khi hắn ta trở thành Thánh Tử, tất cả những nữ đệ tử có chút sắc đẹp ở trong tông môn đều bị hắn chơi qua…”
Ngô Đại Đức có chút đau lòng nói:
“Bao gồm cả nữ thần mà ta chưa từng nói được câu nào.”
Hắn ta bỗng nhiên xoay người cầm tay Giang Ly, nói:
“Ngươi phải nỗ lực thật tốt, Giang Ly, ngươi là người thiện lương, ta không có nhìn lầm, thượng thiên còn có thể sẽ quan tâm đến ngươi, đến lúc đó thay ta xả giận thật tốt.”
“Đời ta chăn heo nuôi chó, cái gì cũng không biết, rốt cuộc xong…”
Ánh mắt Giang Ly cũng phức tạp, nhưng cũng không nói gì.
Trời cao chăm sóc?
Còn có cơ hội sao?
“Thánh tử muốn heo thông linh, còn không mau ôm ra đây.”
Lúc này, một người học trò ở bên ngoài đến đây truyền lời.
“Đến.”
Lúc này Ngô Đại Đức ôm con lợn màu đen đi ra ngoài cùng với Giang Ly.
Đi tới boong thuyền, Trần Huyền Bắc nhận lấy heo thông linh, nhẹ nhàng đặt tay ở trên trán của heo thông linh.
Con heo sữa màu đen kia nhất thời điên cuồng hút, ở bên trong Hư Không Hải Vực đều bởi vì hô hấp của nó mà xuất hiện một khu vực rung động.
Sau một khắc, con heo kia đột nhiên trừng mắt.
Nó nhìn về phía thế giới này, phát ra âm thanh éc éc.
Giống như nhìn thấy cao lương mỹ vị nào đó vậy.
Trong một cái chớp mắt này, con ngươi Trần Huyền Bắc lập tức co rút lại, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ vui mừng.
“Ở phía trước? Thật tốt quá.”
Hắn ta hét lên:
“Đậu ở thế giới phía trước, đưa tin thông báo đến một giới này… Ta Trần Huyền Bắc, đến khiêu chiến.”
Heo thông linh biểu hiện như thế… Có nghĩa là, thứ mà hắn ta muốn tìm đang ở thế giới này.
Hắn ta âm thầm nắm chặt tay.
Cuối cùng cơ duyên đã đến rồi hay sao?
Kỷ nguyên thuộc về Trần Huyền Bắc ta sắp đến rồi hay sao?
Trần Huyền Bắc ta sẽ trở thành nhân vật chính của kỷ nguyên này.
Trong lòng hắn ta dâng trào.
Mà đại trưởng lão cũng bước lên, truyền tin về cái thế giới này.

Bức tường Thiên Giới.
Mấy Thiên Tiên phụ trách quan sát ngoại vực tiếp nhận được tin tức truyền từ bên ngoài đến, sắc mặt lập tức đại biến.
Bọn họ lập tức truyền tin về phía Huyền Thiên Châu.
Muốn bẩm báo đến nơi này.

Thiên Giới.
Mới qua gần một tháng, tiên linh khí của thế giới này đã càng ngày càng nồng nặc.
Nhất là Huyền Thiên Châu.
Mà các tinh anh của các châu cũng đã được Liên Minh Huyền Thiên tập hợp, tu hành ở Huyền Thiên Châu.
Tiến bộ vô cùng nhanh.
Tu vi của Hỏa Linh Nhi, Mộ Thiên Ngưng đã sắp đạt đến cảnh giới Kim Tiên viên mãn rồi.
Hai người nhận được phúc trạch của Lý Phàm quá sâu, mỗi một lần ghé thăm đều có thể uống trà ngộ đạo, ăn cây bàn đào, các loại thánh dược, tư chất đã sớm vô địch.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất