Ta Thật Sự Không Yếu Nha

Chương 75: Hàn Băng kình

Chương 75: Hàn Băng kình



* * *

"Là người Thẩm gia . . ."
Trần Triệt liếc mắt liền nhận ra hai nàng, lúc này mới chen qua đám người tới gần các nàng.
Thấy Trần Triệt tới, nha hoàn Tiểu Bình lập tức kích động, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Nhưng nàng không biết tên Trần Triệt, cho nên trong lúc nhất thời không biết nên xưng hô như thế nào.
"Thẩm tiểu thư, không nghĩ tới lại gặp gỡ ngươi ở nơi này.
Ta họ Trần, tên Trần Văn."
Trần Triệt tự giới thiệu mình.
Thật ra lúc ấy vị tiểu thư Thẩm gia này không hỏi tên mình là chuyện bình thường.
Dù sao nàng lúc ấy chỉ thuận tiện giúp đỡ chút mà thôi, căn bản không nghĩ tới sẽ gặp lại.
Điều này nói rõ vị tiểu thư Thẩm gia này thiện tâm.
"Ta. . . Ta tên Thẩm Nghi, gặp qua Trần công tử. . . Ngày đó ta tưởng rằng công tử là một thư sinh, cho nên. . ."
Thẩm Nghi có chút xấu hổ.
Vị Trần công tử này có thể bái nhập vào một trong sáu tông môn, chắc chắn là võ giả Luyện Tạng cảnh.
Bây giờ nghĩ lại, ngày đó cũng là tự nàng đa tình.
Vì nguyên nhân này mà khi nhìn thấy Trần Triệt, nàng vẫn đứng yên không tiến đến.
Dù sao hai bên chỉ trùng hợp gặp nhau trên đường mà thôi.
Người ta cũng không thật sự cần thương đội Thẩm gia bảo hộ.
Chuyện hợp tác làm ăn dính đến lợi ích to lớn, người bình thường làm sao lại vì một lần gặp trên đường mà bỏ đi một phần lợi ích, lựa chọn hợp tác với các nàng đây?
"Không sao, Thẩm tiểu thư, nếu ngươi xuất hiện ở đây thì hẳn là cũng muốn làm ăn ở Thần Hỏa châu đúng không?"
Trần Triệt nhẹ giọng dò hỏi.
"Đúng thế. . . Nhưng. . . Ta không có nhiều tiền."
Thẩm Nghi có chút hối hận.
Hối hận hao phí không ít tiền trong một tháng này.
Nếu như bây giờ trên người có hai ngàn lượng kim phiếu thì nàng có thể ra giá không thua kém những thương hộ khác.
"Tạm thời không đề cập tới chuyện tiền, Thẩm tiểu thư, ta muốn hỏi, Thẩm gia ngươi có thể buôn bán dược tài sao?"
Trần Triệt nhỏ giọng nói.
"Cũng từng làm qua."
Thẩm Nghi nhẹ nhàng đáp.
Thẩm gia có thế lực tại Vân Châu, buôn bán đủ loại.
"Vậy ta với ngươi hợp tác, nhưng thương đội các ngươi phải đến Hàn Viêm thành với ta mới được."
Trần Triệt dứt khoát nói.
Nghe hắn nói, Thẩm Nghi bỗng sững sờ, sau đó mừng rỡ.
Các thành lớn ở Thần Hỏa châu không kém nhua bao nhiêu, nàng có thể đi bất kỳ thành nào, chỉ cần có thể đặt chân ở Thần Hỏa châu là được.
Cho lời Trần Triệt đối với nàng mà nói không khác nào "Sơn trùng thủy phục nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn"!
(Ý câuNúi cùng, nước tận, tưởng là không còn đường đi. Qua rặng liễu tối, đến khóm hoa tươi lại có một thôn làng.)
"Đa tạ Trần công tử!"
Thẩm Nghi vô cùng cảm kích, đồng thời vội vàng lấy một ngàn lượng kim phiếu ra.
Trần Triệt khoát tay áo nói: "Ngươi dùng kim phiếu thay ta đặt mua một tòa nhà ở Hàn Viêm thành đi.
Vị trí không cần quá tốt, nhưng phải đủ rộng."
