Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 129: 《 Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp 》!

Chương 129: 《 Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp 》!
Phong Vân đi loanh quanh trong di chỉ Ma Đao tông chín ngày. Trừ thu hoạch lúc ban đầu, cũng chỉ kiếm được vài món bảo khí trung phẩm cùng với một chút đan dược tứ phẩm ngũ phẩm. Những cái khác, liên quan tới công pháp võ kỹ gì đó, một quyển cũng không trông thấy.
"Mẹ kiếp, lẽ nào may mắn của ta hết sạch rồi à?"
Đi qua một hành lang dài, Phong Vân âm thầm mắng mỏ.
Bất tri bất giác, hắn đã đi đến chỗ sâu nhất của di chỉ Ma Đao tông. Nơi này không ngờ lại vô cùng rộng rãi, phía trước còn có một tòa cung điện hùng vĩ khổng lồ. Cung điện này không biết được chế tạo từ tài liệu gì, giống vàng mà không phải vàng, giống ngọc nhưng cũng không phải ngọc.
Toàn bộ cung điện tản ra ánh sáng ngũ sắc, cho người cảm giác cực kỳ huy hoàng rực rỡ.
Mà ở bốn phía cung điện có một quảng trường khổng lồ phủ kín ngọc thạch trắng tinh.
Lúc này, trên quảng trường có mười mấy khôi lỗi hình người đứng thẳng, còn có một con mãng xà màu vàng kim dài mấy chục thước, toàn thân không có vảy.
Con cự mãng này thực sự không phải vật sống, bởi vì Phong Vân nhìn ánh mắt nó chỉ tràn ngập màu máu đỏ ngòm dữ tợn, không có một chút tình cảm, chỉ có hung bạo tàn nhẫn.
Không cần nói, cự mãng này cũng là một khôi lỗi có hình dáng vật sống.
Phong Vân không làm kinh động khôi lỗi hình người và khôi lỗi cự mãng, hắn ẩn nấp trong hư không, đồng thời phát động không gian thuấn di. Sau mấy nhịp nhoáng lên đã lướt qua bọn chúng, vụng trộm lẻn vào cung điện phía sau.
Hắn tới đây tìm bảo bối chứ không phải là tới đánh nhau. Nếu đã có thể tránh được bọn nó thì cớ sao mà không làm chứ.
"Cứ để đó cho những người kia tới đối phó đi."
Phong Vân thầm nói trong nội tâm.
Cánh cửa ngoài đại điện đang đóng kín, dường như phải hoàn toàn chém giết toàn bộ số khôi lỗi bên ngoài kia mới tính thông qua khảo nghiệm, cửa điện sẽ mở ra.
Nhưng những chuyện này đối với Phong Vân mà nói hoàn toàn không thành vấn đề. Năng lực không gian thuấn di của hắn có thể trực tiếp thông qua cánh cửa này, mà căn bản không cần mở ra.
Xoẹt!
Ngân quang lóe lên. Một giây sau, Phong Vân đã xuất hiện bên trong đại điện.
Phù!
Vừa vào bên trong, nhất thời có vô vàn tia sáng trắng dày đặc ập tới trước mặt hắn, trong chớp mắt bao phủ cả người hắn.
"Nguyên lực thiên địa thật nồng đậm, tinh thuần! Có thể so được với nguyên lực trong bí cảnh. . ."
Nguyên lực bên trong bí cảnh gần như không tốn chút công sức nào đã có thể luyện hóa. Nguyên lực trong đại điện này cũng như vậy.
Phong Vân không trực tiếp ở nơi này tu luyện. Hắn nhìn lên một quả cầu thủy tinh cực lớn phía trên đại điện, lơ lửng trên đó.
Đúng lúc này, một ánh hào quang lóe lên, trong quả cầu thủy tinh kia dần dần xuất hiện một bóng dáng màu trắng mang dáng vẻ của một người, toàn thân trắng toát, không có ngũ quan, tay cầm chiến đao, khí thế sắc bén bá đạo vô song.
Xoạt!
Đúng lúc này, bóng người màu trắng bước ra một bước, sau đó chỉ trong nháy mắt đã đi thẳng tới trước mặt Phong Vân, trực tiếp chui vào trong mi tâm của hắn.
Ầm!
Một dòng tin tức khổng lồ cứ như vậy bùng nổ, hóa thành một cuốn sách cực dày. Mở ra liền thấy lời mở đầu viết hàng chữ "Phong Quyển Vạn Sát ".
Một giờ trôi qua, Phong Vân chậm rãi mở mắt, bên trong có tia sáng sắc bén chợt lóe lên, chém diệt không khí trước mắt.
"Võ kỹ lục giai! Quả nhiên bác đại tinh thâm. . ."
Phong Quyển Ngũ Sát này rõ ràng là một môn võ kỹ lục giai, là võ kỹ thuần túy về thuộc tính Phong, tu luyện đến tiểu thành liền có thể lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh.
Theo lý thuyết, võ kỹ ngũ giai cùng võ kỹ lục giai đều có thể lĩnh ngộ ý cảnh, nhưng võ kỹ ngũ giai yêu cầu phải đạt đến đại thành hoặc viên mãn, còn võ kỹ lục giai chỉ cần đạt tới tiểu thành đã có thể lĩnh ngộ được ý cảnh.
Đương nhiên, những chuyện này đều phải hình thành trên cơ sở thiên phú cực cao, tối thiểu cũng phải có được Phong Hệ thiên phú cao cấp.
Bằng không, võ kỹ luyện tới nhập môn cũng khó khăn, không nói gì đến lĩnh hội ý cảnh. Nghĩ chuyện này dễ ăn lắm chắc!
Còn nếu là võ giả có Phong Hệ công pháp cao giai, sẽ càng làm tăng nhanh tiến trình, thậm chí tăng trưởng lực lượng ý cảnh.
Phong Vân có được Phong Hệ thiên phú cao cấp. Phong Quyển Tàn Sát này hắn chỉ có thể lĩnh ngộ một nửa, một nửa còn lại chẳng khác nào lọt vào trong sương mù, nhìn không rõ.
May mắn công pháp này đã khắc sâu vào trong trí óc hắn, không thể mất đi, có thể tạm gác lại về sau chậm rãi lĩnh ngộ, thậm chí có thể đợi Phong Hệ thiên phú của hắn tăng lên tới đỉnh cấp rồi mới tu luyện. Tới lúc đó, trong chớp mắt cũng có thể lĩnh hội thành công.
Tiếp tục đi sâu vào trong đại điện. Rất nhanh Phong Vân liền đi tới phần cuối.
Ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy ở phía cuối cùng có một cái cột to lớn dựng thẳng. Trên đỉnh cây cột đó là một quang cầu màu trắng tinh khiết. Bên trong quang cầu đó là một quyển bí tịch màu đỏ máu đang lẳng lặng nằm yên, lúc chìm lúc nổi.
Phong Vân híp mắt nhìn lên, chỉ thấy phía trên cuốn bí tịch đỏ máu kia có viết sáu chữ đỏ ngòm như máu: 'Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp'.
Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp? Nghe tên có vẻ như rất lợi hại.
Điều này khiến hắn không khỏi nghĩ đến 'Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp' trong truyền thuyết kia. Không biết giữa hai cuốn này có gì liên quan với nhau hay không.
Sau đó, Phong Vân quét mắt ra khắp bốn phía. Hắn có thể rõ ràng nhìn thấy ở bốn phía cây cột đều thiết lập dày đặc các loại cơ quan. Một khi bước vào bên trong, tất sẽ dẫn tới cơ quan khởi động, gây ra phản ứng dây chuyền.
Ánh mắt hắn hơi nhúc nhích, toàn thân lóe lên ngân quang. Một giây sau, trực tiếp xuất hiện trên cây cột kia, sau đó, một phát túm được cuốn bí tịch đỏ ngòm, tiện tay ném vào trong nhẫn không gian.
Ong!
Đúng lúc này, cơ quan bốn phía cây cột cũng bị kích hoạt. Lập tức có vô số đao quang từ bốn phương tám hướng chém tới.
Xoẹt xoẹt xoẹt. . .
Trên đỉnh cây cột nhất thời bị vô vàn ánh đao bao phủ, sau đó cái gì cũng không nhìn thấy.
Khi hết thảy đều nhìn thấy rõ ràng, trên đỉnh cây cột một bóng người cũng không có.
Phía ngoài cây cột, bóng dáng Phong Vân chậm rãi hiện ra. Hắn nhìn cánh tay mình, một vết thương rất nhỏ hiện lên.
"Đao quang thật nhanh! May mà ta biết thuấn di."
Cường độ công kích như vậy cũng gần bắt kịp bán Tông sư rồi.
Phong Vân đoán chừng, dù cho toàn bộ đệ tử Võ Đạo Điện đi tới di tích này cùng nhau xông lên cũng không lấy được quyển bí tịch này.
Dù gì ngay cả hắn có được năng lực thuấn di đều suýt chút nữa thất bại, huống chi là những người kia.
Đúng lúc này…
Cùng với tiếng kẽo kẹt vang vọng, cánh cửa đại điện bỗng nhiên mở ra.
Sau đó, một đám người tràn vào bên trong. Cầm đầu chính là Phùng Phong, Vương Dược cùng Viên Huyền Ưng. Sau lưng ba người chính là các học viên khác của Thiên Điện cùng Địa Điện.
Mấy người Phùng Phong nhìn cả đại điện trống rỗng, đầu tiên là kinh ngạc, mà sau đó sắc mặt liền trở nên vô cùng khó coi.
Bọn họ hao hết trăm cay nghìn đắng mới tiến vào được, kết quả đại điện này cả một cọng lông cũng không có. Đùa nhau à?
Nhưng rất nhanh, khi bọn hắn chạy vào chỗ sâu trong đại điện, lập tức thấy được một bóng người quen thuộc đứng đó.
"Phong Vân, là ngươi!"
Phùng Phong nghiến răng nghiến lợi. Tuy rằng không biết người này đi từ đâu vào, nhưng nhìn tình huống này, hiển nhiên thứ tốt trong đại điện đều bị Phong Vân lấy đi rồi.
Nghĩ như vậy, hắn nhất thời liền có cảm giác miếng thịt gắp đến miệng còn rơi mất!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất