Chương 173: Đại sư kiếm đạo siêu cấp
Đại sư kiếm đạo Khương Nhã Nam là ai cơ chứ, hắn được ca tụng là thiên tài kiếm đạo đứng đầu Tử Tinh châu.
Hắn sinh ra đã là một kiếm tiên. Có người nói lúc hắn vừa ra đời đã lấy ngón tay làm kiếm, chém đứt dây rốn nối với mẹ mình. Khi hắn còn chưa biết đi thì đã học được cách khua kiếm.
Lúc ba tuổi, Khương Nhã Nam đã tu luyện thành Đạo Chi Thể cấp hai, trở thành thiên tài nhi đồng nổi tiếng gần xa.
Điều đáng sợ hơn nữa chính là hắn lại có thể dùng pháp khí trường kiếm chém ra kiếm khí mà tu sĩ Đạo Chi Thể cấp bốn mới có thể chém ra.
Nhân vật thiên tài như vậy lẽ ra trước tuổi ba mươi đã đột phá đến Kỳ Dục Linh.
Thế nhưng đến ba mươi lăm tuổi hắn mới đột phá thành công. Tại sao vậy? Đó là bởi vì hắn phải suy nghĩ xem phải dùng cảnh giới Đạo Chi Thể như thế nào để sử dụng Ngự Kiếm Phi Hành...
Đây vốn dĩ là một chuyện không thể nào làm được.
Ngự Kiếm Phi Hành cần điều khiển nguyên khí cực kỳ tinh tế mới có thể làm được. Điểm này nhất định phải dựa vào sức mạnh của người có cốt tiên.
Thế nhưng, Khương Nhã Nam lại làm được.
Lúc hắn trở thành Đạo Chi Thể cấp mười, đã sử dụng thành công Ngự Kiếm Phi Hành!
Hắn trở thành người đầu tiên từ xưa đến nay có thể dùng cảnh giới Đạo Chi Thể để sử dụng được Ngự Kiếm Phi Hành!
Sau đó, hắn tích lũy dần dần, năm mươi tuổi Hóa Thần, hai trăm tuổi Hóa Thần hậu kỳ.Bây giờ, cảnh giới của hắn tuy là Hóa Thần hậu kỳ, tuy nhiên sự lĩnh hội đối với kiếm đạo lại sâu sắc hơn rất nhiều những cao thủ thuộc cảnh giới Phản Hư, hơn nữa chân ý của kiếm cũng đã đạt đến một trình độ không thể tưởng tượng nổi.
Kinh nghiệm của hắn đã trở thành truyền thuyết ở Tử Tinh Châu, thậm chí còn nổi tiếng ở cả giới Cửu Châu.
Một nhân vật giỏi giang như vậy, bây giờ đang giảng giải về kiếm đạo trên sân diễn luyện của hoàng cung.
Trên sân diễn luyện, mấy trăm học sinh ăn mặc sang trọng ngồi ngay ngắn trên cỏ.
Họ là người trong hoàng tộc Thanh Mộc, mặc dù chỉ là chi thứ, không phải là chi trưởng như ba người Tô Thiển Vân, Tô Cốc, Tô Tín, nhưng thân phận của họ ở Tử Tinh Châu vẫn vô cùng tôn quý.
Lúc này, họ vô cùng cung kính ngồi lắng nghe Khương Nhã Nam giảng bài, có người thậm chí ánh mắt còn rực cháy, giống như gặp được thần tượng vậy, ánh mắt ngay cả một giây cũng không nỡ rời khỏi.
Khương Nhã Nam đứng ngạo nghễ trên sân diễn luyện, khuôn mặt như ngọc, dáng vẻ oai hùng, mái tóc trắng như tuyết bay phấp phới ở phía sau.
Màu tóc này là hắn cố ý nhuộm, bởi vì hắn cảm thấy như thế sẽ càng làm tôn lên khí chất của hắn.
Nhìn xem, mấy trăm học sinh ngồi ngay ngắn ở phía dưới, những ánh mắt nồng nhiệt đó đã nói lên tất cả!
Khương Nhã Nam cười nhạt rồi tiếp tục giảng bài: "Nói xong về kiếm đạo, tiếp theo chúng ta nói về kiếm ý!"
"Sự khác nhau giữa kiếm ý và kiếm đạo chính là ở chỗ, kiếm đạo là đạo làm việc của một kiếm tiên, nhưng kiếm ý lại đề cập đến chân ý của căn nguyên, nó có ý cảnh, có thể thực hiện được, cũng có thể giúp tăng thêm uy lực cho chiêu kiếm của chúng ta!"
