Chương 77: Thề với trời.
Hôm sau.
Phượng Minh lâu.
Chu Dịch cố tình đặt bàn riêng.
Bốn vị trận pháp sư tán tu lần lượt đi đến, người trẻ thì cũng tám mươi chín mươi tuổi, người già thì cũng hơn trăm tuổi rồi.
“Hôm nay mời các vị đạo hữu đến đây, là muốn hợp tác kiếm linh thạch!”
Chu Dịch cũng không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp nói về chuyện đơn đặt hàng của phường thị về Mê Tung trận.
Lão trận pháp sư trầm mặc một lát, nói: “Trận pháp này cũng không phức tạp, bần đạo cũng có quen biết vài vị đạo hữu, không sợ bị nẫng tay trên hay sao?”
“Hợp tác cùng có lợi!”
Chu Dịch cười nói: “Chúng ta cạnh tranh với nhau, sẽ khiến cho giá cả trận kỳ hạ xuống thấp. Người ta đều là đồng môn sư huynh đệ, cũng sẽ không vì mấy khối linh thạch mà xé rách mặt mũi, cuối cùng mất công chúng ta làm việc!”
Lại có trận pháp sư hỏi: “Giá bán trận kỳ là bao nhiêu?”
Chu Dịch nói: “Năm khối linh thạch, đây là giá mà ta bán cho phường thị, phải làm phiền chư vị đến tận nơi bố trí.”
Lão trận pháp sư ngạc nhiên nói: “Tại sao ngươi không nhân cơ hội này kiếm chênh lệch?”
“Kiếm lời vì chênh lệch giá đó chính là làm ăn, tiểu tử học hành ngu dốt, chỉ muốn kết giao bằng hữu cùng các vị tiền bối thôi!”
Chu Dịch chắp tay cúi đầu làm lễ, kiếm linh thạch chỉ là tiện tay mà thôi, nhân cơ hội này kết giao với trận pháp sư mới là chuyện mấu chốt.
Tu hành ở Tiểu Đan Sơn hơn hai mươi năm, Chu Dịch đã sớm phát hiện, bất kể là tông môn, gia tộc hay là cá nhân, coi trọng truyền thừa tứ nghệ tu tiên còn hơn tính mạng của mình. Giấu diếm, nếu không phải là đệ tử, hay là người có cùng huyết mạch sẽ không truyền thụ.
Chu Dịch cũng hiểu được lý do này, một tay nghề là công cụ kiếm cơm của người nhà mấy thế hệ, há có thể dễ dàng tiết lộ.
Bên trong phòng bao trầm mặc một lúc lâu, lão trận pháp sư chắp tay nói.
“Chu đạo hữu, bần đạo Bàng Hải, xin được chỉ giáo nhiều hơn.”
“Bần đạo Vương Càng, ngày mai sẽ đến nhà bái phỏng.”
“Bần đạo Lưu Lai……”
Hoặc là bị cám dỗ bởi một lượng lớn linh thạch , hoặc là cũng muốn tạo lập một nhóm trận pháp sư nhỏ, nên báo tên họ với nhau, ước định sau này sẽ định kỳ giao lưu trận pháp.
“Còn có chuyện này, chúng ta cần phải thống nhất ý kiến với nhau.”
Chu Dịch đã đạt được mục đích, cười nói: “Chúng ta cũng coi như là làm việc cho phường xã, cần phải bố trí xong một nhà thì thu linh thạch một nhà, bất kể là phải tìm lý do gì, quyết không thể cho thiếu nợ!”
“Nên như thế!”
Bốn người lập tức hiểu ra, nếu như Tiểu Đan Sơn kéo dài việc kết toán linh thạch, lỡ đâu một ngày nào đó có bất trắc gì về tính mạng, vậy thì tiền coi như đi tong.
Tán tu cũng sẽ không hề ngây thơ mà cho rằng, chính đạo tông môn thì chắc chắn sẽ tuân thủ quy định!
……
Một tháng sau.
Chấp pháp đội tuyên bố chưa bắt được linh thạch đạo tặc, đã công bố công huân nhiệm vụ, nhắc nhở tu sĩ khi đả tọa thì phải coi chừng.
Tán tu tức khắc ồ lên.
Nhân lúc thích hợp đưa ra một gói dịch vụ thăng cấp động phủ, chỉ cần nộp tám mươi tám khối linh thạch, là có thể có được sự bảo vệ của Mê Tung trận, sẽ do trận pháp sư chuyên nghiệp, hiệu suất cao, được phường thị công nhận tới nhà bố trí!
