Chương 66: Em đúng là đã không nhìn nhầm anh 2
Không đợi Châu Tinh Tinh nói hết câu, Liêu Văn Kiệt đã bước lên một bước, bổ sung thêm: “Lần nào anh cũng nói khác, có ngu mới tin anh.”
“Lần này khác thật mà, ngay từ đầu em đã định hy sinh nhan sắc của mình để Sandy nếm chút mật ngọt, chỉ tiếc..”
Châu Tinh Tinh thở dài: “Đúng lúc em chuẩn bị tâm lý xong xuôi, định lấy thân xác này ra điều tra thì A Mẫn lại đột nhiên xuất hiện. Thì ra trước đây A Mẫn là giáo viên luyện thi của Sandy, nếu em tiếp cận Sandy, còn bị Sandy làm gì làm gì, vậy thì cho dù là vì công việc thì A Mẫn cũng sẽ không bỏ qua cho em.”
“Thôi xin người, kể chuyện thì cứ kể, có thể đừng thêm mấy từ ngữ khoa trương, mấy phương pháp tu từ vào được không? Nghe cứ như lời thoại trong phim vậy!”
Liêu Văn Kiệt lại tiếp tục bóc phốt, chuyện này nếu là người khác nói thì hắn cảm thấy không vấn đề gì, nhưng nếu là Châu Tinh Tinh thì câu nào cũng cảm thấy là giả.
“Anh Kiệt, những chuyện đó không quan trọng, quan trọng là sau này em có lên làm tổng cảnh ti được hay không, tất cả đều phải dựa vào việc anh có giải quyết được Sandy hay không.”
“Mơ mộng hão huyền, Madam Vương mới chỉ là cảnh ti thôi, ngữ như anh mà còn đòi thăng chức lên tận tổng cảnh ti?”
Liêu Văn Kiệt đẩy gương mặt Châu Tinh Tinh đang sát đến gần mình: “Không phải tôi không muốn giúp anh, mà là gần đây tôi hơi bận, không dứt ra được.”
“Anh Kiệt, dựa vào trình độ nhan sắc của anh thì muốn hạ gục Sandy cũng chỉ mất năm phút đồng hồ thôi mà…”
Châu Tinh Tinh nói xong thì lôi từ trong túi ra một tấm hình: “Thế nào, có phải là rất xinh đẹp hay không?”
[Ảnh chụp]
“Thời gian! Địa điểm!”
“Ha ha ha, quả nhiên là một tên sắc quỷ, em đúng là đã không nhìn nhầm anh!”
...
Trường học Eden Smith.
Theo những gì Châu Tinh Tinh nói thì đây là một ngôi trường quốc tế, những học sinh theo học ngôi trường này đều là những cậu ấm cô chiêu của các gia đình giàu có, cũng có không ít con cái của các vị lãnh sự quốc gia.
Giai đoạn đầu, danh tiếng của ngôi trường này không tệ. Nhưng lâu dần, ban lãnh đạo nhà trường bởi vì muốn mở rộng thêm nguồn học sinh để kiếm thêm tiền nên đã hạ thấp tiêu chuẩn nhập học, học sinh ở đây cũng dần dần trở nên vô cùng hỗn loạn, vàng thau lẫn lộn.
Có rất nhiều học sinh bị cha mẹ nhét vào đây học với mục đích kết giao bạn bè.
Nhân vật chính cần đề cập đến là Sandy, cha làm việc lâu năm tại Mỹ, mẹ là người làm trong lĩnh vực âm nhạc, thường xuyên ra nước ngoài biểu diễn.
“Nhìn cũng đâu có vấn đề gì, cũng không thấy có điểm nào đáng nghi. Anh chắc chắn cô ta cũng là một trong những phần tử của nhóm tội phạm chứ?”
“Anh Kiệt, anh phải tin tưởng mắt nhìn người chuyên nghiệp của em. Châu Tinh Tinh này có bao giờ nhìn nhầm chưa?”
“Trả lời tôi một vấn đề, anh có đẹp trai không?”
“Quá là đẹp trai luôn”
(乛_乛)
“...”
“...”
Không gian xung quanh đột nhiên yên tĩnh, Châu Tinh Tinh da mặt dày, vẫn tiếp tục nói: “Thực ra Sandy có thể không có gì đáng nghi, nhưng thân phận của cha mẹ cô ta lại rất đáng nghi. Hai người này thường xuyên ra nước ngoài, nghĩ một chút là biết mọi chuyện không đơn giản như vậy.”
“Thế nên?”
“Thế nên khi cậu quyến rũ Sandy thì nói chuyện nhiều lên, sau đó dần dần gợi đến những chuyện liên quan đến cha mẹ cô ta…”
Đang nói thì bỗng có hai nữ sinh đi tới, Châu Tinh Tinh ho nhẹ một tiếng: “Mục tiêu đã xuất hiện, bên trên, mau giải quyết cô ta!”
“Giải quyết như thế nào?”
“Tôi có kinh nghiệm theo đuổi bạn gái, để tôi yểm hộ cậu.”
Sandy ôm tập sách giáo khoa, vừa đi vừa nói chuyện với bạn học, khi phát hiện có ánh mắt chăm chú nhìn mình thì cũng vô thức nhìn qua một chút.
Vừa nhìn một cái đã không thể dời mắt.
Cô ta theo bản năng đứng chắn người bạn mình lại, khóe miệng khẽ nhếch lên, sửng sốt nhìn Liêu Văn Kiệt.
Liêu Văn Kiệt khẽ mỉm cười, gật đầu một chút,
“Ui da…”
Ngay khi bốn người đi đến gần nhau, Châu Tinh Tinh giả vờ chân trái vấp chân phải, nhanh chóng nhào lên, đè cô bạn học của Sandy xuống đất.
“Đồ lưu manh, mau đứng dậy.”
“Xin lỗi, bạn học, tôi không cố ý đâu.”
“Còn dám nói không cố ý, diễn xuất kém như vậy. Rõ ràng anh muốn sờ ngực tôi lại còn chối à… Anh đừng chạy… Đứng lại đó cho tôi!”
Châu Tinh Tinh co giò chạy, thành công dẫn bạn học của Sandy ra chỗ khác. Liêu Văn Kiệt tranh thủ tìm cơ hội cho mình.
“Bạn học, bạn của cô bị yêu râu xanh quấy rối kìa?”
“Hả? A! Không, không phải, tôi không biết cô ta, chỉ là trùng hợp đi cùng nhau mà thôi.”
Sandy vội vàng xua tay giải thích, sau đó chỉ về hướng Châu Tinh Tinh chạy mất: “Tên yêu râu xanh đó là… là bạn anh à?”
“Làm sao có thể, từ trước đến nay tôi luôn không thèm để ý tới loại người bẩn thỉu biến thái đó chứ đừng nói là trở thành bạn bè.”
Liêu Văn Kiệt như nghĩ ra điều gì: “Tên đó chắc là muốn giả vờ làm bạn với tôi, sau đó mượn cơ hội để bắt chuyện với các bạn gái ở đây. Cô cẩn thận một chút, lần sau nhìn thấy anh ta thì trốn xa một chút.”
“Tôi cũng thấy như vậy, nhìn dáng vẻ chạy trốn của anh ta không khác gì một con chó.”
“Xin tự giới thiệu bản thân một chút, tôi là Liêu Văn Kiệt, là cháu trai của thầy tổng phụ trách, hôm nay có việc đi ngang qua nên tới đây thăm ông ấy một chút.