Lúc này, An Lâm, Tô Thiển Vân và Tô Tín cùng đi tới.
Hai người thuộc chi trưởng của hoàng tộc đến, chắc chắn sẽ thu hút ánh nhìn của rất nhiều người trên sân.
Khương Nhã Nam cũng chú ý tới ba người họ, hắn đang muốn tìm người làm mẫu cùng, cần có một người để làm ví dụ. Lúc này nhìn thấy An Lâm có vẻ lạ mặt, trong lòng hơi ngạc nhiên, chợt mở miệng nói: "Ở đây tôi có một ý cảnh chiến đấu Thủy Tinh có thể giúp đưa chân ý của người ta vào bên trong màn hình tinh thể để thực hiện một cuộc giao chiến thuộc phạm trù ý cảnh, như vậy càng có thể đánh giá một cách chính xác phản ứng của một người nào đó với tình trạng hiện tại của chân ý kiếm đạo của chính mình."
"Tôi thấy vị đạo hữu này tài trí hơn người, chi bằng cậu lên đây tập luyện với bổn đạo một lần xem sao." Khương Nhã Nam đưa tay về phía An Lâm, thể hiện một tư thế kính mời.
An Lâm vốn chỉ dự định tới đây cưỡi ngựa xem hoa, nhìn thấy hành động Khương Nhã Nam thì hắn không khỏi ngẩn người, chỉ vào chính mình: "Tôi?"
Trên mặt Khương Nhã Nam lộ ra nụ cười như gió xuân ấm áp: "Không sai, chính là cậu. Yên tâm đi, cho dù phân thân bên trong ý cảnh chiến đấu Thủy Tinh bị đánh bại, thì bản thể cũng sẽ không có bất kỳ tổn thương gì. Tôi còn có thể dựa vào tình trạng chân ý của cậu để tiến hành hướng dẫn cho cậu một cách thích hợp."
Nghe thấy câu nói này của Khương Nhã Nam, một đám học sinh hoàng tộc nhìn về phía An Lâm bằng ánh mắt hâm mộ. Có thể được Khương Nhã Nam đích thân hướng dẫn chân ý kiếm đạo, việc này chính là cơ hội ngàn năm có một đấy!
Tình cảnh này không cho phép An Lâm từ chối, hắn đành phải nhắm mắt đưa chân đi tới bên cạnh Khương Nhã Nam.
Khương Nhã Nam nhìn An Lâm bằng ánh mắt dịu dàng, rèn luyện và hướng dẫn chân ý thì lựa chọn vị thanh niên trước mặt này là quá thích hợp rồi.
An Lâm có thể cùng đám người Tô Thiển Vân đi gần nhau như thế, có lẽ quan hệ rất tốt, mà lai lịch cũng không đơn giản.
Nếu trực tiếp mời Tô Thiển Vân hoặc Tô Tín lên thì lộ liễu quá, nhưng mời An Lâm lên để hướng dẫn, vừa có thểthu hút sự chú ý của người khác, lại còn có thể mang đến cho hoàng tộc một ân tình không nhỏ, thật sự rất tuyệt vời!
Khương Nhã Nam vẻ mặt hài lòng gật gật đầu, tự khen cho sự lựa chọn của mình.
"Xin hỏi anh bạn nhỏ này xưng hô như thế nào?" Khương Nhã Nam mở miệng hỏi.
"Tôi tên An Lâm." An Lâm có chút lo sợ đáp lại.
Trên đường tới đây, hắn đã được nghe Tô Thiển Vân giới thiệu qua về lịch sử huy hoàng của nam nhân trước mặt.
Chỉ riêng sự tích Khương Nhã Nam ở cảnh giới Đạo Chi Thể đã có thể Ngự Kiếm Phi Hành đã khiến hắn khâm phục sát đất rồi.
Cùng với một người giỏi giang như vậy rèn luyện chân ý, làm sao hắn có thể bình tĩnh được.
Khương Nhã Nam lấy ra từ trong nhẫn không gian một màn hình tinh thể màu trắng kích thước như màn hình chiếu bóng, mở miệng giới thiệu: "Đây chính là ý cảnh chiến đấu Thủy Tinh, chỉ cần chạm hai tay lên trên màn hình tinh thể, đưa ý niệm vào, thì ý thức có thể đi vào bên trong màn hình tinh thể. Đến lúc đó ý thức của hai người sẽ thực hiện cuộc giao chiến chân ý kiếm đạo bên trong của màn hình tinh thể và có thể biến thành hình ảnh trên mặt màn hình tinh thể!"