Một ngàn lượng kim phiếu, đổi thành bạc chính là một vạn lượng.
Giá nhà ở Hàn Viêm thành thấp hơn Thần Hỏa thành một chút, một vạn lượng bạc đủ đặt mua một chỗ ở không tệ rồi.
"Tốt! Ta dẫn người đi Hàn Viêm thành trước! Chuẩn bị xong ta lại tới Cực Hàn tông tìm công tử!"
Thẩm Nghi lập tức đáp ứng.
. . .
Đưa mắt nhìn hai người Thẩm Nghi rời đi, Trần Triệt cười một tiếng.
Tuy rằng hợp tác với Thẩm gia thì hắn sẽ kiếm ít tiền hơn, nhưng hắn có thể an tâm.
Dù sao chuyện hợp tác không phải cứ lấy tiền là được.
Lỡ như người ta gặp phải phiền toái, chắc chắn phải ra mặt giải quyết.
Sau khi bái nhập Cực Hàn tông, hắn chuẩn bị điệu thấp tu luyện, nếu xuất hiện một đồng bạn thích gây chuyện, không chừng sau này sẽ khiến hắn dính đến nhiều phiền toái.
Mà hắn còn muốn mượn tay đồng bạn hợp tác để vơ vét dược liệu.
Việc này nhất định phải giao cho một người có thể tin được đi làm.
Thẩm Nghi tâm địa thiện lương, rõ ràng đáng tin cậy hơn những người khác.
Tình cảnh lúc này của nàng cũng có chút quẫn bách, mình ra tay giúp nàng xem như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Quan hệ hợp tác được thành lập trong tình huống này bền chặt chẽ hơn một chút.
. . .
"Có thân phận không sợ bị dò xét rồi, có một tông môn với thực lực mạnh mẽ, còn có nơi mang lại thu nhập ổn định. . ."
Trên đường về Tô gia, Trần Triệt yên lặng kiểm kê thu hoạch sau khi tới Thần Hỏa châu.
Hắn cảm thấy mình đã bắt đầu chìm vào giấc mộng yên ổn sinh hoạt.
Sau này hắn cần phải điệu thấp tu luyện!
Nói tóm lại, không bước vào Tiên Thiên cảnh, tuyệt đối không rời Hàn Viêm thành!
Không vô địch Đại Hạ, tuyệt đối không rời Thần Hỏa châu!
. . .
Về Tô gia cám ơn Tô Dương xong, Trần Triệt liền theo Tiếu Ánh Hàn đến Hàn Viêm thành, trước khi đi, Tô Dương còn đưa hai tiểu nha hoàn còn trong trắng cho hắn.
Trần Triệt cũng không từ chối, bên có hai tiểu nha hoàn ờ cùng mẫu thân cũng rất tốt.
. . .
Sau khi Trần Triệt rời đi.
Tô Dương nhìn Tô Chấn với gương mặt đỏ bừng, có chút tức giận nói: "Chuyện gì xảy ra? Sao hắn lại đi Cực Hàn tông rồi?"
Tô Chấn gãi gãi đầu trọc, thuật lại đầu đuôi câu chuyện.
Khi biết Trần Triệt bị trao đổi, Tô Dương tức giận vỗ bàn.
"Quả nhiên! Làm chuyện tốt mà lão gia hỏa kia còn không nhận!
Hừ! Sớm muộn gì cũng có ngày hắn phải hối hận!"
"Cái gì?"
Tô Chấn cảm thấy mờ mịt.
"Hiện tại sư phụ ngươi thu một tên đệ tử có thiên phú tốt hơn ngươi, đã chướng mắt ngươi rồi, ngươi chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra được sao?
Cút, nhanh đi tu luyện!"
Tô Dương mắng.
"Ồ."
Tô Chấn ồ một tiếng, lui ra ngoài.
. . .
Khoảng nửa ngày sau.
Trần Triệt theo Tiếu Ánh Hàn đi vào sơn môn Cực Hàn tông cách Hàn Viêm thành vài dặm.
Tuy gọi là Cực Hàn tông nhưng trên thực tế thì ngọn núi mà Cực Hàn tông tọa lạc vẫn có hoa cỏ tươi tốt, không hề lạnh lẽo.
