Chương 63: Dãy núi Thương Ly mở ra.
Vừa dứt lời, trên mặt của tất cả mọi người đều cảm thấy kinh hãi đến chết lặng rồi.
Cây bàn đào…
Đây chính là tiên chủng mà, chỉ có thể nhìn thấy ở trên Tiên Vực.
Bây giờ, lại có người có thể gieo một cây bàn đào ở thế gian hay sao?
“Xem ra, đây quả thật là một vị cường giả Tiên Nhân hạ xuống trần gian rồi.”
Vẻ mặt của Linh Siêu Chí Tôn rất nghiêm túc nói: “Cũng chỉ có thể như vậy thì mới giải thích được bức tranh này mà thôi…”
Nguyên Dương Chí Tôn gật đầu nói: “Như vậy thì xem ra, chỉ sợ vị Tiên Nhân này đã có dự tính toàn bộ dãy núi Thương Ly rồi.”
“Hắn ban thưởng bức tranh này… Rốt cuộc là muốn làm gì?”
Tất cả mọi người đều suy đoán.
“Hai vị Thánh Chủ, chư vị đồng đạo.”
Lúc này, La Minh lại nói tiếp: “Lúc mà chúng ta đến nơi đó, quả thật vị tiền bối này tính toán không hề bỏ sót bất cứ điều gì, nếu như hắn đã ban tặng cho chúng ta bức tranh về dãy núi Thương Ly, chắc chắn đang muốn chúng ta đi vào bên trong.”
“Như vậy điều này đồng nghĩa với việc rất có thể trong thời gian tới thì dãy núi Thương Ly sẽ có sự thay đổi.”
Nghe thấy lời nói của La Minh, mọi người đều biến sắc.
Đây có lẽ cũng chính là lời giải thích duy nhất.
Giờ phút này, ở bên ngoài Thánh Địa Thái Diễn, một bóng người màu đỏ có sức mạnh gần với Chí Tôn nhanh chóng bay lại gần, rốt cuộc cũng dừng lại, người đến chính là một ông lão, lão ta lớn tiếng nói: “Mau mau bẩm báo Thánh Chủ, ở trên dãy núi Thương Lý, đất đai nứt nẻ, núi non sụp đổ, xuất hiện dị tượng, phát hiện ra có đồ vật sắp xuất thế.”
Đây chính là một vị Á Tôn của Thánh Địa Thái Diễn, vẫn luôn canh giữ dãy núi Thương Ly, lúc này nhận được tin tức liền sử dụng tốc độ nhanh nhất để quay về bẩm báo.
Âm thanh chấn động toàn bộ Thánh Địa Thái Diễn.
Bên trong Cổ Điện, bát đại chí tôn đang ngồi bàn bạc với nhau, mọi người nghe thấy vậy cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
Bọn họ đồng thời nhìn về phía La Minh, trong mắt cũng xuất hiện vẻ phức tạp và khó hiểu.
Đã nói trúng rồi, quả thật dãy núi Thương Ly đã xảy ra chuyện.
“Xem ra, quả nhiên tất cả mọi chuyện đều đang nằm bên trong kế hoạch của vị tiền bối kia, chúng ta vừa mới lấy được bức tranh này thì ở bên dãy núi Thương Ly đã xuất hiện dị tượng, đại địa nứt nẻ, bảo vật xuất thế…”
Trong đôi mắt già nua của Linh Siêu Chí Tôn có chút không thể tin nổi, kế hoạch quá chính xác rồi.
Rốt cuộc là nhân vật gì?
“Mau mau thu hồi bức tranh này đi, Chúng ta mở đại trận.”
Nguyên Dương Chí Tôn nhắc nhở.
Bây giờ dị biến đã phát sinh, hai đại Thánh Địa không thể thờ ơ mặc kệ được.
La Minh Chí Tôn nhanh chóng thu Vạn Sơn Tụ Long Đồ.
“Thánh Chủ chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”
Có một Chí Tôn đặt câu hỏi.
“Dãy núi Thương Ly liên quan đến toàn bộ Huyền Thiên Giới, Nam Vực của chúng ta lại đứng mũi chịu sào, bụng làm dạ chịu.”
Nguyên Dương Chí Tôn trịnh trọng nói: “Nếu như muốn ứng phó hết tất cả mọi chuyện, dựa vào thực lực của hai đại Thánh Địa bây giờ thì sợ rằng chỉ là trứng chọi đá mà thôi. Thế nhưng hôm nay đã có một vị tiên nhân bày mưu nghĩ kế, có lẽ chúng ta sẽ có cơ hội…”
“Thánh Chủ, ngài suy nghĩ thế nào, rốt cuộc vị tiền bối đến từ Tiên Vực này có lòng tốt hay chỉ đơn thuần là muốn lợi dụng chúng ta?”
Có Chí Tôn nhịn không được mà hỏi.
Nguyên Dương Chí Tôn mỉm cười giễu cợt, nói: “Hai điểm, điểm thứ nhất, đối với cường giả Tiên Nhân ở bên trên Tiên Vực thì những người chúng ta dù có là Chí Tôn đi chăng nữa thì sợ rằng cũng chỉ là một con kiến mà thôi, không hề có giá trị lợi dụng.”
“Thứ hai, đối mặt với những dị biến phát sinh ở bên trong dãy núi Thương Ly, chúng ta cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể làm theo tính toán của vị tiền bối này mà thôi.”
“Hơn nữa, ta cảm thấy có lẽ vị tiền bối này có lòng tốt, bằng không mà nói sẽ không ban thưởng ly trà ngộ đạo mà ngay cả Tiên Nhân cũng khó cầu, để cho hai người Hồng Huyền và La Minh tiếp tục đi trên con đường Chí Tôn.”
Chỉ gặp mặt một lần thôi, bọn họ cũng đã bị phong độ của vị tiền bối kia khuất phục rồi.
“Được rồi, đã như vậy thì chúng ta cũng nên hành động thôi.”
Rốt cuộc Linh Siêu Chí Tôn cũng mở miệng nói: “Chúng ta lập tức phân phối nhân thủ, đầu tiên đi tra xét dãy núi Thương Ly, đồng thời đi gửi tin tức về phía các khu vực Trung Châu, Bắc Cương, Đông Hoang, Tây Mạc.”
“Chuyện này rất lớn, cũng không phải là chuyện mà một mình Nam Vực chúng ta có khả năng ngăn cản được.”
Tất cả mọi người đều nghiêm túc gật đầu.
“Ngoài ra, chúng ta cũng có thể liên lạc với các lão tổ ở bên trên Tiên Vực một chút… Chắc chắn chuyện này còn có liên quan đến những tồn tại ở trên Tiên Vực.”
Nghe vậy mọi người đều biến sắc.
. . .