Chương 419: Miêu tỷ
Lúc nãy nàng đã cố gắng hết sức để kiềm chế bản thân, không muốn nổi lên xung đột với chủ tông.
Nhưng mà bây giờ ngay cả trưởng lão của chủ tông cũng thiên vị như thế.
“Trục xuất Bạch Hổ nhất mạch?”
Nàng lạnh lùng nói:
“Không cần ngươi phải trục xuất. Hôm nay, một mạch Bạch Hổ Huyền Thiên Châu chúng ta sẽ rời khỏi chủ tông.”
“Không muốn dây dưa rễ má với các ngươi nữa.”
Bạch Tiểu Tình trực tiếp lên tiếng.
Không sợ hãi chút nào.
Nghe vậy, tất cả tộc nhân Bạch Hổ ở nơi này đều thất kinh.
“Điên rồi sao?”
“Lại dám mở miệng nói chuyện ngông cuồng như vậy?”
“Muốn chết, muốn chết.”
Tộc nhân của Địa Nguyên Châu như muốn gầm lên.
Mà nhất mạch Huyền Thiên Châu cũng có hơi ngạc nhiên.
Ngay cả Bạch Tiếu Phong ở bên trên giá gỗ cũng giật mình, lẩm bẩm nói: “Con gái…”
Rời khỏi chủ tông? Đây là chuyện mà tất cả các chi mạch đều không dám nghĩ tới.”
Phải biết rằng, rời khỏi chủ tông có nghĩa là sẽ mất đi sự che chở của chủ tông, hơn nữa, còn có thể phải chịu lửa giận của chủ tông nữa.
Chủ tông Tiên Vực… Chỉ tùy tiện phái ra một người cũng đều có thể tiêu diệt cả một chi mạch.
Bạch Kỳ nghe nói thế, trên khuôn mặt già nua lập tức trở nên âm u đến cực điểm.
“Chỉ là một con kiến của chi mạch ở hạ giới cũng dám mở miệng nói ngông cuồng ở trước mặt của ta như thế?”
Lão ta lập tức phát ra khí tức, đất đai ở xung quanh đều run rẩy, lão ta đi từng bước đến gần Bạch Tiểu Tình nói:
“Hôm nay ngươi chỉ có chết.”
Tu vi Đại La Kim Tiên được phóng ra, trong đó còn có kèm theo một hơi thở Bất Diệt.
Sắc mặt của Bạch Tiểu Tình hơi biến đổi một chuuts, nếu như chỉ là một Đại La Kim Tiên, nàng căn bản không sợ, thế nhưng mà bây giờ…
Ở trên người của con rối này lại có thể xen lẫn một tia tiên khí Bất Diệt Hỗn Nguyên…
Trong nháy mắt nàng liền cảm thấy áp lực.
Nhưng mà đúng vào lúc này.
Ở trên bầu trời bỗng nhiên truyền đến một tiếng chó sủa vang vọng.
“Gâu gâu.”
Một tiếng chó sủa vang lên!
Đột nhiên, toàn bộ bộ tộc Bạch Hổ ở đây đều cảm nhận được một cảm giác khủng hoảng phát ra từ tận sâu ở trong linh hồn.
Bọn họ đồng thời ngẩng đầu.
Chỉ thấy ở bên trong bầu trời, một tên mập mạp đang thở hổn hển và một con chó đen nhỏ xuất hiện.
Trong lúc tất cả mọi người đều cho rằng Bạch Tiểu Tình chọc giận chủ tông, sắp gặp tai họa ngập đầu, trên bầu trời bỗng nhiên truyền đến một tiếng chó sủa.
Tiếng chó sủa này vừa phát ra, tất cả mọi người đều vô cùng hoảng sợ.
Bởi vì ở bên trong tiếng chó sủa này lại có một loại khí thế khiến cho tất cả tộc nhân Bạch Hổ ở đây đều cảm nhận được một cảm giác sợ hãi đến từ tận sâu ở trong linh hồn.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều lập tức nhìn về phía bầu trời ở bên trên, nơi đó có một người và một chó đang đứng.
“Không đúng… Cái này… Đây là giống chó gì? Vì sao lại khiến cho ta có cảm giác muốn quỳ lạy…”
“Thật là đáng sợ, con chó này vừa mới xuất hiện, phù văn Bạch Hổ ở trong cơ thể của ta không có cách nào vận chuyển được…”
“Rõ ràng nhìn qua cũng chỉ là một con chó đen nhỏ bình thường, vì sao lại khiến cho ta có cảm giác như đang đối mặt với cự thú hồng hoang?”
Trong chốc lát, bọn họ đều hoảng sợ.
Ngay cả Bạch Kỳ, lúc này con ngươi ở trong đôi mắt già nua cũng co rụt lại, mang theo sự sợ hãi, vô ý thức lùi lại mấy bước.
“Không… Không có khả năng, chẳng lẽ đây là…”
“Chẳng lẽ là con chó có huyết mạch của Thiên Cẩu.”
Lão ta sợ hãi thì thào.
“Trong thời kỳ viễn cổ, Thiên Cẩu nhất mạch đã từng vang dội cổ kim, nghe nói ngay cả Tiên Vương, Bất Diệt cũng có thể trở thành thức ăn của bọn họ… Trận đại kiếp sau này đều đã bị diệt hết.”
Lão ta nói ra một cái bí mật, trong lòng đã ngưng trọng đến cực điểm.
Lão ta cảm thấy con chó nhỏ màu đen này có lẽ có lẫn một tia huyết mạch tạp huyết Thiên Cẩu, nhưng chỉ vậy thôi cũng vô cùng đáng sợ, cần phải kịp thời bẩm báo với chủ thần ở Tiên Vực.
Giờ phút này, trong lòng của lão ta vô cùng ngưng trọng, lúc này nhìn về phía con chó đen nhỏ kia, chắp tay nói:
“Xin hỏi các hạ… Đến đây muốn làm cái gì?”
Lão ta không dám đắc tội.
Thấy thế, mọi người ở trong bộ tộc Bạch Hổ cũng đều hoảng sợ, ngay cả trưởng lão trong Tiên Vực cũng đều phải tôn kính con chó nhỏ này như vậy?
Thế nhưng con chó đen nhỏ và Ngô Đại Đức lại hạ xuống đứng bên cạnh Bạch Tiểu Tình.
“Trời, thì ra mèo của sư phụ… Lại có thể là một con Bạch Hổ?”
Lúc này Ngô Đại Đức mới hiểu rõ, trong lòng hết sức phức tạp.
Mà con chó đen nhỏ kia bỗng nhiên đi đến trước mặt của Bạch Tiểu Tình, vẫy vẫy cái đuôi, trong mắt tràn đầy vẻ nịnh nọt, không ngờ lại mở miệng nói tiếng người:
“Miêu tỷ… Muốn ta giết bọn hắn sao?”
Nghe nói như thế, tất cả mọi người ở đây đều trợn tròn mắt.
“DCM… Chó cũng biết nói?”