Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 141: Không gian truyền tống trận!

Chương 141: Không gian truyền tống trận!
Sau khi quen thuộc với lực linh hồn, Phong Vân ra khỏi biệt thự.
Không bao lâu sau, ba người Đoan Mộc Húc đã xuất hiện trước mặt hắn.
“Ta có thể gia nhập hội Chân Lý, nhưng ta có một điều kiện.” Phong Vân nói thẳng vào trọng tâm.
“Được, ngươi cứ tùy ý nói.”
Đoan Mộc Húc nghe thấy Phong Vân đồng ý gia nhập hội Chân Lý, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, liền vung tay, để hắn tùy ý ra điều kiện.
“Phải giữ bí mật về thiên phú của ta.”
Phong Vân bình thản nói: “Không làm được điều này thì ta sẽ không gia nhập.”
Thiên phú của hắn có thể dung hợp và tiến hóa, đối với thế giới này, hắn chính là cái bug, nếu bị phát hiện, sợ sẽ là địch của cả thế giới.
Dựa vào thực lực bây giờ của hắn, là địch của cả thế giới nhất định sẽ bị tiêu diệt.
“Yên tâm, cho dù ngươi không đề cập đến chuyện này, chúng ta cũng làm như vậy, hội Chân Lý vốn là một tổ chức tự do, không giống những tông môn và gia tộc khác, không khảo nghiệm thiên phú gì đó đâu, ngươi yên tâm.”
Đoan Mộc Húc cam đoan nói.
Thiên phú là chuyện riêng tư của mỗi người, nếu bản thân không nói, sẽ không ai ép ngươi, đương nhiên, nếu người khác nhìn ra thì là chuyện khác.
Nghe hắn ta nói như thế, Phong Vân gật đầu: “Được, đã như vậy, ta đồng ý gia nhập.”
Đoan Mộc Húc nghe vậy, nở nụ cười, nhanh chóng nói: “Hoan nghênh gia nhập hội Chân Lý.”
Sau đó, hắn ta lấy một chiếc mặt nạ con chuột màu vàng, và một bộ quần áo đưa cho Phong Vân.
“Đây là trang phục và thân phận của ngươi trong tổ chức, biệt hiệu của ngươi, là Kim Thử.”
Mỗi thành viên trong hội Chân Lý đều có biệt hiệu tương xứng, người trong đó không biết tên thật của nhau, điểm này, Phong Vân cũng đã nhìn ra.
Sau đó, Đoan Mộc Húc giới thiệu sơ lược về hội Chân Lý cho Phong Vân.
Hội Chân Lý phân chia theo mười hai con giáp, có Thử bộ, Long bộ, Hổ bộ, Thố bộ, không phân biệt cao thấp, ở mười hai khu vực khác nhau.
Mà khu vực của Phong Vân, thuộc Thử bộ.
Trung tâm của mười hai phân bộ, chính là tổng bộ của hội Chân Lý, do bộ trưởng của mười hai bộ đồng quản lý, sẽ mở hội nghị đúng giờ, giao lưu lẫn nhau.
“Tiếp theo, ta sẽ dẫn ngươi đi thăm quan Thử bộ, sau đó ta sẽ đưa ngươi về.” Đoan Mộc Húc nói.
“Mất bao lâu?”
“Chỉ hai ngày thôi.”
Đoan Mộc Húc nhẹ nhàng cười một tiếng, sau đó lấy một bộ trận đồ từ không gian giới chỉ ra, kích hoạt tại chỗ.
Một giây sau, trận đồ lơ lửng giữa không trung, chiếu xuống một trận pháp nhỏ, do vô số đường cong phức tạp tạo thành, vô cùng rườm rà.
“Đây là… Không gian truyền tống trận?”
Phong Vân có thiên phú thuộc tính không gian, rất nhạy cảm với nguyên lực hệ không gian.
“Đúng vậy, chính là không gian truyền tống trận, thứ này ở cứ địa Giang Hải cũng không có, phải có trận pháp tông sư và đá không gian trân quý mới có thể luyện chế ra, theo ta biết, pháp trận sư mạnh nhất của cứ địa Giang Hải cũng chỉ là cấp cao thôi.”
Đoan Mộc Húc có chút tự đắc nói.
Phong Vân hơi tò mò, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy không gian truyền tống trận.
Trong lòng âm thầm quyết định, sau này bản thân cũng phải luyện chế ra trận pháp truyền tống như vậy, cho cứ địa Tinh Diệu một cái, vậy thì hắn có ở nơi rất xa, cũng có thể nhanh chóng trở về.
“Không biết vị trận pháp tông sư này có ở Thử bộ không?” Phong Vân dò hỏi.
Đoan Mộc Húc ho nhẹ một tiếng: “Vị trận pháp tông sư này ở tổng bộ, hơn nữa hắn ta là thần long thấy đầu không thấy đuôi, cho dù là bộ trưởng cũng rất ít khi nhìn thấy hắn ta.”
Như vậy sao.
Trong lòng Phong Vân có chút thất vọng, hắn còn muốn lấy hình chiếu của đối phương nữa.
Nhưng không sao cả, dù sao, chỉ cần hắn còn trong hội Chân Lý, chung quy sẽ có lúc nhìn thấy, đến lúc đó lấy hình chiếu cũng không muộn.
Sau đó, bốn người bọn họ đi vào truyền tống trận, ngân quang lóe lên, trong khoảnh khắc đã biến mất.

Lúc Phong Vân lấy lại tinh thần, phát hiện hoàn cảnh xung quanh đã thay đổi.
Cảnh tượng trước mắt rất xa hoa, khiến người ta có cảm giác như trở về thời cổ đại, các kiến trúc cổ xây dựng san sát nhau, có cây cối hoa cỏ trân quý tô điểm, còn có cầu nhỏ nước chảy, phong cảnh tình thơ ý họa.
Mà ở trong đó, có thể nhìn thấy vài thân ảnh mặc trang phục giống nhau, đeo mặt nạ con chuột đi qua đi lại.
Khí tức của những người này rất mạnh, thấp nhất cũng là võ giả cực hạn.
Phong Vân đã sớm thay y phục, đeo mặt nạ lên rồi.
“Hoan nghênh ngươi đến phân bộ của hội Chân Lý, Thử bộ.”
Đoan Mộc Húc mỉm cười, đích thân dẫn đường cho Phong Vân đi tham quan Thử bộ.
Điều này khiến đám võ giả đi qua đi lại chấn động, trong lòng suy đoán xem người đeo mặt nạ màu vàng này là ai, có thể khiến phó bộ trưởng tự mình dẫn đường.
“Phong Vân, trong Thử bộ chúng ta có mật thất trọng lực, có thể tự do điều chỉnh trọng lực, so với bí cảnh Trọng Lực ở cứ địa Giang Hải kia còn tốt hơn rất nhiều.
Hơn nữa, có máy bay chiến đấu mô phỏng, tiếp nhận thế giới giả tưởng, ngươi có thể tùy ý tiến hành chiến đấu, không cần lo lắng bị thương, đối với phương diện tu hành, nơi này của chúng ta có Tụ Nguyên Trận thuộc tính chuyên môn, phục vụ sở trường của mỗi người.”
“Còn di tích, ngươi có nhìn thấy tòa tháp cao cao ở trung tâm kia không? Đó là Sinh Tồn Tháp, được mang ra từ di tích cổ, nghe nói là một kiện Thần khí, nhưng đến nay vẫn không ai có thể khiến nó nhận chủ, cho dù là bộ trưởng đại nhân và hội trưởng tối cao, cũng không thể qua cửa tòa tháp này.”
“Còn nữa…”
Trên đường đi, Đoan Mộc Húc giới thiệu với Phong Vân rất nhiều nơi, cũng khiến Phong Vân hiểu được, hội Chân Lý quả thật không phải một tổ chức bình thường.
Cho dù là một phân bộ, nhưng phương diện tu hành hay tài nguyên tu hành đều tốt hơn cứ địa Giang Hải rất nhiều.
Trong đó, khiến cho Phong Vân cảm thấy hứng thú nhất, chính là mật thất Trọng Lực, Tụ Nguyên Trận thuộc tính và thần khí Sinh Tồn Tháp kia.
Còn máy bay chiến đấu mô phỏng, hắn không có hứng thú lắm, bởi vì hắn có tấm gương không gian, còn phong phú hơn máy bay chiến đấu mô phỏng kia nhiều.
Tụ Nguyên Trận thuộc tính, tên cũng như nghĩa, là Tụ Nguyên Trận có chứa thuộc tính, ví dụ như Tụ Nguyên Trận hệ kim , chỉ tụ tập nguyên lực hệ kim, Tụ Nguyên Trận hệ thủy, chỉ tụ tập nguyên lực hệ thủy…
Cái này giống như một bí cảnh tu hành phiên bản nhỏ, hơn nữa còn chuyên môn một loại, không cần lo lắng bị người khác đoạt nguyên lực của ngươi.
Nhưng đại giới để luyện chế Tụ Nguyên Trận này rất lớn, yêu cầu khoáng thạch thuộc tính, rất khó gom đủ.
Sau đó, Đoan Mộc Húc dẫn Phong Vân đến khu vực trung tâm, đi tham quan Sinh Tồn Tháp.
Lúc Phong Vân đi đến dưới tháp, hình như cảm nhận được gì đó, đột nhiên quay đầu lại, nhìn về một phía, tại chỗ đó, có một người đeo mặt nạ màu đỏ cũng đang đi đến.
Người này dường như cũng phát hiện cái gì, giương mắt nhìn về phía này.
Oanh!
Trong nháy mắt hai người đối mặt, hình như có tiếng ầm vang, một cỗ lực lượng vô hình lấy bọn họ làm trung tâm, khiến những chiến kiếm ở khu vực gần đó đồng thời phát ra âm thanh!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất