Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 393: Thật là một cấm địa đáng sợ

Chương 393: Thật là một cấm địa đáng sợ


Quả thực là quá ngông cuồng!
“Ngọc Thanh, Giang Ly, hai người các ngươi đi xem đi, đừng để cho hắn ta quấy rầy sự yên tĩnh của sơn thôn.”
Lý Phàm trực tiếp lên tiếng.
Bình thường Độc Cô Ngọc Thanh vẫn hay kéo bè kéo lũ đi đánh nhau, kinh nghiệm phong phú, để hắn đi là không sai, còn Giang Ly vừa mới đến, để hắn đi theo Độc Cô Ngọc Thanh học đánh nhau đi!
Nghe vậy, Độc Cô Ngọc Thanh cũng không hề nghĩ ngợi gì cả, nói:
“Tốt.”
Bất Diệt? Kinh nghiệm đối mặt với Bất Diệt của hắn thực sự rất phong phú!
Dù sao, ngay cả Bất Diệt Chi Vương hắn cũng đã gặp rồi…
Lúc này hắn cầm theo thanh kiếm gãy.
“Đồ nhi tuân lệnh.”
Giang Ly cũng lên tiếng, chuẩn bị cùng rời đi.
“Giang Ly sư đệ, chúng ta đi đánh nhau, ngươi được mang theo một thứ.”
Độc Cô Ngọc Thanh cũng lên tiếng hướng dẫn.
Mang theo một thứ? Giang Ly suy nghĩ một lúc, bản thân cũng không có một vũ khí nào thuận lợi cả.
“Đây, mang theo cái này.”
Độc Cô Ngọc Thanh cầm bàn cờ kia lên, kín đáo đưa cho Giang Ly, nói:
“Không phải ngươi ưa thích chơi cờ hay sao? Thứ này tuyệt đối sẽ thuận lợi cho ngươi, hơn nữa ngay cả đao bổ củi cũng không thể chém hỏng được nó, chắc chắn cũng là một vũ khí đánh nhau tốt.”
Hắn đã nhìn ra được, bàn cờ này tuyệt đối là một bảo bối.
Giang Ly nghe vậy cũng giật mình.
Dùng… Dùng bàn cờ này đi đánh nhau?
Trời ạ… Đây chính là bàn cờ của Tiên Vương truyền kỳ đệ nhất…
Ngay cả ở bên ngoài là một vị Bất Diệt Giả, Giang Ly cũng cảm thấy sử dụng bàn cờ này để đi đánh nhau có hơi…
Có hơi quá đáng!
Có hơi bắt nạt người khác nữa!
Ánh mắt của hắn phức tạp, nhưng vẫn nói: “Đa tạ sư huynh hướng dẫn.”
Lúc này hắn mới cầm lấy bàn cờ.
Thấy thế, Lý Phàm cũng không còn gì để nói nữa.
Đã biết đám học trò này thật sự không biết đánh nhau gì cả, mỗi một lần đánh nhau đều mang cái gì mà gậy nhóm lửa, rồi đũa, rồi bút, rồi còn cả cái chổi…
Bây giờ ngay cả bàn cờ cũng cầm theo.
Mà thôi mà thôi, như vậy cũng tốt, dù sao để cho bọn họ hù dọa người ở ngoài thôn một chút là được, tránh tạo ra chuyện máu me, như vậy cũng không tốt.
Tâm Ninh thấy thế, trong mắt cũng lộ ra vẻ vui mừng, cười nói:
“Cám ơn đại ca ca.”
Nàng dẫn theo hai người Độc Cô Ngọc Thanh và Giang Ly nhanh chóng rời đi.
Không lâu sau, các nàng đã nhanh chóng đi đến cổng thôn.
Mà ở cổng thôn.
Triệu nhị đại gia nhìn thấy Sâm La Tiên Quân càng đi đến gần hơn.
Ông nhất thời nổi giận, giơ gậy đầu rồng lên, bỗng nhiên chỉ thẳng về phía Sâm La Tiên Quân, nói:
“Ngươi đến thử một chút xem sao?”
Trong khi ông chỉ một gậy, Sâm La Tiên Quân đang dần dần áp sát bỗng nhiên cảm thấy một luồng sát khí kinh khủng.
Sắc mặt của hắn ta đại biến, vội vàng lùi về phía sau.
Sau một khắc, rõ ràng hắn ta đã nhìn thấy ở vị trí lúc nãy của chính mình, toàn bộ mọi thứ đều bị tiêu diệt, không gian quy tắc cũng bị bốc hơi.
Phù!
Đối phương lại có thể tổn thương cả Bất Diệt?
Hắn ta giật mình, người này, hơn nữa hình như chỉ là một vùng bên ngoài cùng của cấm địa mà thôi?
Như vậy thì những người ở trung tâm, thậm chí là chủ nhân của cấm địa, chắc chắn là rất đáng sợ…
Thật là một cấm địa đáng sợ.
Trong lòng của hắn ta lại cảm thấy do dự một lần nữa.
Thế nhưng chỉ do dự một chút, hắn ta vẫn cắn răng tiến lên, nói:
“Ta phải dẫn nàng đi.”
Vì đạo quả Tiên Vương của hắn ta, vì đạt được thành tựu đại đạo Hồng Mông… Tuyệt đối không thể rút lui được.
Triệu nhị đại gia tức giận đến mức không nói nên lời, liên tục sử dụng gậy đầu rồng để chỉ vào hắn ta, mắng:
“Ngươi tên điên này thật là to gian! Thật sự cho rằng người của thôn chúng ta rất dễ bị bắt nạt hay sao?”
“Tin ta sẽ để cho ngươi đứng thẳng đến đây còn nằm ngang đi ra ngoài hay không?”
Ông dọa dẫm.
Đồng thời, Sâm La Tiên Quân cũng phải liên tục tránh né, gần như rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm vô cùng, chỉ thiếu chút nữa là không đỡ nổi liên chiêu kinh khủng của đối phương, cuối cùng phải sử dụng Sâm La Phán Mệnh Bút mới có thể chống đỡ được loại công kích này.
Chỉ là một người canh cổng, chẳng lẽ hắn ta lại không thể phá được?
Đây chính là sức mạnh của cấm địa hay sao?
Trong lòng của hắn ta càng cảm thấy không nắm chắc, ở sâu trong đáy lòng càng dấy lên một suy nghĩ muốn lùi bước.
Dù sao tiến công một cấm địa? Cho hắn ta mười lá gan hắn ta cũng không dám.
“Nơi đây có gì đó kỳ quái, tiếp tục thủ.”
Thế nhưng lúc này, ở trong đầu của hắn ta, một giọng nói già nua cũng vang lên.
Vẻ mặt của hắn ta lập tức chấn động.
Sư phụ đang che lấp thiên cơ, rốt cuộc cũng quan tâm đến tình huống của nơi này rồi?
Lúc này hắn ta vô cùng vui mừng.
Sư phụ của hắn ta chính là Bất Diệt Chi Vương đệ nhất, đã từng tiếp xúc với rất nhiều tồn tại người đứng đầu của cấm địa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất