Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 117: Bạo, thiên phú hệ Phong cấp cao!

Chương 117: Bạo, thiên phú hệ Phong cấp cao!
【Người hình chiếu】: Nghiêm Lăng
【Độ tuổi】: 17
【 Cảnh giới 】: Võ giả Tiên Thiên
【 Rơi xuống 】: Võ kỹ cấp bốn《 Cuồng Đao Trảm 》, võ kỹ cấp năm《 Hỏa Diễm Đao Pháp 》, công pháp hệ Hỏa cấp năm 《 Xích Viêm Tâm Pháp 》, thiên phú Đao Đạo cấp cao, thiên phú Hỏa Diễm cấp cao, ba phần đao ý...
【Người hình chiếu 】: Quách Linh Kiệt
【Độ tuổi】: 17
【Cảnh giới 】: Võ giả Tiên Thiên
【 Rơi xuống 】; Võ kỹ cấp ba《 Thương Phá Thuật 》, võ kỹ cấp bốn《 Thần Thương Lực Thức 》, công pháp hệ Hỏa cấp bốn《 Diễm Linh Công 》, thiên phú Thương Đạo cấp cao, thiên phú hệ Hỏa cấp cao, hai phần rưỡi thương ý...
Hoàng Điện, cứ điểm của cứ địa Tinh Diệu, bên trong phòng diễn võ.
Phong Vân đang ngồi xếp bằng ở bên trong, ý thức đã tiến vào trong không gian của tấm gương, bắt đầu xem xét từng người đã thu được hình chiếu trong cuộc sát hạch người mới lần này.
Theo bên trong có thể nhìn thấy, về phương diện thiên phú tư chất, thật ra Quách Linh Kiệt và Lục Phong Thắng đến từ cứ địa cấp ba cũng không hề thua kém mấy người Nghiêm Lăng.
Chỉ là một người đến từ cứ địa cấp ba, một người đến từ cứ địa cấp hai, tài nguyên được hưởng thụ từ nhỏ cũng không giống nhau, bất luận là công pháp võ kỹ, hay dạy bảo v..v, đều cách xa nhau.
Điều này cũng tạo nên khoảng cách về phương diện sức chiến đấu.
Nhìn thấy một hàng người hình chiếu trong không gian tấm gương, Phong Vân không kìm lòng được nở nụ cười, đây chính là lần đầu tiên thu nhiều người hình chiếu ưu tú đến như vậy.
Từng người đều có giá trị để bạo, hơn nữa những thiên phú đó cũng làm cho hắn nhìn mà không ngừng động lòng, nếu như có thể dung hợp bạo ra toàn bộ, tuyệt đối có thể đấy thiên phú của bản thân lên một cấp độ rất cao.
Sau đó, Phong Vân bắt đầu quét một cách nhanh chóng những hình chiếu trong không gian tấm gương.
Ngoại trừ bạo những thiên phú kia, hắn cũng hy vọng có thể tuôn ra những nguyên liệu tốt, có thể cung cấp cho hắn luyện đan luyện khí, nói như vậy hắn cũng có thể đổi được không ít điểm tích lũy, có thể cung ứng cho việc tu hành trong Điện Võ Đạo.
Mặc dù hắn tự nhận mình không thể thêm nhiều đồ vật nữa, một nhóm tỉ lệ rơi đồ thấp nhưng cũng không chịu nổi nhiều hình chiếu như vậy, cho nên vẫn nên tuôn ra một ít món đồ tốt.
Cứ như vậy, một giờ trôi qua.
Đinh!
【 Cùng người hình chiếu Đới Thanh Mộng chiến đấu thắng lợi! 】
【Rơi xuống 】: Thiên phú hệ Phong cấp cao
"Chẳng nhẽ hiển hóa?"
Trong chiến trường hỏa diễm, sau khi Phong Vân một quyền đánh vỡ Đới Thanh Mộng, bên tai đã truyền đến tiếng nhắc nhở làm cho hắn vui mừng.
Không nghĩ tới vẫn chưa bạo những hình chiếu khác, đã bạo được “Thiên phú hệ Phong cấp cao" của Đới Thanh Mộng.
Đây chính là thiên phú mà hắn cần nhất ngay lúc này.
Cuối cùng cũng có một ngày nắm giữ được thiên phú hệ Phong cấp cao, hắn có thể bay ở trên trời.
Thoát khỏi lực hút của trái đất, bản thân bay lơ lửng trên không, đây chính là nguyện vọng trong nội tâm của biết bao nhiêu người!
Nhất là Phong Vân còn là người của hai thế giới, nội tâm càng có khát vọng đối với điều này.
"Hiển hóa!"
Ngay lập tức Phong Vân thầm nói ở trong lòng.
Keng!
Sau một khắc, một ánh sáng màu xanh óng từ trong gương lao ra, giống như sao băng rơi xuống, nhập vào trong đầu Phong Vân, trong chớp mắt đã bùng nổ, hóa thành vô số hạt màu xanh, sau đó dung nhập vào khắp cơ thể hắn, cùng dung hợp với thiên phú hệ Phong cấp thấp lúc đầu của hắn.
Một lát sau, việc dung hợp đã được hoàn thành một cách triệt để.
Phong Vân vừa xoay chuyển tâm tư, tự nhiên sức gió trong thiên địa lập tức hội tụ trên người hắn, trong chớp mắt có thể trông thấy vô số ánh sáng màu xanh lượn lờ quanh người hắn, rực rỡ như sao.
