Chương 326: Tìm người đánh cờ
Hơn nữa, ngày bình thường Lý Phàm tùy ý chỉ điểm một hai lời cũng khiến cho các nàng viễn siêu người bình thường.
Lúc này, bọn họ đang nghị sự cùng với đám người Nguyên Dương Thánh Chủ.
Ngày hôm nay toàn bộ thế giới đều tôn người đứng đầu Thiên Giới là Lý Phàm, một đội quân to lớn cần phải quản lý, bọn họ coi như lao tâm khổ cực.
“Khởi bẩm Minh chủ, ở ngoại vực phát hiện ra một con thuyền hư không hải hạm đang đến gần Thiên Giới.”
Nhưng vào lúc này, ở bên ngoài Thánh Địa Thái Diễn bỗng nhiên truyền đến một giọng nói.
Nghe vậy, mọi người ở bên trong Thánh Địa Thái Diễn đều đi ra.
“Đã xảy ra chuyện gì? Là địch hay là bạn?”
Hỏa Linh Nhi hỏi.
Từ sau khi trận đại chiến với Địa Minh Giới phát sinh, để cảnh giới, an bài nhân thủ của Thiên Giới canh giữ ở bức tường kết giời, tùy thời quan sát tình huống của ngoại vực.
“Còn không biết! Nhưng đối phương đưa tin đến nói, bọn họ đến từ Địa Ninh Giới, muốn đi vào Thiên Giới, nói là… Tìm người đánh cờ.”
“Muốn khiêu chiến tất cả kỳ thủ của Huyền Thiên Giới chúng ta.”
Người đưa tin lên tiếng.
Nghe vậy đám người Hỏa Linh Nhi và Mộ Thiên Ngưng đều nghi ngờ.
Tìm người chơi cờ?
Tình huống này là như thế nào?
“Địa Ninh Giới… Chưa từng nghe qua thế giới này?”
Hỏa Linh Nhi lẩm bẩm.
Nguyên Dương Thánh Chủ cũng đề nghị:
“Minh Chủ, nếu đối phương chỉ có một con thuyền chiến hạm, hơn nữa, điểm danh là đến tìm kỳ thủ, như vậy cứ thả cho bọn họ tiến vào, xem hư thực ra sao.”
Hỏa Linh Nhi gật đầu nói: “Để cho bọn họ đi vào.”
“Mặt khác, lập tức đi mời Diễn Tam Kỳ Thánh của Địa Phong Giới đến, cô nương Mục Thần Hi của Huyền Trận Tông cùng với tiểu kỳ thánh Lư Tinh của Địa Nguyên Giới, Tiêu Nham Hoàng Thiên Châu.”
Nếu như đối phương đến đây khiêu chiến đạo đánh cờ, như vậy chắc chắn phải mời cao thủ ra đối địch.
Trước kia trong ván cờ của Hoàng Thiên Châu đã xuất hiện một nhóm kỳ thủ đứng đầu, lần này có việc cần dùng đến rồi.
“Tuân mệnh.”
Mấy tên thuộc hạ rời đi.
Bức tường kết giới.
Một Kim Tiên đi ra khỏi bức tường kết giới, nâng tay nói:
“Phụng mệnh thỉnh các vị đi vào Thiên Giới.”
Nghe vậy, ở bên trên hải hạm Kỳ Tiên Tông, đại trưởng lão Chu Văn Nguyên nhất thời nhíu mày.
“Thiên Giới? Thật to gan.”
Bọn họ đến từ một thế giới lớn của Địa Tự Giới, cũng biết đến sự tình của Thiên Giới Đệ Nhất.
Đó chính là một chuyện cấm kỵ, chỉ là một tiểu giới nho nhỏ ở biên thùy mà cũng dám tự xưng như vậy, không sợ chết sao?
Nhưng, Trần Huyền Bắc ở bên cạnh lão ta nghe thấy hai chữ này, trong mắt cũng sáng ngời.
“Không hổ danh là nơi mà ta muốn tìm. Tất nhiên có chỗ đặc biệt.”
Hắn ta lẩm bẩm, liền nói ngay: “Chúng ta đi vào.”
Hải hạm lập tức lái vào bên trong kết giới.
“Không đúng, một thế giới này có gì đó kỳ lạ… Thế giới nhỏ như vậy, vì sao lại có tiên linh khí đậm đà như thế?”
Vừa đi qua kết giới, trên mặt của Chu Văn Nguyên nhất thời hiện lên vẻ kinh hãi.
Khí tức nơi này… Vô cùng không đơn giản.
Mức độ nồng nặc của tiên linh khí sắp đuổi kịp Địa Ninh Giới của bọn họ rồi.
Nhưng mà phải biết rằng Địa Ninh Giới chính là một trong những thế giới lớn của Địa Tự Giới.
Gần với tồn tại của ba Thiên Giới.
“Có chút cổ quái mới có ý tứ.”
Trần Huyền Bắc cũng càng cảm thấy hưng phấn, sau khi lấy được Vô Giới Kỳ Bàn, bản thân hắn ta còn có thể thu phục một giới này, coi đây là thế giới đầu tiên mà hắn ta lập ra đạo chính thống.
Tất cả những thứ này chính là lễ vật mà trời cao chuẩn bị cho nhân vật chính là hắn ta.
Cái gì mà gọi là người thiên mệnh? Hắn ta chính là người thiên mệnh ấy.
“Các vị, bên trong Thiên Giới do hai vị minh chủ của Liên Minh Huyền Thiên chủ trì đại sự, xin mời đi theo ta.”
Mà giờ phút này, Kim Tiên phụ trách dẫn đường lên tiếng.
Bọn lập tức đi theo Kim Tiên này đến Huyền Thiên Châu.
…
Huyền Thiên Châu.
Lúc này ở trong Thánh Địa Thái Diễn, đã có rất nhiều cao thủ trận địa sẵn sàng đón địch.
Thiên Diễn Tam Đại Kỳ Thánh, Mục Thần Hi, tiểu kỳ thánh Lư Tinh, cùng với người bỗng nhiên nổi tiếng Hoàng Thiên Châu Tiêu Nham đều được mời tới.
Tiểu kỳ thánh Lư Tinh vẫn có mái tóc trắng xóa như trước, nhìn qua rất giống như một ông già, trước kia hắn ta đã tiêu hao mệnh nguyên, không có cách nào bù đắp được.
Mà lúc này trên mặt của Tiêu Nham mang theo vẻ mong chờ.
“Ta chính là nhân vật chính của cái thế giới này.”
“Trước kia mặc dù ta thua ở trên tay của Lục Nhượng, nhưng đó là bởi vì đối phương có chỗ dựa vững chắc mà thôi.”
“Lúc này, ta muốn nhân cơ hội này biểu hiện tốt một chút, có Dương lão trợ giúp, chắc chắn ta có thể dành chiến thắng, sau đó… Hơn phân nửa có thể được người đứng đầu Thiên Giới thưởng thức.”
“Đến lúc đó, ta vẫn là nhân vật chính của thế giới này… Nhân vật chính của thế giới này chỉ có một mình ta.”