Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 369: Có lẽ chúng ta phải thỉnh giáo Lý tiền bối

Chương 369: Có lẽ chúng ta phải thỉnh giáo Lý tiền bối


Linh Siêu Thánh Chủ lên tiếng.
“Cho dù có phải là ác quỷ hay không, không thể nghi ngờ, e rằng người ở phía sau cũng càng ngày càng mạnh, chỉ sợ thảm họa sẽ càng ngày càng tăng thêm.”
Nguyên Dương Thánh Chủ vô cùng lo lắng.
“Xảy ra thảm hoa trong hơn một ngàn châu, không thiếu cao thủ Thái Ất Kim Tiên, thế nhưng ngay cả bọn hắn cũng không thể làm được gì cả…”
Độc Cô Trầm Lục nhìn về phía Hỏa Linh Nhi:
“Minh chủ, e rằng chuyện này đã vượt quá khả năng của chúng ta.”
Thật là quỷ dị.
Nghe vậy, Hỏa Linh Nhi cũng lập tức nhíu mày.
Vậy phải làm sao bây giờ…
“Tỷ tỷ, có lẽ chúng ta phải thỉnh giáo Lý tiền bối.”
Mộ Thiên Ngưng lên tiếng.
Hỏa Linh Nhi cũng chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu.

Sơn thôn nhỏ.
Trong tiểu viện.
Nam Phong đang đánh đàn, Tử Lăng đang vẽ tranh, Lục Nhượng thì say mê với các loại cây cỏ, Độc Cô Ngọc Thanh ôm thanh kiếm gãy, trầm mê thư pháp, mỗi ngày Thanh Trần đều quét rác, cả ngày Long Tử Hiên xem cá.
Còn Ngô Đại Đức mới đến thì mấy ngày nay cũng đang cho gà ăn.
Đúng vậy, rõ ràng nhiệm vụ ban đầu của hắn là cho chó ăn, kết quả ngày nào hắn cũng lôi kéo con chó nhỏ đi qua đàn gà, dùng bát ngô để cho gà ăn, mỗi ngày con chó nhỏ kia đều sợ đến mức run rẩy.
Bây giờ con chó đen nhỏ kia đã không dám sủa Ngô Đại Đức nữa.
Còn Lý Phàm vừa dạy Giang Ly đánh cờ, vừa dạy Tâm Ninh đọc sách.
Cung Nhã hầu hạ ở sau lưng.
Tất cả đều vô cùng ngăn nắp rõ ràng.
Lý Phàm cầm chén trà lên, ung dung uống một ngụm.
Trên thực tế, mặc dù đây chính là thế giới tu giả, nhưng có thể trải qua cuộc sống thong thả nhàn nhã như thế, Lý Phàm cũng rất thỏa mãn.
Trong lòng của hắn khẽ động, nhìn thoáng qua tiến độ nhiệm vụ mà hệ thống đã phát cho hắn.
“Nhiệm vụ thu đồ đệ: thu mười đồ đệ, truyền dạy mười loại tài nghệ. Trước mắt đã hoàn thành nhiệm vụ: 8. Còn lại: 2”
“Nhắc nhở: Hoàn thành nhiệm vụ sẽ ban thưởng con đường tu hành mở ra.”
Sau khi nhìn thấy nhắc nhở, Lý Phàm lập tức hơi kích động.
Chỉ cần thu thêm hai đồ đệ nữa là có thể mở ra con đường tu hành?
Trước mắt, hắn đã thu được tám đồ đệ.
Đại đệ tử Nam Phong, truyền thụ tài nghệ âm luật.
Nhị đệ tử Tử Lăng, truyền thụ tài nghệ hội họa.
Tam đệ tử Lục Nhượng, truyền thụ phương pháp trồng trọt.
Tứ đệ tử Long Tử Hiên, hạy hắn cách cho cá ăn.
Ngũ đệ tử Độc Cô Ngọc Thanh, học tập thư pháp.
Lục đệ tử Thanh Trần, học tập đạo quét rác.
Bây giờ có thêm thất đệ tử Giang Ly học tập cờ đạo, dạy bát đệ tử Ngô Đại Đức kỹ năng nuôi dưỡng.
Tổng cộng có tám đệ tử, truyền xuống tám loại tài nghệ.
Chỉ còn thiếu hai người.
Hắn có hơi mong đợi.
Hy vọng đám người Hỏa Linh Nhi, Mộ Thiên Ngưng có thể giúp hắn một chút, mau chóng tìm được đồ đệ cho hắn.
Nhưng chuyện này cũng không thể gấp được.
Bởi vì phải có sở thích đặc biệt thì Lý Phàm mới có thể truyền thụ những tài nghệ khác nhau được, bằng không mà nói, nếu như lại thu thêm một đồ đệ học âm luật nữa thì cũng không có hiệu quả gì cả.
Dù sao hệ thống yêu cầu là mỗi một đệ tử phải học tập các loại tài nghệ khác nhau.
“Thiên Ngưng đến đây bái kiến Lý tiền bối.”
Lúc này giọng nói của Mộ Thiên Ngưng truyền đến.
“Mời vào.”
Mấy người mới đẩy cửa đi vào.
“Gần đây phát triển như thế nào?”
Lý Phàm mỉm cười hỏi.
Cũng không biết các nàng Mộ Thiên Ngưng có mở rộng được thị trường hay không.
Nghe vậy Hỏa Linh Nhi cảm kích nói:
“Đa tạ tiền bối ra tay, bây giờ thực sự chính là bát phương lai nghi rồi.”
Thiên Giới không có người nào không dám không tuân theo.
Lý Phàm cũng mỉm cười gật đầu, xem ra việc buôn bán của các nàng càng ngày càng có tiền đồ.
“Đúng rồi tiền bối.”
Lúc này Hỏa Linh Nhi tiếp tục lên tiếng nói:
“Gần đây Thiên Giới… Có khả năng xuất hiện… Hai đồ vật bẩn thỉu.”
Đồ vật bẩn thỉu?
“Đồ vật bẩn thỉu?”
Lý Phàm nghe xong, lập tức cảm thấy ngoài ý muốn.
Trên đời này còn có quỷ?
Tuy nhiên suy nghĩ lại, dù sao đây cũng là thế giới tu giả.
Có lẽ… Cũng rất bình thường.
“Đúng vậy, hơn bảy trăm châu của Tây Nam Thiên Giới, tất cả mọi người đều bị lấy mạng, hút hết máu tươi.”
“Còn Đông Bắc Thiên giới thì xuất hiện Vô Diện Nữ Thi Triều, vô số nữ tử đã mất đi khuôn mặt, biến thành cái xác không hồn, xuất phát đi về phía các châu khác. Hơn nữa, chỉ cần là nữ nhân, nếu như bị các nàng liếc mắt nhìn thì cũng sẽ biến thành nữ nhân mất mặt…”
Hỏa Linh Nhi bẩm báo.
Nghe vậy, Nam Phong và Tử Lăng càng hoảng sợ hơn.
Càng nàng đều là nữ hài tử, nghe thấy sự việc như thế đều vô ý thức hoảng sợ.
Mấy người Long Tử Hiên cũng sợ hãi, không ngờ ngoại giới lại xảy ra chuyện lớn như thế?
Trong lòng Lý Phàm cũng cảm thấy rét lạnh.
DCM, đồ vật này, nghe qua thật là dọa người.
Thực sự chính là tiểu thuyết kinh dị điển hình.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất