Chương 370: Đạo bùa chú
Không thể nào không thể nào, chẳng lẽ bản thân xuyên sai rồi?
Cái thế giới này không phải là thế giới tu tiên, mà là thế giới kinh dị.
“Đây là… âm Quỷ?”
Cung Nhã nghẹn ngào lên tiếng.
Xuất thân từ Ma Vực, nàng có thể giải thích được chuyện này.
Nghe vậy tất cả mọi người đều nhìn về phía Cung Nhã.
Lý Phàm cũng nói:
“Ngươi biết?”
Cung Nhã thấy Lý Phàm hỏi, trong lòng lập tức cảm thấy hơi khẩn trương, nói:
“Chủ nhân, trên thực tế, những loại đồ vật như âm Quỷ này… Rất bình thường ở trong Ma Vực, thậm chí còn có người nuôi âm Quỷ.”
“Nhưng thực ra âm Quỷ càng quỷ dị hơn, đã chết một lần rồi, rất khó bị giết chết…”
“Mỗi một cái âm Quỷ đều có dục vọng của riêng mình, có ưa thích giết chóc, có ưa thích cường bạo nữ tu, có ưa thích ăn thịt người…”
“Nhưng điểm giống nhau là tốc độ phát triển cũng rất nhanh.”
Nàng không dám giấu diếm chút nào cả.
Lý tiền bối là một đại năng tuyệt thế bậc này, làm sao có thể không biết đến âm Quỷ được, nhất định lão nhân gia đang muốn kiểm tra xem bản thân nàng có thành thật hay không.
“Cung Nhã… Đã từng gặp qua một ít âm Quỷ.”
Nghe vậy, mọi người ở xung quanh đều vô cùng chấn động nhìn về phía Cung Nhã.
“Ma Vực… Nàng ở Ma Vực… Đó chỉ là tồn tại ở trong truyền thuyết cổ xưa…”
Nguyên Dương Thánh Chủ lẩm bẩm, ở trong hạ giới có rất ít người biết đến hạ giới, chỉ nghe nói đến những tin đồn vụn vặt.
“Thì ra… Thì ra không ngờ nàng lại là người trong Ma Vực? Ván cờ này của Lý tiền bối không chỉ bao quát Tiên Vực, mà còn bao quát cả Ma Vực.”
Độc Cô Trầm Lục hoảng hốt lên tiếng, hắn ta cứ cho rằng Lý tiền bối ẩn cư ở đây để sắp xếp một ván cờ nhằm vào các cự đầu ở trong Tiên Vực.
Nhưng bây giờ xem ra, có lẽ nó còn bao gồm cả hai vực Tiên Ma.
Thật là đáng sợ.
Lý Phàm không hề có bất kỳ một khái niệm nào về Ma Vực, nhưng lại rất tò mò đối với âm Quỷ, hỏi:
“Nên xử lý âm Quỷ như thế nào?”
Cung Nhã nói:
“Khởi bẩm tiền bối, ở bên trong Ma Vực, ma tu cường đại… Có thể hấp thu âm Quỷ.”
“Ở trong Tiên Vực và hạ giới ở bên dưới Tiên Vực, nghe nói có những Thiên Sư chuyên môn đối phó với âm Quỷ, có thể vẽ bùa chú trấn áp được nó, sử dụng lực lượng của năm tháng để phai mờ âm Quỷ.”
“Trừ cách đó ra thì gần như không có cách nào giết chết được âm Quỷ cả.”
Nàng biết gì nói nấy.
Đại khái Lý Phàm đã hiểu ra rồi.
Cái gọi là Ma Vực, nói trắng ra chính là ma hấp thu quỷ.
Nhưng còn Tiên Vực và hạ giới cũng không có ma.
Cho nên có Thiên Sư?
Lý Phàm chưa từng nhìn thấy Thiên Sư, nhưng bùa chú…
Hắn thật đúng là con mẹ nó học qua.
Hệ thống đã dạy cho hắn rất nhiều đồ vật, trong số đó có cả bùa chú.
Lúc trước hắn còn cạn lời, hệ thống dạy cho hắn chữ như gà bới, có cái rắm tác dụng…
Chẳng lẽ hôm nay thật sự có cái rắm tác dụng?
“Cái kia… Ở bên trong Thiên Giới, các ngươi có khả năng tìm được Thiên Sư?”
Nhưng hắn vẫn hỏi trước một câu.
Đám người Hỏa Linh Nhi, Nguyên Dương Thánh Chủ đều mờ mịt lắc đầu.
Âm Quỷ, Thiên Sư… Đây là lần đầu tiên bọn họ nghe thấy những khái niệm này.
Lý Phàm thấy thế cũng chỉ âm thầm cắn răng, nói:
“Đã như vậy… Ta sẽ tạm thời thử một lần, vẽ hai cái bùa chú…”
“Tử Lăng, đi vào bên trong thư phòng lấy chu sa cho ta.”
Không biết có được hay không, trước hết cứ thử đã rồi tính sau.
Dù sao Lý Phàm nghĩ có lẽ mấy người Hoả Linh Nhi tìm đến, hơn phân nửa là có tâm lý muốn tìm kiếm sự an ủi, dù sao hai tên âm Quỷ kia còn cách xa vạn dặm so với Huyền Thiên Châu.
Linh nghiệm hay không, có lẽ cũng không tạo thành ảnh hưởng lớn gì đâu.
Nhưng nghe vây, Nam Phong, Tử Lăng và một đám đệ tử đều cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.
Sư phụ còn có thể vẽ bùa?
Thu quỷ?
Lý Phàm nói muốn lấy chu sa để vẽ bùa khiến cho tất cả mọi người đều giật mình cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.
“Không ngờ sư phụ còn biết đạo bùa chú?”
Đám người Hỏa Linh Nhi cũng vô cùng mong chờ.
Không lâu sau, Tử Lăng liền cầm lấy giấy vàng chu sa mang đến.
“Sư phụ, ta nghe nói máu chó đen cũng có thể trấn tà, có cần lấy một ít hay không?”
Ngô Đại Đức bỗng nhiên lên tiếng.
Nghe vậy, con chó đen nhỏ lập tức vội vàng sủa gâu gâu.
“Không cần.”
Lý Phàm lắc đầu.
Hệ thống truyền dạy đạo bùa chú cũng chỉ cần sử dụng giấy vàng chu sa là được rồi.
Hắn nhấc bút lên.
Tất cả mọi người đều tập trung quan sát.
Đầu bút lông của Lý Phàm lướt trên giấy chu sa.
Nét bút như rồng bay rắn lượn, nhanh chóng lướt trên giấy vàng, trên giấy vàng xuất hiện một chữ Sắc cổ, sau đó đầu bút lông bay lên.
Chu sa màu đỏ uốn lượn bay nhảy ở trên tờ giấy màu vàng.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều cảm giác có một loại dũng khí, dường như ở dưới ngòi bút kia có một loại đạo vận chí dương chí cương đang phát ra.