Chương 208: Bán đứng đồng đội
Phó hiệu trưởng Ngọc Hoa nhìn mọi người ở quảng trường còn chưa hồi phục tinh thần, mở miệng lớn tiếng nói:
"Trong ba Bạch Ngân Chiến Ma, chỉ có Huyết Khô Lâu có tâm trí như đứa trẻ."
"Đại diện phe Thiên Đình không lựa chọn cách đánh bừa, mà lựa chọn đánh vào điểm yếu là trâm trí của Huyết Khô Lâu. Bọn họ đã thông qua trò chơi mê hoặc nó, dẫn dụ nó, cuối cùng khiến nó trầm mê vào trò chơi không đường về."
"Trên thế giới này, có những việc không phải cứ nhất thiết phải dùng đến vũ lực để giải quyết, nhằm vào điểm yếu của kẻ địch, cho dù không chạm vào được cơ thể, cũng có thể dành được thắng lợi cuối cùng.''
"Về mặt này, đại diện phe Thiên Đình trong trận chiến khi nãy là minh chứng vô cùng hoàn hảo không thể nghi ngờ!"
Lời nói của phó hiệu trưởng Ngọc Hoa vang vọng khắp quảng trường Thanh Thiên, âm điệu hùng hồn, đạo lý rõ ràng, lập tức nâng phe Thiên Đình lên trời.
Người của các phe còn lại cảm thấy có chỗ không đúng, nhưng lại không thể nói ra.
Mà mấy vạn sinh viên, sau khi nghe xong lời nói của phó hiệu trưởng Ngọc, cũng bửng tỉnh hiểu ra, cảm thán liên tục.
"Thì ra là thế, tôi nói vì sao Huyết Khô Lâu lại chơi di động, lại khiến người ta cảm thấy không đúng như thế, hóa ra tâm trí của nó như một đứa trẻ!"
"Ba người họ vừa nhìn thấy, lập tức phân tích rõ ràng nhược điểm của Huyết Khô Lâu, hơn nữa còn định ra cách đối phó tuyệt diệu, khả năng đáng sợ này cho thấy rõ năng lực quan sát và năng lực phản ứng đó!"
"Sức mạnh của Liễu nữ thần áp đảo Huyết Khô Lâu, lại lập công."
"Ba người gặp chuyện cứ bình thản, dũng cảm quyết định sách lược, thực sự khiến Thiên Đình tự hào!"
Khi các sinh viên đang kích động tâng bốc, đám người An Lâm trong sơn mạch Chung Long lại hoàn toàn không biết chuyện này.
An Lâm và Vương Huyền Chiến nghe bọn họ được hai điểm, đều cảm thấy bản thân còn đang nằm mơ.
Chơi trò chơi cũng có thể lấy được chén thánh bạc? Đây là chuyện gì?
Còn Liễu Thiên Huyễn lại mang vẻ đương nhiên, dựa vào bản lĩnh của mình, ngược người khác, thắng được chén thánh bạc không phải là chuyện rất bình thường sao!
"Nhóc đã thua, nếu không có chuyện gì chị đi trước đây." Cô nhìn Huyết Khô Lâu, mở miệng nói lần nữa.
"Đừng... Đấu thêm mấy ván nữa đi, nhất định tôi có thể thắng được chị!" Hai mắt Huyết Khô Lâu mang theo sự kiên cường, không phục mở miệng nói.
Liễu Thiên Huyễn nghe vậy cong khóe miệng nhỏ nhắn: "Nhưng nhóc đã thua cá cược với chị, bây giờ chị đang bận nhiều vệc, không có thứ để đánh cược, chị cũng không có thời gian tiếp nhóc!''
Huyết Khô Lâu béo lùn nghe vậy vẻ mặt ngẩn ra, trong di động lại hiện lên hai chữ thất bại màu đỏ, rơi vào im lặng.
An Lâm và Vương Huyền Chiến đều xốc lại tinh thần, âm thầm đề phòng Huyết Khô Lâu bất ngờ nổi điên công kích.
"Tôi... Tôi còn có thể tiết lộ tin tức cho chị, ngoài vị trí của chén thánh vàng tôi đều có thể nói cho chị vị trí chén thánh còn lại!" Huyết Khô Lâu im lặng, mở miệng nói.
An Lâm và Vương Huyền Chiến đều hít vào một hơi, vẻ mặt không thể tin được nhìn xác khô.
Mẹ nó, bây giờ bắt đầu bán cả đồng đội rồi sao?
Còn bán một cách dứt khoát nhanh gọn như thế ư?
Liễu Thiên Huyễn giật mình nhìn xác khô này, có chút không dám tin: "Nhóc thật sự có thể nói vị trí của các chén thánh khác ra ư? Sẽ không lừa gạt chị chứ?"
"Nữ vương luôn dạy tôi phải làm một đứa trẻ ngoan không nói dối. Tôi chỉ là một đứa trẻ, sẽ không gạt chị." Huyết Khô Lâu nói xong liền đưa hai ngón trỏ ra, đặt lên má xác khô, làm ra hành động đáng yêu kinh tâm động phách.
"Hơn nữa, cho dù nói các vị trí, dựa vào thực lực hiện tại của các anh chị, cũng không chắc là sẽ đoạt được chén thánh." Huyết Khô Lâu tiếp tục bổ sung thêm.
Liễu Thiên Huyễn nửa tin nửa ngờ chấp nhận yêu cầu của Huyết Khô Lâu, điều kiện là lấy hai trận thắng đổi lấy tình báo vị trí chén thánh, lại bắt đầu so tài.
Cứ như vậy, ước nguyện của Huyết Khô Lâu đã được thỏa mãn, lại quyết một trận sống mái với Liễu Thiên Huyễn.
Một lúc sau.
Huyết Khô Lâu thua sạch.
Huyết Khô Lâu béo lùn: "... "
Trải qua một phen bị chà đạp vô cùng tàn nhẫn, cuối cùng nó mới hiểu ra thực lực của hai người chênh lệch ra sao. Đó là khoảng cách giữa trời và đất, là khác biệt của đom đóm và ánh mặt trời, cảm giác thực lực đối lập này khiến Huyết Khô Lâu vô cùng tuyệt vọng.
Trong lúc nhất thời, đôi mắt sinh động của nó trở nên vô thần, có chút mất hết can đảm đứng lên.
Dừng một lát, Huyết Khô Lâu vừa mang vẻ mất mác vừa khẽ mở miệng: "Thương Dực Cốt Long hoạt động ở cao nguyên Bạch Thụ ở phía tây bắc sơn mạch Chung Long, Phong Lôi Song Tử ở hồ Hắc Trạch phía đông sơn mạch Chung Long... "
Tin tức về các chén thánh từ miệng nó nói ra mà không hề có cảm giác có tội.
An Lâm và Vương Huyền Chiến từ bỏ xúc động muốn ói mửa, vô cùng kích động ghi lại số tin tức này.
Biết vị trí cụ thể của chén thánh, không thể nghi ngờ được là đã chiếm được tiên cơ tuyệt đối trong cuộc tỷ thí này.
Giảm bớt số thời gian tìm kiếm, trận tỷ thí này có thể nói là rõ như ban ngày!
Liễu Thiên Huyễn nhìn thấy Huyết Khô Lâu tuân thủ lời hứa cũng rất vui vẻ, trực tiếp tặng chiếc điện thoại di động cho nó: "Di động này nhóc cầm đi, dùng năng lượng mặt trời, bình thường nhóc luyện tập giết người nhiều vào, có thời gian chúng ta sẽ đấu lại với nhau."
Huyết Khô Lâu béo lùn cầm di động bằng hai tay, khung xương khẽ run lên, nói năng có chút lộn xộn: "Cảm ơn chị... Hu hu.... Tôi sẽ cố gắng nỗ lực, tôi... Lần sau gặp lại nhất định tôi sẽ đánh bại chị... Hu hu... Đây là lần đầu tiên có người tặng tôi đồ chơi... "
Huyết Khô Lâu cảm động đến rối tinh rối mù, ôm di động giống như đang âu yếm món đồ chơi thích nhất vậy, đôi mắt to ngập tràn sự cảm kích nhìn Liễu Thiên Huyễn, vừa đáng yêu vừa đáng sợ.
Liễu Thiên Huyễn lại không hề để ý, khẽ mỉm cười.
Không phải chỉ là một cái di động thôi sao... Cô đã sớm muốn vứt chiếc Iphone 8 này rồi!
Qủa nhiên, vẫn là OPPO R9 hợp với sở thích của cô hơn.
Cứ như vậy, ba người Liễu Thiên Huyễn, An Lâm và Vương Huyền Chiến ở chỗ Huyết Khô Lâu, và hơn một ngàn ánh lửa màu xanh vui vẻ tiễn đưa, bắt đầu hành trình mới.
Trên quảng trường Thanh Thiên, khán giả lại rơi vào trầm mặc.
Mấy vạn sinh viên, khiếp sợ khi nhìn hình ảnh Huyết Khô Lâu vui vẻ tiễn ba người An Lâm, không biết nên nói gì mới đúng.
Còn người thuộc ba thế lực còn lại, vẫn còn đang lạnh lùng nhìn phó hiệu trưởng Ngọc Hoa, dường như đang chất vấn: "Cái xác khô chết tiệt này không phải do Thiên Đình cài vào chứ?"
Phó hiệu trưởng Ngọc Hoa run rẩy khóe miệng, đang suy nghĩ tìm từ giải thích.
Một lát sau, ông vừa buồn bực vừa giải thích: "Linh vật trong sơn mạch Chung Long, là do long mạch kết hợp với chén thánh lăng hoàng mà hiến thành, tính cách mỗi Chiến Ma sẽ khác nhau, xuất hiện tình huống này, chỉ có thể nói, đại diện thế lực Thiên Đình đã lợi dụng nhược điểm trong tính cách của kẻ địch, vận dụng đến giới hạn!''
Lời này khá hợp tình hợp lý, dù sao mấy vạn sinh viên đã chấp nhận rồi, người được lợi là đại diện của họ, thỉnh thoảng lại thảo luận về câu nói "Trò chơi cứu vớt thế giới'' gì đó, cũng không có nhiều phản ứng kịch liệt.
Nhưng người thuộc thế lực ba phương còn lại đều không dễ lừa, toàn bộ đều dùng tối sầm nhìn phó hiệu trưởng Ngọc Hoa.
Ngọc Hoa bực tức hừ một tiếng, chưa từng nhìn thấy tình hình kỳ lạ như vậy, lại còn cố tình xảy ra ly kỳ như thế, ông biết dù có giải thích cũng không làm gì được, đành phải trưng ra bộ mặt đau khổ tiếp tục xem cuộc chiến.
Hồ Hắc Trạch, sơn mạch Chung Long, ba người điện Sáng Thế gặp phải Phong Lôi Song Tử, cuối cùng một trận đại chiến đã xảy ra...
Trang 105# 2