Chương 96: Thiền dực
* * *
Một khắc đồng hồ sau, Trần Triệt được Tiếu Ánh Hàn dẫn đến sau núi.
Tiếu Ánh Hàn biết hắn bước vào Tiên Thiên cảnh cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Không biết là bởi vì áp lực được phóng thích hay là nguyên nhân gì khác, nàng vừa đi vừa bật cười.
"Ha ha, Trần sư đệ, nhập môn bốn tháng liền bước vào Tiên Thiên cảnh, ngươi xem như là đệ tử nội môn ưu tú nhất của Cực Hàn tông trong hai năm gần đây."
"May mắn có sư tỷ chiếu cố."
Trần Triệt chân thành nói.
Lời này phát ra từ nội tâm.
Nếu không phải Tiếu Ánh Hàn chiếu cố, hắn thật sự không thể thuận lợi bước vào Hóa Khí cảnh.
Giọng Tiếu Ánh Hàn đột nhiên trở nên nghiêm túc.
"Trần sư đệ, tuy rằng tốc độ tu luyện của ngươi kém Diệp Thiên Hạo Chân Dương tông kia nhưng tuyệt đối là thiên chi kiêu tử.
Gần đây bên ngoài tương đối hỗn loạn, tốt nhất là ngươi giấu chuyện mình đột phá Tiên Thiên cảnh đi. . . Miễn cho kẻ địch của Cực Hàn tông để mắt tới."
"Ây. . . Được."
Trần Triệt bất đắc dĩ đồng ý.
Tiếu Ánh Hàn nghe xong mới yên tâm, tiếp tục nói: "Lát nữa gặp được phụ thân ta, ngươi không cần khẩn trương, thật ra hắn rất dễ nói chuyện."
"Ừm."
Trần Triệt lại lên tiếng.
Nhắc tới cũng có chút khác thường.
Hắn nhập môn bốn tháng, tu vi bước vào Hóa Khí cảnh, từ đầu đến cuối chưa từng thấy sư phụ.
. . .
Một lát sau.
Trần Triệt theo Tiếu Ánh Hàn đến một biệt viện sau núi.
So với những nơi khác, nơi này lạnh lẽo hơn rất nhiều.
"Phụ thân! Ta đưa Trần sư đệ đến!"
Tiếu Ánh Hàn đứng ở cổng, vui vẻ hô to.
Trần Triệt ở sau lưng nàng yên lặng nhìn.
Có lẽ trước mặt người ngoài, sư tỷ là một nữ cường nhân có tu vi cao thâm, nhưng bất kỳ nữ cường nhân nào ở trước mặt phụ thân cũng chỉ là một tiểu cô nương mà thôi.
Chẳng biết tại sao khi nhìn thấy cảnh này thì lòng hắn buông lỏng không ít.
"Biết, dẫn hắn vào đi."
Từ trong biệt viện có tiếng nam tử trung niên truyền ra, trong giọng nói bao hàm cả sự cưng chiều.
Tiếu Ánh Hàn quay đầu cười với Trần Triệt, sau đó bước nhanh chóng đẩy cửa biệt viện đi vào.
Trần Triệt đi sau lưng nàng, mới vừa vào, hắn còn chưa thấy rõ bóng người bên trong đã khom lưng thi lễ một cái.
"Đệ tử Trần Văn gặp qua sư phụ!"
"Không cần khách khí, ngẩng đầu để vi sư nhìn một chút."
Quả nhiên Tiếu Nghị rất dễ nói chuyện, giọng điệu tương đối ôn hòa.
Trần Triệt nghe xong mới ngẩng đầu nhìn về phía nam tử trung niên.
Nam tử trung niên cao lớn, mặc một thân áo lam, tóc buộc sau lưng, mặc dù để râu nhưng tướng mạo đoan chính.
Nếu như không phải quanh người hắn tản ra hàn khí cực mạnh thì Trần Triệt đã nghĩ hắn là một đại nho rồi.
"Đây là cường giả đứng đầu khu vực Hàn Viêm thành, tông chủ Cực Hàn tông, Tiếu Nghị."
Trần Triệt cảm thấy hơi lạnh.
"Không sai, để ta xem hàn băng chân khí một chút."
Tiếu Nghị tiếp tục nói.
Trần Triệt nghe vậy lập tức thôi động hàn băng chân khí, hội vào lòng bàn tay.
Tiếu Nghị nhìn lướt qua rồi gật đầu.
Tiếu Ánh Hàn bên cạnh vui vẻ nói: "Phụ thân, ngươi xem, không có ngươi mà ta cũng xử lý sự vụ trong tông môn rất thỏa đáng.
Không chỉ như thế, ta còn tìm được đệ tử nội môn ưu tú như Trần sư đệ.
Cho nên ngươi cứ yên tâm dưỡng thương đi, chuyện tông môn cứ giao cho ta là được."
"Ánh Hàn, vất vả ngươi."
Tiếu Nghị áy náy nói.
Trần Triệt nghe mà cạn lời,
Lúc chưa nhập môn hắn đã nghe nói tông chủ Cực Hàn tông bị thương, không nghĩ tới đã qua bốn tháng mà thương thế còn chưa tiến triển tốt.
Bị thương nặng đến mức nào nha!
. . .
"Trần Văn, có lẽ ngươi cũng phát giác được?
Ngươi tu luyện Hàn Băng kình cực nhanh.
Nếu như ta không đoán sai, có thể ngươi nắm giữ một loại thể chất hấp hàn nào đó.
Nếu ta không bị thương chắc chắc sẽ tự mình dạy bảo. . .
Như vậy thì có khả năng ngươi đã sớm bước vào Tiên Thiên cảnh hơn rồi.
Đã để ngươi thiệt thòi."
Tiếu Nghị nói khẽ.
Thấy Tiếu Nghị không giống diễn kịch, Trần Triệt vội vàng trả lời: "Sư phụ nói đùa. . . Mặc dù ngài không dạy bảo đệ tử nhưng sư tỷ đố với đệ tử cũng không tệ, đệ tử có chịu thiệt thòi gì đâu?"
Tiếu Nghị cười một tiếng, sau đó xoay người lấy hai cái hộp từ trên kệ phía sau xuống.
"Ngươi bước vào Tiên Thiên cảnh, vi sư cũng không biết nên đưa ngươi cái gì.
Trong hai món này, ngươi chọn một cái đi."
Trần Triệt nghe liền động lòng nhưng bên ngoài vẫn tỏ vẻ ngại ngùng.
"Trần sư đệ, ngươi cứ chọn là được.
Khi đệ tử nội môn trong tông bước vào Tiên Thiên cảnh, phụ thân ta đều tặng đồ."
Tiếu Ánh Hàn khích lệ.
"Đa tạ sư phụ!"
Trần Triệt trước cám ơn một tiếng rồi tới trước bàn, mở hộp thứ nhất ra.
Trong hộp có một mặt dây chuyền hình tròn, mặt dây chuyền trong suốt như làm từ hàn băng.
Mặc dù còn chưa đụng vào nhưng Trần Triệt có thể cảm giác được hàn khí kinh người do mặt dây chuyền tỏa ra.
"Vật này là Hàn Phách ngàn năm, mang theo bên người có gia tăng tốc độ tu luyện Hàn Băng kình."
Tiếu Nghị đứng bên cạnh giải thích.
Trần Triệt nghe mà chấn động.
Bảo vật có thể gia tăng tốc độ tu luyện, khó mà ước lượng giá cả.
Nếu đặt vào phòng đấu giá, có lẽ Hàn Phách ngàn năm sẽ bán được từ năm ngàn lượng kim phiếu trở lên.
Không thể không nói, vị sư phụ này không chỉ dễ nói chuyện mà còn rộng rãi.
"Hô. . ."
Thở ra một hơi, Trần Triệt tiếp tục mở cái hộp thứ hai.
Trong hộp có một bao tay màu trắng gần như trong suốt, trông không khác gì bao tay bình thường.
Quan trọng là chỉ có một bao tay để đeo vào tay phải.
"Vật này tên là Thiền dực, là dùng tơ Băng tằm vạn năm bện thành, vô cùng bền chắc, đao kiếm khó phá.
Ngoài ra, khi đeo Thiền dực vào tay, còn có thể hóa giải một phần tiên thiên chân khí của kẻ địch, đồng thời cường hóa hàn băng chân khí của ngươi."
Tiếu Nghị lại giải thích.
Bao tay tơ tằm này tốt hơn bao tay da yêu thú trên hội đấu giá rất nhiều!
Nếu dùng kim phiếu tính toán thì cũng phải từ năm ngàn lượng kim phiếu trở lên.
Nói thật. . .
Hắn đều muốn có hai món đồ này.
Nếu chỉ có thể chọn một món. . .
Trần Triệt liên tục cân nhắc, cuối cùng nhìn về phía Thiền dực.
Hắn có Phệ Nguyên bình, tốc độ tu luyện nhanh hơn võ giả bình thường không chỉ gấp mười lần.
Thêm Băng phách ngàn năm thì tối đa cũng cũng chỉ gấp đôi hiện tại, nói không chừng còn không tới.
Đối với hắn mà nói, gia tăng thế này cũng không nhiều.
Một tháng hắn ngủ ít đi một hai canh giờ liền bù được.
Còn Thiền dực lại có thể gia tăng chiến lực của hắn.
Gia tăng lên uy lực hàn băng chân khí của mình, suy yếu chân khí của đối phương,
Nếu như lúc tiếp một quyền của Đổng Thiên Bá mà mang theo bao tay này thì tình huống sẽ tốt hơn nhiều.
"Sư phụ, đệ tử chọn Thiền dực."
Trần Triệt cầm lấy hộp chứa Thiền dực, đồng thời nhìn về phía Băng Phách ngàn năm.
Mặc dù Băng Phách ngàn năm gia tăng tốc độ tu luyện có hạn nhưng hắn vẫn muốn.
Hắn chuẩn bị ghi nhớ dáng vẻ của thứ này, sau đó tìm cơ hội mua bên ngoài.
Nếu như bên ngoài không có. . . Vậy hắn sẽ nghĩ biện pháp lập công cho tông môn, sau đó thuận tiện nhận lấy.
"Tiểu tử ngươi đã ăn trong bát lại trông trong nồi."
Tiếu Nghị cười mắng, sau đó không khách khí mà thu Hàn Phách lại.
Sau đó hắn lại lấy một hộp đan dược ra đưa cho Trần Triệt.
"Trong này có một viên Hỏa Dương đan, có thể triệt tiêu một phần lực cắn trả từ Hàn Băng động, ngươi cầm lấy."
"Đa tạ sư phụ."
Trần Triệt nhận lấy Hỏa Dương đan, cảm tạ.
"Ngươi vừa bước vào Tiên Thiên cảnh, tu vi còn chưa ổn định.
Ở tông môn củng cố mấy ngày rồi về nhà.
Ta cũng không có lời gì đáng nói, tóm lại chỉ cần ngươi chăm chỉ tu luyện, vi sư sẽ không bạc đãi ngươi.
Tiếu Nghị lại dặn dò một câu.
"Đệ tử tuân mệnh!"
Trần Triệt vội vàng đáp ứng.
. . .
Sau đó Trần Triệt ở Cực Hàn tông tu luyện năm ngày.
Sau năm ngày, hắn vội vàng xuống núi.
Trên đường về nhà, hắn không chỉ đổi trang phục mà còn đeo thêm mặt nạ da người.
Phần lớn Cầu Tồn minh đều biết hắn và Thẩm Côn Bằng ́thân quen cho nên có đôi khi hắn dùng mặt thật gặp người sẽ không nhìn thấy tình huống chân thật.
Bây giờ không ít người đều biết hắn về Cực Hàn tông bế quan, đúng lúc mượn cơ hội thay hình đổi dạng, nhìn xem Cầu Tồn minh đã biến thành bộ dạng gì.