Chương 420: Giết các ngươi thì lợi cho các ngươi quá
Ngô Đại Đức trực tiếp bị dọa đến mức buông cả xích chó ở trong tay ra, đặt mông ngồi xuống dưới đất, sợ hãi nhìn con chó đen nhỏ.
Tình huống này là như thế nào?
Ở một bên khác, tất cả mọi người của tộc Bạch Hổ cũng biến sắc.
Con chó này biết nói chuyện?
Mà ngược lại tôn kính với Bạch Tiểu Tình như thế, gọi là Miêu Tỷ.
Trong lòng của Bạch Kỳ chấn động, con chó này có mối quan hệ không tồi với Bạch Tiểu Tình, nhưng mà hình như còn đang lấy lòng Bạch Tiểu Tình?
Chuyện này… Phiền phức, phiền phức lớn rồi.
Sắc mặt của lão ta vô cùng khó coi, có thể mở miệng nói tiếng người chứng tỏ thực lực của con Thiên Cẩu tạp huyết này vô cùng mạnh mẽ.
Bạch Tiểu Tình cũng hơi ngơ ngác một chút nhìn con chó đen nhỏ này.
Thế nhưng nàng cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn lắm.
Bởi vì ở trong sân nhỏ nàng cũng biết con chó đen nhỏ này xấu tính lắm, không đơn giản.
“Chủ nhân biết ta gặp phải phiền phức cho nên mới phái bọn họ đến đây.”
Trong nội tâm tức giận của nàng xuất hiện một tia cảm kích, nàng gật đầu nói:
“Giết sạch đi.”
Giết sạch đi.
Nghe vậy chó đen nhỏ lập tức nói: “Tốt.”
Hắn quay đầu nhìn chằm chằm Bạch Kỳ.
Lúc này, con chó nhỏ bình thường vừa mới vẫy đuôi bỗng nhiên biến thành một cự thú hồng hoang,
“Không… Không…”
Bạch Kỳ lui lại từng bước, khuôn mặt đều hóa thành màu trắng xanh, nói:
“Đạo huynh tộc Thiên Cẩu, ngươi không thể làm như vậy được… Chúng ta có quan hệ tốt với một vị tiền bối tạp huyết Thiên Cẩu ở trên Tiên Vực, ta có khả năng dẫn ngươi đi bái kiến hắn ta, hắn ta sẽ cho ngươi rất nhiều cơ duyên…”
Đối mặt với Thiên Cẩu này, cho dù lão ta có là Đại La Kim Tiên, thậm chí còn mang theo một hơi thở Bất Diệt thì lão ta vẫn vô cùng hoảng sợ, không dám đánh một trận.
Chỉ có thể lôi kéo làm quen, nịnh nọt.
Thế nhưng chó đen nhỏ nghe xong liền lập tức giận dữ.
Bái kiến Thiên Cẩu tạp huyết?
Chuyện này thực sự vô cùng nhục nhã.
Tổn thương cũng không lớn nhưng vô cùng sỉ nhục.
Chó đen nhỏ sủa lớn một tiếng: “Gâu.”
Trong nháy mắt, sóng âm kinh khủng truyền ra.
“Không…”
Bạch Kỳ thất thanh hét to, lão ta toàn lực chống cự.
Thế nhưng sóng âm này vô cùng khủng bố, sự chống cự của lão ta đều là vô ích, một chớp mắt tiếp theo, cả người của lão ta đều nổ tung thành sương máu.
Chết!
Một con rối thần hồn câu diệt.
Thấy cảnh tượng này, tất cả tộc nhân một mạch Địa Nguyên Châu đều trợn tròn mắt.
Chấn kinh đến cực điểm.
“Trời, chuyện này… Chuyện này sao có thể… Trưởng lão chủ tông cũng bị giết?”
“Chỉ vừa mới sủa một cái đã sủa chết một cường giả?”
“Không cách nào tưởng tượng nổi.”
Đồng thời cả người của hắn ta cũng lạnh lẽo.
Xong, lần này xong rồi.
Đạp trúng đá tảng.
Bạch Chấn Thiên chứng kiến cảnh tượng này, cả người đều choáng váng.
Hắn ta đặt mông ngồi trên mặt đất.
Bạch Nguyên cũng run rẩy nhìn con chó đen nhỏ kia, trong mắt tràn đầy sự sợ hãi.
Con chó đen nhỏ kia thản nhiên liếc mắt nhìn bọn hắn.
Hai cha con lập tức sợ đến mức tè ra quần, mặt cắt không còn chút máu.
“Hai người này lưu lại cho ta.”
Lúc này Bạch Tiểu Tình lại lên tiếng.
Chó đen nhỏ nghe vậy lúc này mới lui ra, nói: “Miêu Tỷ ngươi yên tâm chỉnh đốn hai gia hỏa này, ta canh giữ cho ngươi.”
Hắn vẫy vẫy cái đuôi, vô cùng nịnh nọt.
Bên cạnh, Ngô Đại Đức vừa mới phục hồi sau nỗi khiếp sợ, lúc này ánh mắt phức tạp nhìn con chó đen nhỏ.
Bạch Tiểu Tình bước từng bước đi về phía của hai cha con Bạch Chấn Thiên.
“Không, Bạch cô nương, đừng làm loạn, ngươi còn trẻ, nếu như ngươi giết chúng ta sẽ bị toàn bộ các mạch của bộ tộc Bạch Hổ truy sát…”
Bạch Chấn Thiên gấp gáp vội vàng lên tiếng, hối hận đến phát điên.
Nếu như sớm biết Bạch Tiểu Tình cũng có viện trợ mạnh mẽ như vậy, dù như thế nào hắn ta cũng không dám đến làm loạn.
Nhưng mà bây giờ tất cả đã muộn rồi.
“Tổn thương phụ thân của ta, sỉ nhục tộc nhân của ta.”
Giọng nói của Bạch Tiểu Tình lạnh lùng:
“Giết các ngươi thì lợi cho các ngươi quá.”
“Ta muốn để cho các ngươi nếm thử sự đau đớn của Huyết Luyện Thuật.”
Lấy đạo của ngươi trả lại cho ngươi.
Nghe vậy vẻ mặt của hai cha con càng khó coi hơn.
“Không… Ngươi không thể giết ta, ta, ta là người của chủ nhân Thiên Giới.”
Lúc này dường như Bạch Nguyên nhớ đến cái gì đó, hắn ta nói:
“Ta là người của Thiên Tướng Đường, phụng mệnh lệnh của chủ nhân Thiên Giới, nếu như ngươi dám thương tổn ta thì sẽ không có cách nào đặt chân ở Thiên Giới.”
Nói xong hắn ta vội vàng lấy ra thủy tinh truyền tấn, truyền tin cho Liên Minh Huyền Thiên.
Bạch Tiểu Tình chỉ lạnh lùng nhìn hắn ta, cũng không ngăn cản.
Rất nhanh.
Ở bên trong vùng trời này, hơn mười bóng người mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện.
Đám người Hỏa Linh Nhi, Mộ Thiên Ngưng, Nguyên Dương Thánh Chủ đã đến.
“Nơi này xảy ra chuyện gì?”
“Một trận đại chiến…”
Bọn họ hạ xuống nơi này.
Nhìn thấy đám người Hỏa Linh Nhi đến đây, Bạch Nguyên vô cùng vui mừng.
“Quá tốt rồi.”