Chu Dịch nghe thấy cái giá này, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện chút cảm giác tội ác.
“Vô Lượng Thiên Tôn! Bần đạo cần ngồi tĩnh tâm, loại trừ tâm ma!”
……
Động phủ số 92 ở phía Tây của Tiểu Đan Sơn.
Chu Dịch mặc trường bào màu thiên thanh mới vừa mượn được, gõ cửa, cất cao giọng nói.
“Từ đạo hữu có nhà không, bần đạo Chu Cương, phụ trách bố trí Mê Tung trận giúp đạo hữu.”
Trên cửa xuất hiện một lỗ nhỏ, tu sĩ họ Từ quan sát hai bên Chu Dịch không có ai khác nữa, mới mở cửa cổng ra.
“Chu đạo hữu, mời vào.”
Chu Dịch vào cửa thì đã nhìn thấy, sương phòng hai bên trái phải đều đã dỡ bỏ, trong sân chia thành bốn mảnh dược điền nhỏ, Ngưng Thần hoa nở đầy trong sân.
“Chẳng trách cứ hối thúc bày trận liên hồi, chỉ riêng Ngưng Thần hoa trong viện này, ít nhất cũng có giá ba bốn trăm linh thạch.”
Chu Dịch phát hiện ra bản thân mình đã xem thường sự giàu có của tán tu, bọn họ bình thường giả vờ bần hàn nghèo kiết hủ lậu, mười năm cũng chẳng nở đến Phượng Minh lâu một lần, thật ra mỗi người đều có không ít của cải.
Dù cách kiếm linh thạch chậm nhất là làm ruộng, mỗi năm cũng có thể tích cóp được mấy chục linh thạch, bên trong phường thị rất ít khi có đấu pháp, tích cóp hai ba mươi năm thì của cải đã vượt quá một ngàn.
Chỉ có Chu Dịch là thật sự nghèo!
Chu Dịch đã bố trí trên cả trăm trận pháp, nhanh chóng bố trí trận pháp minh văn ở khắp nơi trong động phủ, cuối cùng dùng trận kỳ kích hoạt Mê Tung trận.
Động phủ vốn dĩ thoáng đãng, xuất hiện những đám mây mù, nhìn từ bên ngoài thì mơ mơ hồ hồ.
“Trận kỳ này đạo hữu cất kỹ, chỉ có thể khởi động Mê Tung trận trong phạm vi động phủ.”
Trận kỳ không phải pháp khí pháp bảo, nếu như xem xét cẩn thận thì nó cũng tương tự như phù triện, nhưng mà khi vẽ thì phức tạp hơn nhiều. Mê Tung trận kỳ dùng huyền thiết làm cán cờ, dùng da yêu thú làm lá cờ, bên trên khắc mấy chục vòng trận pháp khắc văn.
Từ tu sĩ dùng pháp lực tế luyện trận kỳ, kích hoạt rồi thu hồi trận pháp vài lần, vừa lòng gật đầu: “Trận pháp này không tồi.”
“Nếu như trận pháp bị hư hỏng, đến văn phòng thông báo, phí sửa chữa là một viên linh thạch.”
Chu Dịch dặn dò những việc cần chú ý, đang muốn xoay người rời đi.
Từ tu sĩ bỗng nhiên thấp giọng nói: “Mê Tung trận này có lỗ hổng nào không?”
Chu Dịch lắc đầu nói: “Đạo hữu lo lắng nhiều rồi!”
Cổ tay áo Từ tu sĩ run lên, một khối linh thạch xuất hiện, nói: “Có thật là không có không?”
“Bần đạo dùng đạo tâm để đảm bảo, tuyệt đối không có!”
Chu Dịch vô thanh vô tức lấy đi linh thạch, chỉ lên trời thề.
Từ sau hôm đó.
Mỗi ngày Chu Dịch đều bận rộn bố trí trận pháp, khi nhiều thì bảy tám cái, ít thì ba năm cái.
Tính cả khoản thu nhập thêm, bình quân có thêm được ba mươi viên linh thạch, đại khái xấp xỉ thu nhập một năm trồng linh điền.
“Quả nhiên kỹ thuật và lũng đoạn, mới có thể làm giàu!”
Chu Dịch bận việc hơn hai tháng, về cơ bản sở là tất cả động phủ đều bố trí trận pháp.