Chương 143. Ghen
Rõ ràng nàng đã bày binh bố trận vô cùng chặt chẽ cẩn thận như thế, tuyệt đại đa số tuổi trẻ Chí Tôn gặp phải tình huống như vậy chắc chắn tuyệt vọng.
Kết quả cuối cùng vẫn làm Diệp Lăng đào tẩu.
Đối với chuyện này, ngoại trừ cảm thán Diệp Lăng có vận khí quá tốt ra, nàng còn có thể nói thêm cái gì?
Bất quá, trước mắt đột nhiên xuất hiện nữ tử váy đỏ tu vi lại là Đại Thánh Cảnh, khiến trong lòng Nguyệt Minh Không sinh ra một cảm giác vô cùng quái dị.
Bất kể là kiếp trước hay hiện tại nàng cũng chưa từng gặp qua người này, hôm nay lại đột nhiên hiện thân giúp nàng chặn ngọc phù của Diệp Lăng.
Điều này khiến nàng nghi hoặc không thôi.
"Ta là người của công tử, gặp qua Minh Không công chúa."
Người hiện thân đương nhiên là Diễm Cơ.
Nghe vậy nàng nhẹ giọng trả lời.
Nhân được phân phó của Cố Trường Ca, từ khi rời khỏi Đạo Thiên Tiên Cung nàng liền bắt đầu tìm hiểu hành tung của Nguyệt Minh Không ở tất cả các tòa cổ thành trong Vô Lượng Thiên.
Cuối cùng mới phát hiện nàng đến nơi này.
Kết quả vừa tới Hắc Thạch Cổ Thành liền thấy được một màn vừa rồi, cho nên mới xuất thủ thay Nguyệt Minh Không ngăn lại một kích.
Đương nhiên Diễm Cơ cũng hiểu rõ, thân là trữ đế Vô Song tiên triều, Nguyệt Minh Không khẳng định có thủ đoạn có thể ngăn cản một kích này.
Bất quá nếu là vị hôn thê của Cố công tử, tương lai khả năng rất lớn cũng chính là chủ mẫu của nàng.
Nàng liền xuất thủ.
Tên nam tử áo đen kia nàng cũng định ra tay ngăn lại, nhưng thủ đoạn bảo mệnh của hắn cực kì phong phú, lập tức liền đem khí tức thu liễm, trốn vô ảnh vô tung.
Cái này khiến Diễm Cơ rất bất đắc dĩ.
"Công tử, vị công tử kia là?"
Nghe nói như thế, ánh mắt Nguyệt Minh Không nhìn Diễm Cơ hiện lên vẻ bình tĩnh lạnh lùng ,có chút khó coi hỏi.
Nàng nghĩ tới đầu tiên chính là kẻ nào đó theo đuổi nàng.
Chuyện này khiến nàng rất chán ghét, phiền chán, giống kẹo da trâu, bỏ cũng không rơi.
Nàng không hề nghĩ đến Cố Trường Ca.
Dù sao kiếp trước bên người Cố Trường Ca chỉ có một nữ nhân duy nhất là nàng, kết quả ngay cả nàng cuối cùng cũng bị Cố Trường Ca nhẫn tâm giết chết.
Bên người Cố Trường Ca không có khả năng sẽ có nữ nhân.
Cho nên trong đầu Nguyệt Minh Không lập tức loại bỏ Cố Trường Ca.
"Đương nhiên là Cố công tử, Cố Trường Ca. Minh Không công chúa tại sao lại hỏi như vậy?"
Nghe vậy, Diễm Cơ có chút nghi hoặc hỏi.
Nghe đồn rằng, Nguyệt Minh Không khôn khéo tài giỏi, là nhân vật chấp chưởng quyền sinh quyền sát trong tay, bây giờ nhìn lại dáng vẻ sao lại có chút ngốc nghếch vậy?
Còn hỏi nàng là vị công tử nào?
Điều này không phải quá rõ ràng sao, ngoại trừ Cố công tử còn ai sẽ để ý đến nàng.
"Không có khả năng, bên cạnh hắn làm sao có thể có nữ nhân khác ngoại trừ ta chứ."
Nghe nói như thế, Nguyệt Minh Không lập tức lắc đầu lập tức phủ nhận lời nàng, mắt phượng nhắm lại lộ ra thần sắc không tin .
Mặc dù tu vi của nàng không cao bằng Diễm Cơ, nhưng lời này nói ra lại khiến cho Diễm Cơ nhịn không được có chút hoảng sợ.
Đây chính là uy thế Đế Giả bẩm sinh.
Mà nghe nàng nói như thế Diễm Cơ lập tức liền hiểu ra.
Sau đó nàng giải thích nói, " Diễm Cơ là người Cố công tử dẫn tới từ hạ giới, lúc ấy chỉ là một luồng tàn hồn, nhờ có Cố công tử tương trợ mới có thể ngưng tụ thân thể "
Nàng tự đem chuyện của mình cùng Cố Trường Ca giản lược kể lại một lần.
Sau khi nghe xong, sự lạnh lùng hoài nghi trong mắt Nguyệt Minh Không biến mất, sau đó trở nên có chút chấn kinh.
Nàng không nghe lầm chứ?
Loại người như Cố Trường Ca này, lại còn biết trợ giúp người khác?
Bình thường không phải hắn thích nhất là thôn phệ tàn hồn của các cường giả sao?
Vậy hắn vì sao lại giúp nữ tử này?
Lúc này trong đầu Nguyệt Minh Không đều là nghi vấn, đã sớm đem chuyện Diệp Lăng chạy mất ném sau ót.
Hiện tại đối với nàng mà nói chuyện của Diễm Cơ mới là quan trọng nhất.
Cố Trường Ca vì sao lại giúp đỡ nàng? Có ý đồ gì?
Theo bản năng, ánh mắt Nguyệt Minh Không rơi vào khuôn mặt cùng vóc dáng Diễm Cơ.
Thực sự rất xinh đẹp, hiếm có người sánh kịp, hơn nữa còn không phải là nhân tộc.
Chẳng lẽ là nguyên nhân này?
Nguyệt Minh Không lúc này bỗng nhiên có chút ghen, trong lòng chua chua, cảm thấy ủy khuất cùng không cam lòng.
Bất luận là khuôn mặt hay dáng người, nàng so với nữ nhân trước mắt này đâu có kém đâu.
Vì sao Cố Trường Ca không có hứng thú với nàng, hết lần này tới lần khác muốn giúp đỡ nữ nhân này ngưng tụ Nhục Thân?
Kiếp trước bên người Cố Trường Ca ngoại trừ nàng ra, hoàn toàn không có bất kỳ nữ nhân nào.
Nhưng bây giờ Cố Trường Ca lại nuôi bên người nữ nhân xinh đẹp thực lực cường đại như thế.
Diễm Cơ lúc này lại hoàn toàn không biết suy nghĩ trong đầu Nguyệt Minh Không.
Nàng nhớ tới lời Cố Trường Ca phân phó, nói " Minh Không công chúa, công tử phân phó ta nói với ngươi, nếu như ngươi không đi gặp hắn, hắn sẽ đích thân đến bắt ngươi."
"Ta đã biết."
Nguyệt Minh Không nghe vậy, lạnh lùng nói.
Nhưng trong lòng bỗng nhiên có chút nhụt chí, cũng có chút bất đắc dĩ, không cam lòng, nhưng nhiều hơn chính là một loại không có sức sống, thậm chí tâm tình tuyệt vọng.
Nàng cũng không nghĩ tới vừa mới đến Vô Lượng Thiên không bao lâu liền bị Cố Trường Ca biết được.
Một tu sĩ Đại Thánh Cảnh đến đây "bắt" nàng, nàng còn có thể chạy thoát sao?
Thân là người trọng sinh, theo lý thuyết nàng chiếm được tiên cơ, hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay, nhưng chỉ cần gặp phải chuyện liên quan đến Cố Trường Ca nàng lại không có bất kì biện pháp nào.
Nàng muốn báo mối thù kiếp trước, chỉ sợ là không có bất kỳ cơ hội nào, mà một thế này nàng khả năng cũng khó thoát khỏi kết cục bi thảm kiếp trước.
Tác phong của Cố Trường Ca mặc dù có chút khác so với kiếp trước, nhưng tính tình vẫn không thay đổi chút nào.
Nghĩ tới đây, Nguyệt Minh Không chỉ cảm thấy trước mắt một mảnh mờ mịt, vậy nàng trọng sinh rốt cuộc có ý nghĩa gì? Cái gì cũng không ngăn cản được.
Trơ mắt nhìn xem bi kịch của kiếp trước tái diễn sao?
Cuối cùng, vẫn bị Cố Trường Ca giết chết?
Ngọc thủ nắm chặt, nhớ tới chuyện xảy ra ở Trường Sinh Cố gia đoạn thời gian trước, lại có chút mê mang.
Cố Trường Ca rốt cuộc có mục đích gì?
Sau đó, Nguyệt Minh Không cũng tỉnh táo lại, né Cố Trường Ca nhiều ngày như vậy, lần này vô luận thế nào cũng tránh không thoát.
Nhưng nhìn Diễm Cơ trước mắt, nàng cuối cùng vẫn cảm giác trong lòng mình có chút chua chua.
Hết chương 143.