Trần Triệt với mấy đệ tử nội môn mới nhập môn đi theo Tiếu Ánh Hàn lên núi, trên đường gặp không ít đệ tử ngoại môn Cực Hàn tông.
Sau khi bước dọc theo bậc thang một khắc đồng hồ, mấy người đi vào một đại điện.
Tiếu Ánh Hàn phất phất tay, để một tên đệ tử ngoại môn mang năm cái hộp lớn đặt trước mặt năm người.
"Trong này là các đồ vật thiết yếu của đệ tử nội môn Cực Hàn tông, các ngươi xem chút đi."
Trần Triệt nghe xong cẩn thận mở hộp ra.
Ngoại trừ mấy bộ trang phục đệ tử Cực Hàn tông và lệnh bài thân phận thì còn có bốn quyển bí tịch.
Phân biệt là Hàn Băng kình, Thần Sương quyền, Hàn Băng chưởng cùng với Huyền Băng giáp.
"Bốn quyển bí tịch này là tuyệt học của Cực Hàn tông, nếu các ngươi vào nội môn rồi thì tất nhiên sẽ có tư cách học tập.
Tuy rằng người ngoài đạt được những bí tịch này cũng không có bao nhiêu tác dụng nhưng vẫn không nên truyền ra ngoài mới tốt, nếu không một khi phát hiện sẽ bị trục xuất khỏi tông môn."
Tiếu Ánh Hàn nhìn năm người, giọng điệu có chút nghiêm túc.
"Đệ tử hiểu rõ."
Năm người cùng đáp.
Tiếu Ánh Hàn tiếp tục nói: "Ngoại trừ những bí tịch này, Cực Hàn tông còn có một điện công pháp, bên trong cất giữ tất cả bí tịch mà Cực Hàn tông thu hoạch được.
Nếu các ngươi muốn học thêm thì có thể đi vào sao chép.
Nhưng vào một canh giờ cần giao một trăm lượng kim phiếu, hoặc nộp lên một bản công pháp chưa có trong điện."
Năm người nghe xong đều có chút mừng rỡ.
Một trăm lượng kim phiếu tiến vào công pháp điện một canh giờ, một canh giờ đủ cho bọn hắn sao chép một bản bí tịch.
So với ra bên ngoài mua bí tịch thì lời hơn rất nhiều!
"Ngoại trừ bí tịch thì Cực Hàn tông còn cung cấp thịt yêu thú, mười lượng kim phiếu một cân, mỗi người chỉ được mua năm mươi cân mỗi tháng."
Tiếu Ánh Hàn tiếp tục nói.
Ngoại trừ Trần Triệt, bốn người khác đều vui mừng.
Yêu thú là tồn tại chỉ có võ giả Tiên Thiên cảnh mới có thể hàng phục.
Bên ngoài, thịt yêu thú có giá hai mươi lượng kim phiếu một cân, tại Cực Hàn tông, giá cả chỉ còn một nửa.
Trần Triệt thì lần đầu tiên nghe nói tới thịt yêu thú cho nên không có cảm giác gì.
"Các ngươi vẫn để ý Hàn Băng động nhất đi. . . Mỗi đệ tử nội môn chỉ có thể đi vào Hàn Băng động tu luyện một ngày trong tháng.
Đệ tử nội môn mới nhập môn tu luyện một ngày cần hai trăm lượng kim phiếu.
Các ngươi cũng đừng cảm thấy Cực Hàn tông chỗ nào cũng cần tiền.
Không có cách nào, tiến vào Hàn Băng động tu luyện có sự hao tổn đối với Hàn Băng động, Cực Hàn tông cần tiêu tốn rất nhiều tiền tài để mua một chút đồ vật bù đắp Hàn Băng động.
Hai trăm lượng kim phiếu một ngày cũng không đủ để Cực Hàn tông hồi vốn."
Tiếu Ánh Hàn giới thiệu Hàn Băng động xong rồi giải thích một lượt.
Trần Triệt nghe xong liền bừng tỉnh.
Thì ra Hàn Băng động này là do người tạo nên.
Khó trách Thần Hỏa châu có tới sáu bảo địa tu luyện như.
Xem ra phương pháp tạo ra chỗ tu luyện này mới là gốc rễ của sáu tông môn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất