Chương 17: Tông môn giá trị bạo tăng, cừu nhân đến cửa
Lâm Thiên đưa mắt nhìn quanh nhưng không thấy bóng dáng Tần Tiểu Võ đâu, đành phải thi triển thần thức để dò xét.
Thần thức của Vương Tôn bao phủ Lâm Thiên tông, cuối cùng tại diễn võ trường đã phát hiện bóng dáng đại đệ tử.
Giờ phút này Tần Tiểu Võ đang cùng ảnh trong gương hư ảnh của diễn võ trường mà luyện tập, tôi luyện bản thân với chiến ý vô song.
Lâm Thiên thân hình khẽ động, mang theo Tô Nghị đi tới diễn võ trường, quan sát đồ đệ tu luyện.
Trên người Tần Tiểu Võ khí huyết tràn đầy vô cùng, thân thể đã hiện lên chiến ý bất diệt, giơ tay nhấc chân đều vung ra Chiến Thần Quyền pháp, khiến không khí xung quanh gào thét vang dội.
Khiến Lâm Thiên hơi kinh ngạc chính là, tu vi của đại đệ tử đã đạt đến đỉnh phong của Linh Khí cảnh, khí huyết chi lực tràn đầy vô cùng.
Đối với Bất Diệt Chiến Thể mà nói, việc dựa vào hấp thu linh lực không thể giúp tăng tiến nhanh chóng, thực chiến ma luyện mới là con đường trưởng thành tốt nhất.
"Có thể đạt tới tu vi như thế, Tiểu Võ khẳng định là cả ngày đều ở nơi này."
Lâm Thiên vô cùng vui mừng, đồ đệ càng mạnh, tông môn cũng càng cường đại.
"Thực chiến ma luyện là phương pháp tu luyện tốt nhất của Bất Diệt Chiến Thể."
Lâm Thiên chăm chú nhìn Tần Tiểu Võ, quay đầu nhìn về phía Tô Nghị vẫn đang ngây ngốc đứng bên cạnh, lên tiếng nói:
"Hoang Cổ Thánh Thể cũng giống vậy, về sau con hãy học hỏi nhiều từ sư huynh của con."
"Vâng, sư tôn." Tô Nghị vui vẻ đáp lời, cảm giác trong cơ thể dâng lên chút chiến ý đang sôi trào.
Tần Tiểu Võ phát giác được sư tôn đã tới, cũng là ngừng lại việc đối chiến tu luyện, vội vàng chạy tới.
"Tiểu Võ, đây là sư đệ của con, Tô Nghị, thể chất Hoang Cổ Thánh Thể, sau này con hãy thật tốt ma luyện nó cho sư huynh."
Lâm Thiên gọi Tần Tiểu Võ tới để nhận biết sư đệ, hai người có con đường tu hành tương đương, có Tần Tiểu Võ trợ giúp, Tô Nghị tu hành sẽ chỉ làm ít công to.
"Vâng, sư tôn, giao cho trên người của con, con nhất định sẽ thật tốt ma luyện nó."
Đối với đồ đệ mới của sư tôn, Tần Tiểu Võ có thể nói là cực kỳ ưa thích.
Hoang Cổ Thánh Thể a, có thể sánh ngang với Bất Diệt Chiến Thần Thể của mình, quả là có bạn bồi luyện chân chính!
Trên người hắn tỏa ra khí huyết chi lực tràn đầy, có chút thân mật ôm lấy Tô Nghị, lộ ra hàm răng trắng như tuyết.
"Tiểu Nghị à, về sau, diễn võ trường cũng là nhà của chúng ta, Hoang Cổ Thánh Thể của con hãy để ta tới rèn luyện đi."
"Đa tạ, đa tạ, sư huynh."
Trên mặt Tô Nghị vẫn còn giữ nụ cười, khóe miệng lại khẽ co giật không tự chủ, trong lòng bỗng dâng lên một dự cảm không lành, chiến ý đang sôi trào chợt dập tắt.
Nhìn thấy hai đệ tử vừa gặp mặt đã hòa thuận như vậy, Lâm Thiên rất hài lòng gật đầu.
Hắn nhìn thấy tông môn giá trị của Tô Nghị đã biến thành 20.
Mà tông môn giá trị của Tần Tiểu Võ thì đã biến thành 50.
"Cảnh giới của các đệ tử tăng lên cũng có thể gia tăng tông môn giá trị."
Lâm Thiên cảm nhận được, nếu như Lâm Thiên tông có nhiều đệ tử hơn, tu vi cao hơn, tông môn giá trị tuyệt đối sẽ là một con số không thể đo lường.
Lời của Lão tổ tông nói "lấy dân làm gốc", quả thật không có sai sót gì.
"Cảnh giới của ta cũng đã tăng lên, đến tột cùng tông môn giá trị biến thành bao nhiêu?"
Lâm Thiên không khỏi nghĩ đến bản thân, vội vàng mở ra bảng tông môn để xem xét.
Kí chủ: Lâm Thiên
Tu vi: Vương Tôn cảnh thất trọng (1050)
Tông môn: Lâm Thiên tông
Tông môn đẳng cấp: Nhất cấp tông môn (chú thích: Đồ ăn)
Tông môn giá trị: 56000
Tông môn lần sau thăng cấp cần tông môn giá trị đạt tới 100000.
"Tông môn giá trị vậy mà đã vượt qua một nửa để thăng cấp."
Lâm Thiên có chút kinh hỉ, tốc độ tăng trưởng của tông môn giá trị xa xa vượt ngoài dự đoán của hắn.
"Thực lực của ta tăng lên, tông môn giá trị tăng trưởng cũng đã tăng lên mấy lần, nhị cấp tông môn cũng không phải là điều xa vời."
"Chờ ta đạt tới Hoàng Tôn cảnh lúc, nhị cấp tông môn hẳn là có thể đạt thành."
Nhất cấp tông môn thì khen thưởng những thần vật như Khí vận Kỳ Lân, Đại Đạo Hỗn Độn Chung.
Vậy thì nhị cấp tông môn khen thưởng, chẳng phải là càng thêm mê người?
Nghĩ tới đây, lòng Lâm Thiên đối với nhị cấp tông môn không khỏi càng thêm mong chờ mãnh liệt.
Cũng đúng lúc này, Lâm Thiên có cảm giác, hơi hơi nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía hướng sơn môn.
"Thú vị, thứ a miêu a cẩu gì mà dám tìm Lâm Thiên tông gây phiền toái."
Dưới chân núi Lâm Thiên tông, đang có một đoàn bảy người, thân mang đạo phục của Liệt Hỏa tông,
Trong mắt của mấy người kia không che giấu được sát ý, đang hướng về phía sơn môn Lâm Thiên tông mà tới gần.
Lâm Thiên hơi suy tư, không khó đoán ra, những người này hẳn là nhóm người đang truy sát Tô Nghị.
"Đồ nhi, có kẻ thù đuổi tới tông môn của chúng ta, vi sư sẽ dẫn các con đi nghênh chiến."
Lâm Thiên áo bào vung lên, thi triển bước "co lại thành tấc", hắn đã mang theo hai đồ nhi đứng ở trước tông môn.
Đoàn bảy người của Liệt Hỏa tông, trên tay còn mang theo linh khí, đã đi tới cửa núi Lâm Thiên tông.
"Trưởng lão, người nói không sai, tiểu tử đó ngay ở chỗ này."
Nhìn thấy ba người Lâm Thiên xuất hiện, đệ tử Liệt Hỏa tông dùng đao chỉ Tô Nghị, liếm môi, hưng phấn nói.
Trong bảy người, có một lão giả mặc đạo bào tinh xảo có hình ngọn lửa, râu tóc đều đỏ, ngẩng đầu nhìn về phía Tô Nghị, trong mắt sát ý không hề che giấu.
Hắn là trưởng lão của Liệt Hỏa tông, một trong những tông môn đứng đầu bắc cảnh, Hỏa Thiên Thu, phụ trách truy sát nô lệ khai thác tử kim linh khoáng,
"Nô lệ linh khoáng chỉ còn lại một mình hắn, trốn lâu như vậy, cuối cùng vẫn không chết, khặc khặc!"
"Trưởng lão, còn hai người kia thì sao?"
"Đương nhiên là cùng nhau giết, tin tức về tử kim linh khoáng không thể để lộ ra ngoài!"
Trưởng lão Liệt Hỏa tông Hỏa Thiên Thu cười lạnh một tiếng, dứt khoát không muốn cho Lâm Thiên dù là một cơ hội giải thích, Linh Uyên cảnh nhất trọng uy thế cuồn cuộn phát ra.
Những đệ tử còn lại lập tức hiểu ý, lộ ra hung tính, hướng về ba người Lâm Thiên giết tới...