Qua một lần giới thiệu của hắn, học sinh hoàng tộc Thanh Mộc phía dưới không ngừng thán phục, rất nhiều người thậm chí còn nóng lòng muốn thử, muốn đi lên để đích thân trải nghiệm một lần.
Hắn vô cùng thỏa mãn với phản ứng của mọi người.
Cần phải biết rằng ý cảnh chiến đấu Thủy Tinh này là linh khí cấp cao, là linh khí mà hắn hài lòng nhất. Nếu như không có nó thì phong cách giảng bài của hắn đã hạ xuống vài cấp.
"Vậy thì chúng ta bắt đầu đi." Khương Nhã Nam nói với An Lâm một cách thân thiết.
"Cứ vuốt màn hình tinh thể như thế, sau đó chuyển ý niệm của mình sang màn hình tinh thể sao?" An Lâm nói có chút không chắc chắn.
"Đúng rồi, chiến đấu bên trong màn hình tinh thể, tương đương với một loại giao chiến bằng ý cảnh, không có bất kỳ nguy hiểm gì đâu." Khương Nhã Nam nhìn thấy vẻ mặt thấp thỏm của An Lâm, không khỏi dịu dàng an ủi lần nữa.
Gió thổi bay mái tóc bạc trắng của Khương Nhã Nam, khiến hắn toát ra dáng vẻ cực kỳ anh tuấn, giống như một tuyệt thế kiếm tiên vô cùng lương thiện lại vô cùng thoát tục.
Cảnh tượng này khiến cho một số học sinh xung quanh nhìn đến mức ngây dại, trong lòng thán phục. Thế gian sao lại có thể có một nam nhân hoàn mỹ như thế.
An Lâm đặt tay lên màn hình tinh thể, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, ý thức từ từ rơi vào trong bóng tối.
Lúc hắn lấy lại được ý thức, hắn phát hiện mình đã xuất hiện trong một khoảng không gian trắng xóa, đối diện với hắn là Khương Nhã Nam đang đứng ngạo nghễ, phong thái ung dung.
Khương Nhã Nam đeo kiếm ở phía sau, dáng vẻ ung dung, cao giọng mở miệng nói: "Ở nơi đây không phân chia cảnh giới cao thấp, có chăng chỉ là sự khác biệt mạnh yếu của chân ý. Ở nơi này, ta đã đánh bại vô số tu sĩ Dục Linh, hai mươi tám kiếm tiên Hóa Thần, ba cao thủ cảnh giới Phản Hư, chưa một lần nếm mùi thất bại!"
Dáng người của Khương Nhã Nam và An Lâm đã xuất hiện tại trên màn hình tinh thể.
Mấy câu nói của Khương Nhã Nam càng làm cho đám học sinh phía dưới dâng trào cảm xúc, ánh mắt người nào người nấy rực cháy.
Không hổ danh là thiên tài kiếm đạo đứng đầu Tử Tinh Châu, lời nói này thật bá khí!
Ngay cả Tô Thiển Vân và Tô Tín tinh thần cũng trở nên hăm hở, vô cùng mong chờ để được xem cảnh tượng đối chiến trên màn ảnh.
Họ đều dồn sự chú ý lên người Khương Nhã Nam, đang mong đợi chân ý kiếm đạo của hắn trông như thế nào.
Còn An Lâm... Không ai cho rằng hắn sẽ thắng.
Hắn chỉ là người trợ giúp biểu diễn kiếm ý của Khương Nhã Nam mà thôi, cho nên không hề thu hút được sự chú ý của người nào cả.
"Vậy thì tiếp theo, chúng ta bắt đầu nhé!" Khương Nhã Nam rút trường kiếm ra, vẻ mặt lạnh như băng mở miệng nói.
Gió không biết từ nơi nào thổi tới, thổi bay mái tóc bạc của hắn. Ánh sáng thần thánh giống như đèn tụ quang từ trên trời chiếu xuống, bao phủ toàn thân hắn, khiến cho hắn giống như một chiến thần bất bại đứng ngạo nghễ trong thế gian.
An Lâm nhìn thấy cảnh tượng đặc biệt này, trong lòng lại càng thêm căng thẳng, bỗng nhiên cảm thấy áp lực như núi lớn.
Hắn chậm rãi rút trường kiếm phía sau ra rồi mở miệng nói: "Được, bắt đầu đi!"
Trang 88# 1