Một giây sau, hai chân hắn đã cách mặt đất, không dựa vào bất kỳ ngoại vật nào, chỉ dựa vào thiên phú hệ Phong của bản thân, đứng lơ lửng trong không trung.
Phong Vân có ý nghĩ muốn bay đi thử, thế nhưng hắn nghĩ tới mình vẫn đang ở trong phòng, không được thuận tiện cho lắm.
Ngay lúc hắn chuẩn bị ra ngoài thử một chút, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến giọng nói của Chu Linh.
"Học đệ Phong Vân, ăn cơm thôi!"
Nghe được giọng nói này, Phong Vân lập tức tỏa ra nguyên lực Phong bao phủ toàn thân, chậm rài từ trên không trung hạ xuống.
"Tới đây."
Hắn hơi chỉnh sửa y phục đã bị gió thổi loạn, nhẹ nhàng cất bước đi ra ngoài.
Trong nhà ăn.
Chu Linh đã làm tốt một bàn lớn với đủ các món ăn, có chân thỏ om, hoa bầu dục xào hung thú lợn hơi cấp bảy vừa mới bắt, sốt bò bít tết v..v.
Những món này đều là mỹ thực đỉnh cấp trong cứ địa Tinh Diệu, chỉ có những cao tầng thỉnh thoảng mới có thể ăn được.
Chỉ có điều ở trong cứ địa Giang Hải, lại có thể ăn thường xuyên.
Sau khi Phong Vân ngồi xuống, Tuyên Phong lập tức rót đầy rượu cho hắn, "Nào nào, học đệ Phong Vân, đây là rượu trái cây được ủ từ quả táo đã biến dị, ở trong cứ địa của chúng ta không được uống đâu, ngươi nếm thử xem..
"Đúng đúng, còn có đặc sản của cứ địa Giang Hải, tôm hùm biến dị siêu cay, ngươi cũng nếm thử xem."
"Còn có món này..."
Mấy người Chu Linh điên cuồng gắp thức ăn rót rượu cho Phong Vân.
Dù sao thì đây cũng là bữa tiệc ăn mừng được chuẩn bị riêng cho hắn, bữa tiệc lần này, hắn mới là nhân vật chính.
Sau khi cơm nước no nê.
Mấy người Chu Linh nhìn Phong Vân đang bình tĩnh ngồi ở đó, thật sự rất khó có thể liên tưởng người đã chém một kiếm cắt đứt con đường sát hạch của những mãnh nhân siêu cấp kia, lại cùng một người.
Giống như những kiếm khách khác, mặc dù lại có che giấu mình như thế nào thì trên người ít nhiều cũng sẽ có một chút đặc thù, ví dụ như sự sắc bén, phong mang, lạnh lùng v..v.
Nhưng trên người Phong Vân căn bản không bộc lộ ra những đặc điểm này, hắn quá thần bí.
Cẩn thận ngẫm lại, bình thường mấy người Tuyên Phong chưa bao giờ nhìn thấy Phong Vân ra tay, phải nói là cực kỳ thấp.
Thế nhưng đã không ra tay thì thôi, một khi đã ra tay thì tất cả mọi người đều phải kinh ngạc!
Một kiếm nghiền ép những học viên thiên tài trong hai điện Thiên Địa, mười lăm tuổi đã lĩnh ngộ sáu phần kiếm ý, nhân vật yêu nghiệt như thế này, vậy mà sinh ra từ trong cứ địa Tinh Diệu của bọn họ, trong một cứ địa cấp ba ở tầng áp chót.
Quả thật làm cho người khác không thể nào tưởng tượng được!
"Cuối cùng cứ địa Tinh Diệu của chúng ta cũng xuất hiện một Tông sư thuộc về mình..."
Mấy người Tuyên Phong kích động đến mức nước mắt tràn mi, bọn họ mang theo tất cả hy vọng của cứ địa Tinh Diệu đi tới đây, thế nhưng cuối cùng bởi vì tư chất có hạn, không thể nào vượt qua tầng tử cách kia, cho nên đời này chỉ có thể dừng ở tầng võ giả Tiên Thiên.
Bây giờ, cuối cùng cũng ra ra một Phong Vân, vẫn yêu nghiệt như vậy, làm cho mấy người Tuyên Phong thấy được hy vọng.
"Học đệ Phong Vân, ngươi biết không? Ngươi đã nổi tiếng trong Điện Võ Đạo rồi, bây giờ bọn họ đều biết ngươi, hừ hừ, để ta xem bọn họ còn khinh thường cứ địa cấp ba của chúng ta nữa không, bị vả vào mặt điên cuồng rồi chứ!"
Uông Vĩ cực kỳ đắc ý.
"Đúng thế, võ giả hai điện Thiên Địa luôn chướng mắt với hai điện Huyền Hoàng của chúng ta, lần này người mới của bọn họ bị một mình học đệ Phong Vân nghiền ép, đương nhiên là mặt mũi u ám, chẳng qua cũng do bọn họ đáng đời, hì hì."
Chu Linh nở nụ cười xán lạn.
Phong Vân khẽ cười, không nói gì thêm, những ngày qua, thiên tài người mới trong Thiên Điện và Địa Điện vẫn không tệ, dù sao thì cũng cung cấp cho hắn nhiều hình chiếu có chất lượng tốt như vậy.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất