Chương 76: Phát động thánh chiến đối với Lý tiền bối? (1)
Dây đàn của những người đang đánh đàn ở ven hồ đột nhiên đứt, mấy con chim nước đang nhảy múa lập tức nổ tung thành mưa máu.
Trong rừng, nam nhân trung niên đang đặt bút vẽ xuống nét thư pháp cuối cùng, đột nhiên bị cắt đứt.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ người của Thánh Địa Tam Tuyệt đều cảm thấy khiếp sợ, ngẩn người nhìn về phía vị trí của chủ điện.
Tất cả mọi người biết… Đã xảy ra chuyện lớn.
Bên trong đại điện của Thánh Địa Tam Tuyệt.
Bầu không khí vô cùng căng thẳng và nặng nề.
Tổng cộng có sáu vị Chí Tôn xuất hiện.
Thậm chí còn có rất nhiều người ở trong số bọn họ còn đang bế quan, không muốn liên quan đến bất kỳ cuộc chiến nào cả.
Thế nhưng bây giờ bọn họ lại không thể không xuất quan được.
Bởi vì thời điểm này có nghĩa là Thánh Địa đang phải đối mặt với một mối nguy hiểm vô cùng to lớn.
“Tông chủ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà cần phải triệu tập ta đến.”
Một vị lão già tóc trắng xám hỏi, thậm chí trên cơ thể của hắn còn có một loại hơi thở mục nát.
Đây chính là một vị lão Chí Tôn đã trải qua rất nhiều năm tháng, vẫn luôn kẹt tại một bước trước khi thành Tiên, không có cách nào đột phá được.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi trên người nam nhân trung niên đang ngồi ở vị trí đầu tiên của đại điện.
Hơi thở của người nam nhân trung niên như ẩn như hiện, trong ánh mắt giống như có chứa một tia thần điện.
Lão ta chính là Thánh Chủ của Thánh Địa Tam Tuyệt bay giờ, Trưởng Tôn Liên Thành.
“Mấy ngày trước hai vị Chí Tôn Thạch Thái và Thiết Minh đã đi qua Truyền Tống Trận đến dãy núi Thương Ly của Nam Vực.”
Nghe vậy, sắc mặt của tất cả mọi người đều cảm thấy kinh hãi.
“Bây giờ trong hai vị Chí Tôn thì Thiết Minh đã chết, hồn đăng đã tắt, còn hồn đăng của Thạch Thái vô cùng yếu ớt, bất cứ lúc nào cũng có thể tiêu tán, theo tin tức ở đầu bên kia truyền đến thì lão ta đã điên rồi.”
Trong đại điện, lúc này tất cả các Chí Tôn đều giật mình.
“Một chết một điên… Rốt cuộc bọn họ đã gặp cái gì?”
“Chẳng lẽ là một nhân vật khủng bố nào đó hay sao?”
“Tại sao lại không đợi ta xuất quan chứ…”
Mọi người đều mở miệng nói, liên tục đặt câu hỏi, lão Chí Tôn lại nói thêm: “Chẳng lẽ bọn họ đã chạm đến vị nhân vật khủng bố ở bên trong dãy núi Thương Ly?”
Trên toàn bộ Huyền Thiên Giới, tất cả mọi người đều biết rõ dãy núi Thương Ly chính là một vùng cấm địa.
Nếu như hai vị Chí Tôn thực sự bị nhân vật khủng bố ở bên trong đó đánh chết, như vậy thì tất cả mọi chuyện có vẻ như rất bình thường, dù sao thì cũng có thể nói bản thân dãy núi kia chính là phần mộ của Chí Tôn.
Thế nhưng, Trưởng Tôn Liên Thành lại lắc đầu nói: “Cũng không phải như vậy, bọn họ bị người khác làm hại.”
“Căn cứ vào tin tức do hai người đệ tử của Thạch Thái và Thiết Minh truyền về, bọn họ bị hai tên phản đồ Nam Phong và Tử Lưng cấu kết với một tồn tại nào đó làm hại.”
“Mặc kệ rốt cuộc Nam Phong và Tử Lăng dựa dẫm vào ai, đối phương đã mưu hại hai vị Chí Tôn của Thánh Địa chúng ta, lại thả hai đồ đệ của hai vị Chí Tôn ra, rõ ràng đang muốn ra oai với chúng ta.”
“Đây là khiêu khích.”
Trưởng Tôn Liên Thành lạnh lùng nói: “Nếu như đối mặt với sự sỉ nhục như vậy mà chúng ta cũng không đi chinh phạt, như vậy chắc chắn uy danh của Thánh Địa chúng ta sẽ hỏng mất.”
Rất nhiều Chí Tôn đều rùng mình.
“Cho nên, ngày hôm nay mục đích mà ta triệu tập các vị chỉ có một.”
“Thánh địa chúng ta… Phát động Thánh Chiến.”
“Báo thù cho hai vị Chí Tôn.”
Nghe vậy, sắc mặt của tất cả Chí Tôn đều thay đổi.
Thánh Chiến!
Trừ khi đối mặt với giây phút sống còn, bằng không thì sẽ không bao giờ phát sinh ra Thánh Chiến cả.
Thời gian Thánh Chiến mở ra, có nghĩa là hoặc là chết, hoặc là sống.
Không còn lựa chọn nào khác rồi.
Sự việc đã đến nước này rồi hay sao?
“Trước khi làm rõ nguồn gốc câu chuyện mà trực tiếp phát động Thánh Chiến, có phải là sớm quá hay không…”
Lão Chí Tôn nhịn không được mở miệng.
Trên mặt của những Chí Tôn khác cũng lộ ra vẻ do dự.
Thế nhưng, lúc này, Trưởng Tôn Liên Thành cũng trực tiếp đứng lên, sắc mặt của lão ta rất lạnh lùng nói: “Các vị, không nên quên rằng dãy núi Thương Ly đã mở ra.”
“Đã bao nhiêu năm rồi Thánh Địa Tam Tuyệt của chúng ta không xuất hiện một vị Tiên Nhân?”
“Trước khi Tổ sư của chúng ta thành Tiên Nhân, đã lưu lại Tiên Cầm và Tiên Bút có ẩn chứa tiên đạo ở bên trong dãy núi Thương Ly.”
“Hai vị Chí Tôn cũng đã thất bại và diệt vong, chúng ta phải xuất phát toàn lực lượng mới có cơ hội lấy lại được hai vật đó.”
“Mới có cơ hội sáng lập lại một đời huy hoàng.”
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều đã hiểu ra mọi chuyện.
Căn bản mục đích của Thánh Chiến không phải là người đã làm hại hai vị Chí Tôn kia.