Chương 395: Ngay cả Bất Diệt cũng có thể giết sao?
Thoạt nhìn qua thì văn tự này cũng không tính là dễ coi.
Nàng cũng chưa từng luyện tập thư pháp bao giờ, lúc này giống như đang vụng về mô phỏng theo.
Thế nhưng lúc này, mỗi một chữ do nàng viết đều bạo phát ra ánh sáng màu vàng kim kinh khủng.
Đó là hai câu thơ!
“Hắc vân áp thành dục tồi
Giáp quang hướng nhật kim lân khai.”
(Bài thơ Nhạn môn thái thú hành của Lý Hạ, bản dịch của Nguyễn Khắc Phi:
Mây đen đè thành, thành muốn đổ
Ánh gươm tuốt vàng từng vảy cá.)
Lúc mà chữ khai cuối cùng hạ xuống bỗng nhiên chỉ thấy vô số khí sâm la kinh khủng vô tận trong chớp mắt biến mất dưới ánh nắng sương mù chói chang.
Đạo tắc Sâm La kinh khủng trực tiếp tan thành mây khói.
Ánh sáng màu vàng óng lấp lánh kia giống như nghìn vạn đạo thần quang vô thượng, sau khi ánh sáng đảo qua, lúc này Sâm La Phán Mệnh Bút ở trong tay của Sâm La Tiên Quân bỗng nhiên bắt đầu cháy rừng rực.
Đó là ngọn lửa không thể diễn tả được, trực tiếp đốt cháy cái bút của hắn ta trở thành tro tàn.
“Không…”
Trong con mắt của Sâm La Tiên Quân lập tức bộc phát ánh sáng kinh hoàng, lúc này, hắn ta cảm thấy một sự lo sợ lớn lao.
Giờ phút này, cả người của hắn ta bỗng nhiên bị thiêu cháy dưới sức mạnh vô thượng của ngọn lửa này.
Giờ phút này, Độc Cô Ngọc Thanh và Giang Ly ở phía sau cũng xem đến mức ngây người.
“Cây bút này lại có thể đáng sợ như thế sao… Có lẽ ở trong tay của một Bất Diệt Giả có thể dễ dàng giết chết Bất Diệt?”
Độc Cô Ngọc Thanh cũng giật mình rồi, hắn biết cái bút mà sư phụ làm cho mình rất phi phàm, thế nhưng thật sự không ngờ nó lại yêu nghiệt như thế.
Bình thường hắn hoàn toàn không thể phát huy thực lực chân chính của nó.
Thực sự là một vũ khí vô địch mà.
“Ngay cả Bất Diệt cũng có thể giết sao?”
Giang Ly càng khiếp sợ.
Bất Diệt, cho dù ở trong Kỳ Tiên Tông cũng chính là một tồn tại phải ngưỡng vọng…
Trước kia căn bản hắn còn không có tư cách bái kiến Tiên Quân.
Bây giờ hắn còn tận mắt nhìn thấy một Tiên Quân đang bị diệt sát?
Mà lúc này, Tâm Ninh cầm bút Hoàng Thiên ở trong tay, cũng cảm ứng được cái gì, đột nhiên nàng nhấc bút Hoàng Thiên, tiếp tục vẽ một cái về phía một phương hướng khác.
“A…”
Ở bên trong hư không, một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên.
Sau một khắc, một bóng người xuất hiện từ đó.
Đó chính là Sâm La Tiên Quân.
Mặc dù Tiên Quân được xưng là Bất Diệt, chính bởi vì một khi đi đến cảnh giới này thì có rất nhiều thủ đoạn, rất khó bị giết chết.
Lúc nãy Tâm Ninh cũng không thể hoàn toàn giết chết hắn ta.
Thế nhưng lúc này Tiên Quân đã vô cùng chật vật.
Trên người của hắn ta, bộ quần áo rách tung tóe, dường như đã bị đốt cháy, khóe miệng tràn ra máu tươi, sắc mặt có hơi tái nhợt.
Tâm Ninh không hề do dự, tiếp tục cầm bút Hoàng Thiên ở trong tay lên vẽ thêm một cái nữa.
Cũng là một luồng khí sát phạt kinh khủng.
“Không!”
Vẻ mặt của Sâm La Tiên Quân kinh khủng.
Hắn ta đã cảm giác được khí tức của tử vong.
Giờ phút này, hắn ta đã hoàn toàn hiểu ra được, đẳng cấp của chiếc bút ở trong tay Tâm Ninh cao hơn rất nhiều so với Sâm La Phán Mệnh Bút ở trong tay của hắn ta.
Có nghĩa là đó chính là một cái vũ khí dính hơi thở Hồng Mông.
Lúc này, ngay cả bảo vật của hắn ta cũng đã bị đốt cháy, còn chống đỡ như thế nào nữa?
“Sư phụ cứu mạng!”
Hắn ta ngửa mặt lên trời hét to.
“Ngươi dám…”
Lúc này, ở bên trên bầu trời Thiên Giới, một giọng nói to lớn vang lên trong nháy mắt.
Khí thế khủng bố trực tiếp xuyên thấu không gian vô tận, trong chớp mắt đã tới.
Lực sát phạt của bút Hoàng Thiên giống như một ngọn lửa cháy hừng hực, có thể đốt cháy tất cả mọi thứ.
Lực lượng kinh khủng truyền đến từ cửu thiên giống như một dòng nước tối đen, che chắn tất cả.
Cũng bao trùm lên người của Sâm La Tiên Quân.
“A…”
Giờ phút này, Sâm La Tiên Quân phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
Chỉ thấy cả nửa người ở phía trên của hắn ta đã trực tiếp bị ngọn lửa cháy hừng hực kia thiêu đốt rồi.
Nhưng mà dưới phần eo của hắn ta lại được năng lượng màu đen kia bảo vệ, không bị hư hại chút nào cả.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt của Độc Cô Ngọc Thanh đang đứng ở cổng thôn đại biến.
Luồng khí truyền đến từ cửu thiên…
Khiến hắn lập tức nhớ đến cảnh tượng đã từng đối diện với Bất Diệt Chi Vương.
Lẽ nào, một Bất Diệt Chi Vương sẽ xuất hiện hay sao?
Giang Ly càng chấn động đến mức không thể nói nên lời, sơn thôn nhỏ này, sư phụ của mình, rốt cuộc là thần thánh phương nào lại dám khiêu chiến Bất Diệt Chi Vương?
Tâm Ninh nhìn thấy Sâm La Tiên Quân được năng lượng kinh khủng kia bảo vệ, nàng nảy sinh ý nghĩ xấu xa mà liên tục vẽ ra mười bút, ngọn lửa kinh khủng rực cháy hừng hực gần như đã biến khu vực này thành một cái động đen không đáy rồi.