Chương 64: Sư phụ, ta vẫn muốn một bát nữa. (1)
Lúc này, toàn bộ Nam Vực rung động!
Dãy núi Thương Ly xảy ra một trận động đất mạnh, đất đai nứt nẻ, núi non sụp đổ… Rất nhiều yêu thú bỏ chạy khỏi đó, lại đánh về phía các quốc gia xung quanh một lần nữa.
Mà ở phía bên trên của dãy núi Thương Ly lại xuất hiện dị tượng, có rất nhiều đám mây đen bao phủ ở xung quanh, trong đó có vô số ma ảnh kêu gào… Toàn bộ Nam Vực đều rung động.
Hoàn toàn rung động!
Dãy núi Thương Ly.
Chỉ trong vòng một đêm mà toản bộ mảnh đất này đã thay đổi hoàn toàn. Nhìn thoáng qua, đất đai không ngừng nứt nẻ thành từng khe nứt, vô cùng kinh khủng, không ngừng kéo dài về phía bên ngoài.
Đất đai văng tung tóe ở bên trên bầu trời, mây đen bao phủ, thỉnh thoảng lại có những tiếng thú gào rống động trời truyền ra.
Dường như nơi này đã biến thành địa ngục Tu La.
Mà giờ phút này, trên toàn bộ Nam Vực, vô số cường giả đang bay nhanh về phía dãy núi Thương Ly.
Tin tức xảy ra ở nơi này đã khiến cho tất cả mọi người rung động.
Không chỉ như vậy, còn có rất nhiều Truyền Tống Trận cổ xưa mở ra.
Những Truyền Tống Trận cổ xưa đó đều được các đại Thánh Đại lưu giữ lại. Đến khi toàn bộ Huyền Thiên Giới gặp phải thời khắc tồn vong thì sẽ mở ra, rất nhiều tông môn Thánh Địa sẽ chờ đợi để đến trợ giúp thông qua Truyền Tống Trận đó.
Mà giờ phút này,
Lý Phàm ngủ ngon cả một đêm đã tỉnh lại.
Vuốt ve Bạch Tiểu Tình mềm mại ở trong lòng, Lý Phàm mỉm cười, đứng dậy vươn vai một cái.
Trên bàn chính là tiền của La Minh và Hồng Huyền.
“Vẫn còn chưa xem, không biết bọn họ cho bao nhiêu tiền vậy?”
Lý Phàm bước lên, chuẩn bị mở ra.
Cầm nặng trịch, hình như cũng không ít đâu.
Thế nhưng lúc hắn mở ra thì lại lập tức cảm thấy ngoài ý muốn.
Ở bên trong hai cái hộp gấm lại là hai hòn đá trong suốt.
Trên hòn đá dường như còn xuất hiện một làn sương màu trắng mờ ảo.
Lý Phàm ngây ngẩn cả người, đây cũng không phải là vàng, cũng không phải là châu bảo…
Chẳng lẽ đây chính là linh thạch ở trong truyền thuyết.
Trong nháy mắt Lý Phàm đã hiểu ra.
Rất có thể La Minh và Hồng Huyền chính là tu giả.
Mà bọn họ đã không cần cái gọi là vàng bạc nữa rồi, linh thạch mới chính là tiền của bọn họ.
Cho nên bọn họ mới cho hắn linh thạch.
Nghĩ đến đây, Lý Phàm cũng lộ ra một nụ cười vui vẻ, mặc dù hắn chỉ là một con người thế nhưng cũng hiểu được rằng linh thạch rất quý giá.
Đối với tu giả cũng rất quan trọng.
Mà những linh thạch này, có lẽ… Linh thạch hạ phẩm?
Linh thạch hạ phẩm cũng đủ rồi.
Mà giờ phút này, Bạch Tiểu Tình cũng nhảy lên trên mặt bàn, nàng ngẩng đầu nhìn thoáng qua hộp linh thạch hạ phẩm, trong mắt tràn đầy kinh hãi.
Meo meo… Nhiều tiên thạch như vậy sao?
Thực sự hào phóng quá mà.
Cho dù là nàng xuất thân từ hoàng tộc Bạch Hổ, thế nhưng ở trong tộc cũng hiếm khi thấy được nhiều tiên thạch như vậy…
Số lượng này có lẽ là chuẩn bị cho Tiên Nhân.
Toàn bộ Huyền Thiên Giới, cũng chỉ có một chút Đại Thánh mới có thể có vật như vậy thôi.
“Sao vậy, ngươi cũng thích những hòn đá này?”
Lý Phàm sờ đầu của Bạch Tiểu Tình, mỉm cười, lập tức cầm hộp gấm lên.
Nên cất đi đã, chờ sau này tu luyện thì sẽ sử dụng.
Đi ra sân nhỏ đã thấy Nam Phong và Tử Lăng chờ đợi ở bên ngoài cửa.
“Sư phụ… Chúng ta, chúng ta muốn lấy nước rửa mặt, thế nhưng…”
Nam Phong hơi lo lắng nói.
Lúc nãy các nàng đi lấy nước, thế nhưng lại phát hiện căn bản đây chính là thánh tuyền mà.
Ngay cả đến gần miệng giếng, các nàng cũng không dám đến gần, quá thần thánh rồi.
Cho nên các nàng không biết nên đi đâu để múc nước.
Lý Phàm nghe vậy, cười nói: “Để ta lấy.”
Giếng nước kia đào có hơi sâu, quả thực hai cô gái mảnh mai như vậy không thể lấy được mà.
Hắn dẫn theo hai người đi đến bên cạnh giếng nước, thản nhiên thả thùng nước xuống, trực tiếp kéo lên một thùng đầy tràn.
“Đun nóng rồi hãy rửa, ta đã chặt sẵn củi ở bên kia rồi.”
Lý Phàm chỉ vào đống củi ở bên cạnh.
Thế nhưng Tử Lăng và Nam Phong cũng đều giật mình rồi, như vậy thì thánh tuyền này chính là nước để vị tiền bối này rửa mặt hay sao?
Trời ơi…
Quá xa xỉ rồi…
Hơn nữa, củi mà bọn họ dùng để nhóm lửa lại chính là Huyền Hỏa Mộc…
Đây chính là cả gia sản đó.
Tử Lăng chỉ sửng sốt ở trong nháy mắt, sau đó đã nhanh chóng kịp phản ứng, lập tức vui vẻ nói: “Tuân lệnh, sư phụ.”
Nàng bưng nước chạy đi.
“Tỷ tỷ, mau đến đây, trời ơi, sử dụng thánh tuyền này để rửa mặt, ta vẫn chưa từng sử dụng một cách xa xỉ như vậy, chắc chắn nước này sẽ rất dưỡng nhan đó.”
Nàng nói xong liền nhanh chóng nhóm lửa.
Nước đã được đun sôi, hai người lấy nước rửa mặt, trong khoảnh khắc khi nước của thánh tuyền được đun nóng tiếp xúc với da thịt, dường như làn da của các nàng lại càng trở nên tươi sáng rạng rỡ hơn, trắng nõn nà.