Ta Thật Sự Không Yếu Nha

Chương 94: Liên minh

Chương 94: Liên minh



* * *

Trên đời có đại khấu thì tự nhiên cũng có đại hiệp.
Thất hiệp Hóa Châu là bảy vị nhân sĩ nghĩa hiệp có tiếng tăm lừng lẫy ở Hóa Châu.
Kết nghĩa xong, bảy người này bắt đầu hành hiệp trượng nghĩa, rất thanh danh rất tốt.
Sau đó bọn họ sáng lập một môn phái nhỏ, bắt đầu giảng dạy đồ đệ.
Nhưng mới qua mấy năm liền gặp phải chiến loạn.
Vì không muốn bị cuốn vào vòng xoáy, bảy người liền tới Thần Hỏa châu.
Trong khoảng thời gian gần đây, có không ít thế lực bản thổ Hàn Viêm thành lôi kéo bọn hắn nhưng tất cả đều bị bọn hắn từ chối.
. . .
"Tại hạ Dư Thụy, gặp qua Thẩm lão!"
"Tại Hạ Tống Xương, gặp qua Thẩm lão!"
. . .
Bảy người tới trước cửa Thẩm gia, lần lượt thi lễ với Thẩm Côn Bằng.
Bảy người đều là có tu vi Dẫn Khí cảnh nhưng trong lòng cũng biết, tu vi của bọn hắn so với Thẩm lão gia tử còn kém một đoạn dài.
Thấy cảnh này, Thẩm Côn Bằng căng thẳng, vô ý thức bứt một cọng râu.
Hóa Châu và Vân Châu kề nhau cho nên hắn đã từng nghe nói tới bảy người này, biết bảy người đều là cao thủ trong Dẫn Khí cảnh.
Bây giờ muốn làm gì đây?
Cũng tìm tới nương tựa Thẩm gia sao?
Đây chính là bảy cao thủ Tiên Thiên cảnh!
"Mấy vị. . . Các ngươi đây là. . ."
Thẩm Côn Bằng bất đắc dĩ nói.
Thế cục hiện tại đã hoàn toàn không trong lòng bàn tay hắn.
"Thẩm lão, biết đêm qua ngài đánh giết đại khấu Đổng Thiên Bá, chúng ta đều hết sức khâm phục. . . Cho nên tới để đầu nhập vào."
Dư Thụy thành khẩn đáp.
Lòng Thẩm Côn Bằng run lên!
Thật đúng là tìm tới nương tựa!
"Đúng vậy, chúng ta cũng xem như cao thủ một phương ở Hóa Châu.
Nhưng mấy thế lực bản thổ trong Hàn Viêm thành căn bản không để chúng ta để vào mắt.
Thẩm lão, bây giờ chỉ ngài có thể dẫn đầu đám võ giả từ bên ngoài như chúng ta dừng chân ở Hàn Viêm thành.
Chỉ cần ngài lên tiếng, chúng ta thề sống thề chết đi theo!"
Tống Xương tiếp lời.
Hai người này dẫn đầu, một đám người chung quanh bắt đầu hô hào.
"Thẩm tiền bối! Chúng ta nguyện ý theo ngài!"
"Đúng! Có chết cũng theo!"
"Chết cũng theo ngài!"
Tiếng hô ầm ĩ nối tiếp nhau, Thẩm Côn Bằng nghe mà chảy mồ hôi lạnh.
Chỉ cần lên tiếng. . .
Chết cũng đi theo. . .
Không biết còn tưởng rằng lão nhân gia hơn trăm tuổi này muốn tạo phản đây?
Trong nhóm người này có hơn mười võ giả Tiên Thiên cảnh.
Sao Thẩm gia lại có năng lực tiếp nhận được nhiều võ giả Tiên Thiên cảnh thế này?
Chưa nói tới đây mới là ngày đầu tiên mà thôi!
"Các vị yên tĩnh, nghe ta nói!"
Thẩm Côn Bằng giơ tay lên, tất cả lập tức yên lặng.
Ho nhẹ hai tiếng xong, hắn lại sử dụng kế hoãn binh.
"Chư vị, thật ra ta còn nhận biết một đồng đạo, dù thực lực hay nhân phẩm, đều hơn ta xa.
Ít ngày nữa hắn sẽ đến Hàn Viêm thành.
Ta cảm thấy để hắn dẫn dắt mọi người phù hợp hơn."
"Ồ? Là vị tiền bối nào mà có thực lực như thế?"
Dư Thụy tò mò.
"Người này không nổi danh, nói ra mọi người cũng không biết."
Thẩm Côn Bằng đối phó một câu.
"Thẩm tiền bối, người này có liên quan đến ba phe phái sao?"
Dư Thụy cảnh giác hỏi.
Thẩm Côn Bằng lắc đầu.
Nói thế nào thì Thần Hỏa châu là trung lập.
Nếu hắn dính líu đến ba phe phái thì Thần Hỏa châu nào có chỗ cho hắn dung thân?
"Không có không có, người này say mê tu luyện, tới Thần Hỏa châu cũng vì tránh né chiến loạn."
Nghe như thế, Dư Thụy yên tâm, cười nói: "Không có việc gì, Thẩm lão có thể dẫn dắt chúng ta trước. . . Chờ vị tiền bối kia tới ngài lại cùng hắn dẫn dắt chúng ta."
Thẩm Côn Bằng: ". . ."
. . .
"Thẩm tiền bối sắp làm minh chủ võ lâm nha. . ."
Trần Triệt nấp trong đám người quan sát, trong lòng không khỏi cảm thán nói.
Sau đó hắn lặng yên rời đi.
Sự tình phát triển đến một bước này, hắn cũng không biết nên làm cái gì.
. . .
Một ngày trôi qua.
Chạng vạng tối, bốn người lại tu họp.
Vẻ mặt Thẩm Côn Bằng có chút đắ́ng chát.
Ban ngày được đám người kia đổ dầu vào lửa, hắn đã thành lập một thế lực tên là Cầu Tồn minh.
Cầu Tồn minh thu nhận hơn một trăm người rồi.
Có hơn hai mươi Võ giả Tiên Thiên cảnh.
Nhưng hhắn chỉ nhận làm Phó minh chủ.
Không có cách nào, Cầu Tồn minh này coi như là một cỗ lực lượng không nhỏ, một võ giả Hóa Khí cảnh trăm tuổi như hắn không khống chế nổi.
Nếu như cỗ lực lượng này bị thế lực lớn nào chú ý, e rằng hắn sẽ ăn ngủ không yên.
Cho nên để ổn thoả thì hắn tạo ra một tên minh chủ không tồn tại.
Coi như Cầu Tồn minh bị thế lực nào chú ý thì tối thiểu cũng phải chờ minh chủ hiện thân mới có hành động.
. . .
"Các ngươi nói xem, về sau làm thế nào đây?"
Thẩm Côn Bằng nhìn ba người Trần Triệt.
"Ta không biết."
Ân Thiệu đáp gọn gàng.
Đường Tiểu Vân cười khằng khặc rồi nói: "Lão Thẩm, ngươi cũng đừng quá lo lắng.
Dù tối hôm qua chúng ta liên hợp mới miễn cưỡng đánh giết Đổng Thiên Bá, nhưng đó là do không thể dùng độc.
Nếu như ta dùng độc, căn bản không tới lượt tiểu tử Trần Văn này ra tay.
Thật ra chỉ cần ba người chúng ta hợp lại, quanh Hàn Viêm thành không nhiều người có thể làm gì được ngươi.
Cho nên ngươi cứ yên tâm làm ngươi Phó minh chủ đi.
Nếu ai dám gây phiền toái, chúng ta âm thầm thay ngươi giải quyết hắn.
Đúng không, Lão Ân."
Ân Thiệu nhẹ gật đầu, buồn bã nói: "Nếu chuẩn bị sớm, chủ động xuất kích thì một mình ta có thể đánh giết Đổng Thiên Bá kia.
Nhưng về sau ta phải nghỉ ngơi một thời gian rất lâu."
Nghe hai vị lão hữu cam đoan, Thẩm Côn Bằng nhìn về phía Trần Triệt đang ho khan nãy giờ.
"Khụ khụ khụ. . . Ta sẽ tranh thủ bước vào Hóa Khí cảnh."
Trần Triệt nói khẽ.
Thẩm Côn Bằng nghe xong muốn câm nín.
Tranh thủ bước vào Hóa Khí cảnh?
Vậy phải đợi tới khi nào!
Nhưng hắn cũng không có nói gì, bởi vì trong lòng hắn rất rõ, chuyện Trần Triệt có thể làm chính là tu luyện thật tốt.
"Hiện tại chỉ có thể thế này. . ."
Thẩm Côn Bằng khẽ thở dài, có chút buồn vô cớ.
Không thể không nói, người trong giang hồ. . . Thật sự thân bất do kỷ.
Đôi khi không có lựa chọn nào khác.
. . .
Ngày lại ngày trôi qua, Cầu Tồn minh ngày càng lớn mạnh.
Nửa tháng sau, nhân số Cầu Tồn minh đã đạt đến năm trăm người.
Lời đồn liên quan đến Thẩm Côn Bằng càng ngày càng lố, không ít người đều tuyên bố hắn là võ giả đệ nhất trong Hóa Khí cảnh quanh Hàn Viêm thành.
Các thế lực bản thổ Hàn Viêm thành tận mắt thấy một thế lực mới đang cấp tốc trưởng thành nhưng lại không thể làm gì.
Một mặt bởi vì Cực Hàn tông cùng quan quân mặc kệ việc này.
Một mặt khác là bởi vì Cầu Tồn minh có thực lực mạnh mẽ, làm việc cực kỳ điệu thấp, trên cơ bản không có chiếm bao nhiêu lợi ích của bọn họ.
Trong tình huống này, bọn họ không thể làm gì nên tự nhiên chỉ có thể buông xuôi bỏ mặc.
. . .
Một tháng thoáng qua trong chớp mắt.
Trần Triệt khổ tu một tháng, cuối cùng tu luyện ra vòng xoáy thứ ba của Ngũ Lao Thất Thương Chưởng, đồng thời tích tụ đầy Ngũ Lao Thất Thương Khí trong ba vòng xoáy.
Tu vi của hắn cũng tăng lên không ít, hàn băng chân khí đã có thể bao trùm thân thể cùng tứ chi.
Chỉ cần lại bao trùm cả đầu nữa thì hắn liền bước vào Hóa Khí cảnh.
"Với thực lực bây giờ, nếu như đón một quyền kia của Đổng Thiên Bá thì hẳn là không đến mức thổ huyết. . ."
Cảm nhận hàn băng chân khí hùng hậu trong cơ thể, Trần Triệt âm thầm tính toán.
. . .
"Tiểu tử! Nên đi hội đấu giá!"
Lúc này bỗng có tiếng Đường Tiểu Vân truyền đến.
"Tốt!"
Trần Triệt lên tiếng, nhanh chóng ra ngoài.
Từ sau trận chiến với Đổng Thiên Bá, hắn và Thẩm Côn Bằng, Ân Thiệu, Đường Tiểu Vân thân thiết hơn rất nhiều.
Ngày thường, ba người ngoại trừ luyện võ cùng hắn thì còn giảng cho hắn nghe không ít chuyện trên giang hồ.
Dần dần, quan hệ giữa ba người với hắn giống như vừa là thầy vừa là bạn.
Nói thật, trước kia trong lòng hắn cũng cảm thấy có chút cô độc.
Bởi vì trên con đường võ đạo, hắn không có bằng hữu để trao đổi.
Ba người này xuất hiện đã điền vào chỗ trống.
. . .
"Lát nữa ta muốn mua gì thì ngươi phụ trách ra giá!"
Thấy Trần Triệ đi ra, Đường Tiểu Vân the thé nói.
"Được rồi, đúng lúc hôm nay có một đồ vật ta cũng rất muốn mua."
Trần Triệt cười đáp.
Hàn Viêm thành cũng có hội đấu giá do Thiên Thông thương hội tổ chức.
Lúc hội đấu giá còn chưa bắt đầu thì Thiên Thông thương hội đã dán danh sách vật phẩm đấu giá ở cổng.
Trong đó có một bản bí pháp cực kỳ hiếm thấy tên là Thác Mạch quyết.
Thác Mạch quyết có thể phát triển kinh mạch của võ giả Tiên Thiên cảnh, để võ giả Tiên Thiên cảnh có thể điều động càng nhiều tiên thiên chân khí hơn trong một lần.
Nói tóm lại, tu luyện bí pháp này, dù tiến công, phòng ngự hay tốc độ đều được tăng lên.
Điểm khiếm khuyết duy nhất là bí pháp này quá khó tu luyện, người có thể luyện thành chỉ lác đác.
Đương nhiên, với hắn mà nói thì không thành vấn đề.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất