Chương 5: Địa hỏa thất
Nhìn thấy thái độ của huyện lệnh Trường Bình, Trần Đạo Huyền hơi yên lòng, vì thế cũng không tốn nhiều lời mà xuất ra ngự phong thuật, ngự phong bay đi.
Nhìn theo Trần Đạo Huyền ngự phong rời đi, quan viên Trường Bình huyện trong mắt toát ra hâm mộ nói không nên lời.
Xử lý xong việc khai thác mỏ xích đồng.
Tâm thần căng thẳng của Trần Đạo Huyền dần dần thả lỏng.
Hiện giờ tu sĩ trong gia tộc chỉ có Thập Tam Thúc cùng hắn, hơn nữa Thập Tam Thúc Trần Tiên Hạ tuổi tác đã cao, áp lực mà hắn phải tiếp nhận không phải tu sĩ tu tiên gia tộc khác có khả năng tưởng tượng.
Trừ phi hắn nguyện ý vứt bỏ gia tộc, đi làm một tán tu.
Nhưng nghĩ đến Thập Tam thúc tỉ mỉ quan tâm hắn nhiều năm như vậy, thậm chí vì hắn mà tình nguyện buông tha đạo đồ để thành toàn cho hắn.
Trần Đạo Huyền vô luận như thế nào cũng không làm được chuyện vứt bỏ gia tộc.
......
Rất nhanh.
Thân hình Trần Đạo Huyền hạ xuống một ngọn núi cách động phủ của mình không xa.
Đỉnh núi này chính là trọng địa thứ hai của gia tộc ngoại trừ Xích Đồng Khoáng – Địa Hỏa Thất.
Lúc trước Trần gia lão tổ thành lập cơ nghiệp ở Song Hồ đảo, ngoại trừ phát hiện Xích Đồng Khoáng còn điều tra được dưới hòn đảo này cư nhiên nối liền địa hỏa mạch.
Phải biết rằng, địa hỏa hỏa mạch đối với một thế lực tu hành mà nói, luận tầm quan trọng hoàn toàn không ở dưới một tòa linh quáng cỡ nhỏ.
Chỉ là vận dụng địa hỏa hỏa mạch cũng không dễ dàng, nhất định phải kiến tạo một loại kiến trúc gọi là Địa Hỏa thất mới được.
Bất đắc dĩ lúc trước Trần thị lão tổ chỉ là một tán tu, căn bản không có năng lực kiến tạo địa hỏa thất.
Thẳng đến gia tộc "Tiên" tự bối tu sĩ quật khởi, tu sĩ gia tộc một lần đạt tới mười ba người, lúc này mới dùng chiến công để đổi lấy truyền thừa kiến tạo địa hỏa thất.
Nói cách khác, tòa kiến trúc trước mắt Trần Đạo Huyền được xây dựng đến nay, nhiều nhất chỉ có một trăm năm.
Đương nhiên, bởi vì trong tộc không có ghi chép cho nên Trần Đạo Huyền cũng không biết năm cụ thể.
Hít sâu một hơi, Trần Đạo Huyền nặng nề đẩy cửa lớn bằng đồng của địa hỏa thất ra.
Kèm theo một trận tiếng kêu “ken két”, đại môn bằng đồng chậm rãi mở ra, theo cửa lớn mở ra, lập tức một cỗ sóng nhiệt đập vào mặt.
Cảm giác này, cực kỳ giống với cảm giác hắn ở bên cạnh lò luyện của nhà máy sắt thép ở kiếp trước.
Đây chính là chỗ mà Trần Đạo Huyền ở nhiều nhất năm năm qua.
Lúc trước gia tộc xây dựng tòa địa hỏa thất này, nguyện vọng lớn nhất chính là vì gia tộc bồi dưỡng ra một vị luyện khí sư.
Chẳng qua phần lớn Tiên tự bối tu sĩ hao phí cả đời, cho đến khi thân tử đạo tiêu cũng không có thể nhìn thấy một màn này.
Đương nhiên, Tiên tự bối hy sinh cũng không phải không có ý nghĩa gì, chính là bởi vì bọn họ ở trên chiến trường phấn đấu mới đổi lấy loại kiến trúc địa hỏa thất này, mới đổi lấy một phần truyền thừa của luyện khí sư cấp hai.
Nếu không có sự hy sinh bọn họ, Song Hồ Đảo Trần gia vĩnh viễn cũng không có ngày bồi dưỡng ra luyện khí sư.
.....
Địa hỏa phòng của Trần gia có tổng cộng ba tòa kiến trúc.
Kiến trúc chính hội tụ của hỏa mạch là tòa nhà mà Trần Đạo Huyền đẩy cửa vào.
Hai tòa kiến trúc bên cạnh hơi thấp một chút, là Trần Đạo Huyền ra lệnh cho tộc nhân kiến tạo, trên tấm biển lần lượt viết mấy chữ lớn "Phòng chế đồ" và "Phòng thí nghiệm".
Thông lệ kiểm tra xong trận pháp trong địa hỏa thất, Trần Đạo Huyền từ địa hỏa thất đi ra, đẩy của vào phòng thí nghiệm bên cạnh.
So với nhiệt độ khắc nghiệt của hỏa phòng, nhiệt độ trong phòng thí nghiệm mát mẻ hơn nhiều.
Chẳng qua, so với Địa hỏa phòng sạch sẽ gọn gàng thì phòng thí nghiệm có vẻ lộn xộn.
Các loại tài liệu tùy ý chất đống, phần lớn đều là linh quáng thạch Trần Đạo Huyền có thể dùng được để luyện khí.
Ngoài ra, ở vị trí dễ thấy nhất trong phòng thí nghiệm, một vật thể hình trụ đường kính chừng một trượng lẳng lặng đứng lặng ở đó, nhìn qua có chút không hợp với phòng thí nghiệm có phong cách cổ xưa.
Nếu có công nhân nhà máy thép của Trái Đất ở đây, hắn sẽ thấy vật thể trước mắt này có bảy hoặc tám điểm tương tự như lò luyện thép hiện đại.
Chỉ là so sánh với lò luyện thép trên Địa Cầu, bên trong vật thể hình trụ này khắc đầy trận văn và nhiều hơn vài phần khí tức thần bí.
Trần Đạo Huyền đi vào phòng thí nghiệm, trong mắt tràn ngập thần sắc phức tạp nhìn chằm chằm con quái vật khổng lồ này.
Sau năm năm thất bại, hắn đã phải thừa nhận rằng hắn đã suy nghĩ quá đơn giản.
Năm năm trước vừa mới tiếp xúc với truyền thừa luyện khí.
Kiếp trước Trần Đạo Huyền thân là kỹ sư cơ khí không khỏi mở rộng đầu óc, có thể dùng phương thức sản xuất công nghiệp hiện đại để nâng cao sản lượng luyện khí?