Chương 98: Thật xấu!
Nhìn thấy một màn này, Trần Đạo Huyền có chút tò mò nhìn về phía Lạc Li.
Ai ngờ hắn còn chưa thấy rõ, đã bị đối phương nhìn lại.
Lạc Li kỳ quái nhìn hắn, nghiêng đầu nói: "Ngươi đang nhìn qq gì vậy?”
"Khụ khụ, không có gì."
Trần Đạo Huyền che giấu sự lúng túng, lập tức mỉm cười nói, "Chúng ta lại gặp mặt, Lạc Li cô nương.”
Lạc Li thấy hắn như vậy, mặc dù trong lòng nghĩ nghĩ, nhưng cũng không truy vấn quá nhiều.
Chợt nghĩ đến cái gì đó, nàng đánh giá lương đình rồi nhìn về phía Trần Đạo Huyền nói: "Lương đình này là do ngươi xây?”
“Đúng vậy!”
Trần Đạo Huyền gật gật đầu.
"Thật xấu xí."
Trần Đạo Huyền cười khổ.
“Thấy bộ dạng này của ngươi”, Lạc Li che miệng cười khẽ: "Nhưng mà ngươi khá tâm lý đó.”
“Đương nhiên phải dụng tâm chứ, dù sao Giao nhân tộc chính là khách hàng lớn của Trần gia ta mà."
Trần Đạo Huyền cười nói.
Hai người khách sáo vài câu, Trần Đạo Huyền bước vào đề tài chính nói: "Lạc cô nương, không biết lần này các ngươi định mua bao nhiêu khẩu phi kiếm?”
Nghe Trần Đạo Huyền nói về chính sự, Lạc Li cũng ngồi nghiêm chỉnh ngồi dậy: "Tự nhiên là càng nhiều càng tốt, vũ khí lần trước mà ngươi bán cho chúng ta rất tốt, chỉ là số lượng hơi ít.
Lần này chúng ta sẽ mua thêm vũ khí.”
Dừng một chút, nàng nói tiếp, "Có bao nhiêu thì chúng ta mua bấy nhiêu."
Nghe được câu nói này, Trần Đạo Huyền mở cờ trong lòng.
Trầm ngâm một lát.
Trần Đạo Huyền vỗ túi trữ vật.
Theo đó là từng ngụm phi kiếm linh quang tản ra bốn phía, chất đống trong lương đình cho đến khi chất thành một ngọn núi nhỏ.
Lạc Li tham lam nhìn phi kiếm dưới chân, ánh mắt giống như tiểu mê tài thấy được một đống kim nguyên bảo, trong mắt như chứa nguyên một thỏi vàng.
Cô hít sâu một hơi nói: "số lượng phi kiếm lần này nhiều hơn lần trước. "
"Không sai" Trần Đạo Huyền gật gật đầu, "Lần này chúng ta có nhiều thời gian hơn để chuẩn bị, hơn nữa số lượng tài liệu cũng sung túc hơn, lần này có tổng cộng ba trăm năm mươi thanh phi kiếm.”
Nghe vậy, gương mặt xinh đẹp của Lạc Li hiện lên một tia khó xử.
“Sao vậy, Lạc cô nương có vấn đề gì sao?"
Trần Đạo Huyền thấy mặt nàng có vẻ khác thường, làm ra một bộ tư thái thân thiết nói.
Lạc Li lắc đầu, lập tức nói: "không phải lần trước ngươi nói có thể dùng linh quặng thạch để thanh toán sao? Lần này chúng ta chuẩn bị linh thạch có thể có chút không đủ, ngươi xem có thể hay không dùng linh quáng thạch để trao đổi. "
Giọng nói của Lạc Li càng ngày càng thấp hơn.
Trần Đạo Huyền nghe nói như vậy, trong lòng cũng trầm xuống.
Lần này hắn còn trông cậy vào Giao nhân tộc để nhanh chóng kiếm đủ mười vạn linh thạch, trở về bồi dưỡng linh mạch.
Không ngờ mọi thứ dường như lại phải thay đổi.
Nghĩ đến đây, hắn bất động thanh sắc nói: "Không biết lần này Lạc nàng nương có thể xuất ra bao nhiêu linh thạch?”
Nghe vậy.
Lạc Li vươn ra bàn tay nhỏ bé trắng nõn, chợt lại vươn ra một cái khác, thật cẩn thận nói: "Hơn mười vạn linh thạch một chút.”
Nghe vậy.
Trần Đạo Huyền cũng thở phào nhẹ nhõm.
Đủ rồi!
Có mười vạn linh thạch là được!
Trong bảo khố Trần gia, chỉ còn có hai ngàn linh thạch, cộng thêm mười vạn linh thạch này cũng đủ để Trần gia đào tạo ra một nhánh linh mạch.
Nghĩ đến đây, giọng điệu của Trần Đạo Huyền thoải mái hẳn, nói: "Đương nhiên không thành vấn đề, không biết Lạc cô nương mang đến linh quáng thạch gì?”
Thấy Trần Đạo Huyền không tức giận mà lại hòa khí dễ nói chuyện.
Lạc Li càng ngượng ngùng, nhưng hảo cảm trong lòng lại tăng lên.
Đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra, một tiếng hát du dương phát ra từ miệng nhỏ bé của nàng.
Chẳng bao lâu.
Từng giao nhân mà Lạc Li mang đến nổi lên biển.
Giống như lần trước, tất cả những giao nhân này đều cầm vỏ sò trắng khổng lồ.
Trong vỏ sò màu trắng chứa linh thạch lấp lóa, linh quáng linh châu và các kỳ trân dị bảo khác.
Lạc Li quay lưng về phía tộc nhân trên biển vỗ tay, giao nhân xếp thành hàng mở ra những con sò khổng lồ màu trắng trong tay.
Một giây sau, linh quang trên mặt biển bắn thẳng vào mắt người.
Nhìn những linh quáng, linh thạch trước mắt, Trần Đạo Huyền cảm thấy khí huyết cả người dâng lên, sắc mặt cũng hơi đỏ lên.
Nhìn thấy bộ dạng không có tiền đồ của hắn, gương mặt xinh đẹp của Lạc Li cũng lộ ra một tia đắc ý, cuối cùng cũng không cần vì bộ dáng thất thố vừa rồi của nàng mà cảm thấy ngượng ngùng.
Nghĩ đến đây, Lạc Li vui vẻ giới thiệu: "Đây chính là Quý Thủy Tinh Kim mà lần trước ngươi nói đến, tộc nhân chúng ta khai thác nhiều nhất chính là loại này.”
Trần Đạo Huyền nhìn theo hướng ngón tay Lạc Li.
Từng khỏa Quý Thủy Tinh kim bằng nắm tay người lớn chất đống ở bên trong một đám bạch sắc cự bối, tản mát ra linh vận kinh người.
Lạc Li tiếp tục nói: "Đây là một loại đá khác mà chúng ta tìm thấy dưới đáy biển..."
- Xích Đồng khoáng!
Trong gia tộc đã từng có quáng mạch Xích Đồng cho nên hắn không thể không quen thuộc hơn.
Quặng Xích Đồng là linh quặng cấp 1 phân bố rất rộng ở Vạn Tinh Hải và Tiên Vân Châu, chỉ đứng sau loại khoáng linh quặng Huyền Thiết.
Dưới đáy biển có loại linh quáng này Trần Đạo Huyền cũng không quá ngoài ý muốn.
- Đúng chính là mỏ Xích Đồng!