Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 143: Đây là thần tiên gì?

Chương 143: Đây là thần tiên gì?
Ngày hôm sau, Phong Vân đi ra khỏi nơi ở, đến tìm Đoan Mộc Húc, hỏi thăm hắn về chuyện thuộc tính khoáng thạch và thạch tủy.
"Hình như thạch tủy đã được sử dụng hết, một tháng sau mới có thể bổ sung tiếp, chỉ có điều khoáng thạch hệ Kim và khoáng thạch hệ Phong thì có, ngươi tự mình đi tới kho nguyên liệu để lấy là được, đồ ở chỗ chúng ta đều là miễn phí, không cần điểm tích lũy, cũng không cần dùng tiền để mua, chỉ có điều chỉ có một yêu cầu, mỗi lần lấy thì không được lấy quá nhiều..."
Đoan Mộc nói với Phong Vân.
Hắn gật đầu, sau đó xoay người rời đi.
Đoan Mộc nhìn bóng lưng Phong Vân rời đi, đột nhiên phản ứng lại, "Phong Vân ngươi muốn lấy thuộc tính khoáng thạch để làm gì? Luyện khí hay bày trận?"
Hắn có chút nghi hoặc, đang muốn đuổi theo để hỏi một chút, lúc này lại có một võ giả kêu hắn lại, có chuyện xin thỉnh giáo, lúc này hắn mới thôi, không đuổi theo nữa.
...
Bên này.
Phong Vân dựa theo ký ức ngày hôm qua, rất nhanh đã đi đến kho nguyên liệu.
Mấy người nhân viên đang bận rộn ngẩng đầu nhìn Phong Vân, dò hỏi: "Chào ngài, xin hỏi ngài có yêu cầu gì sao?"
"Ta cần một chút khoáng thạch hệ Kim và khoáng thạch hệ Phong."
"Ngài cần mỗi thứ bao nhiêu?"
"Mỗi thứ năm cái đi." Phong Vân ngẫm nghĩ rồi nói.
"Vâng, ngài chờ một chút."
Nhân viên lập tức thẻ thân phân của người đứng trước mặt, nhanh chóng đi về phía cánh cửa lớn hợp kim, quét thẻ cửa lớn từ từ mở ra, nhân viên trực tiếp đi vào.
Không lâu sau, hắn đi ra ngoài, mà trong tay đã cầm thêm mười viên thuộc tính khoáng thạch.
"Thuộc tính khoáng thạch của ngài đây, xin cầm lấy."
Phong Vân vung tay lên, cho mười viên thuộc tính khoáng thạch vào trong nhẫn không gian.
Xem ra có thể thu được thuộc tính khoáng thạch một cách dễ dàng như vậy, lại liên tưởng đến lúc trước chính mình mệt đến chết đi sống lại mới lấy được năm viên, sau khi đối chiếu một lát thì hắn lập tức xoay người rời đi.
Từ nơi này cũng có thể nhìn thấy, tầm quan trọng của tài nguyên và môi trường đối với việc tu hành, có thể giảm bớt rất nhiều thời gian.

Từ kho nguyên liệu đi ra, Phong Vân trực tiếp đi về phía Thử bộ ở góc tây nam, ở chỗ đó có thể nhìn thấy rõ, một tòa Hỏa Sơn đột nhiên nhô lên trên mặt đất, không cao lắm, chỉ khoảng một trăm mét, thuộc phạm trù tiểu hỏa sơn.
"Nhiệt độ trong Hỏa Sơn gần như có thể hòa tan nguyên liệu..."
Phong Vân thầm nói.
Luyện chế thượng phẩm bảo khí, cần phải có nguyên liệu vô cùng cứng cáp, những ngọn lửa bình thường rất khó để hòa tan.
Vào lúc này, cần phải có ngọn lửa ở nhiệt độ trong thiên nhiên mới có thể hòa tan nguyên liệu kia, cũng chính là người phàm gọi là ngọn lửa dị chủng.
Đương nhiên, những thứ này đều thuộc vật quý báu trong thiên địa, mỗi một loại khi xuất hiện đều sẽ gây nên trận gió tanh mưa máu, làm sao có thể dễ dàng tìm kiếm được chứ.
Ngọn lửa dị chủng rất khó cầu, mọi người cũng không thể không luyện khí, cho nên ngọn lửa có nhiệt độ cao bên trong Hỏa Sơn, sẽ trở thành sự lựa chọn số một.
Lúc Phong Vân đi tới đây, nơi này vô cùng yên tĩnh, cũng không khác gì sự tồn tại của luyện khí sư.
Chỉ có điều ngẫm lại, toàn bộ Thử bộ cũng chỉ có một mình Đoan Mộc là thượng phẩm luyện khí sư, những người khác, đa số đều là hạ phẩm và trung phẩm.
Phát động thiên phú hệ Phong, Phong Vân nhảy lên, bay lên trên cao, lơ lửng miệng Hỏa Sơn.
Ngay lập tức, một nhiệt độ nóng hổi đập vào mặt, nhiệt độ cao đến đáng sợ.
Phong Vân lập tức thúc dục thiên phú hệ Hỏa, hấp thu những luồng nhiệt độ này, lúc này mới cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
"Bắt đầu luyện khí."
Sau đó hắn từ trong nhẫn không gian lần lượt lấy ra những vật liệu quý giá, những thứ này đều là hắn bạo hình chiếu mà ra, chọn những thứ ưu tú, đủ để hắn luyện chế thượng phẩm bảo khí.
Bóng dáng khẽ động, Phong Vân lập tức biến mất, đến lúc xuất hiện, trong tay hắn đã có thêm một ngọn lửa vô cùng nóng bỏng.
Bị hắn dùng nguyên lực hệ Hỏa bao vây, nếu không thì với cường độ cơ thể của hắn, chỉ sợ sẽ không nhấc lên được.
Phong Vân lấy ngọn lửa, cũng không rời đi, liền xếp bằng trên không trung trực tiếp bắt đầu luyện khí, đầu tiên luyện chế chính là chiến kiếm thượng phẩm hệ Kim.
Mỗi loại nguyên liệu để luyện khí, bao gồm cả năm viên khoáng thạch hệ Kim, rất nhanh đã bị hắn ném vào trong ngọn lửa, rất nhanh đã hòa tan ra.
Đương nhiên, chỉ có những thứ này thì không thể nào luyện chế ra thượng phẩm bảo khí.
Hắn lấy ra một thứ quan trọng nhất, đó chính là “Kim khoáng thạch tủy” đã lấy được từ Ma Đao tông, đây mới chính là điểm mấu chốt để luyện chế ra thượng phẩm bảo khí.
Cũng may mắn chính là luyện chế chiến kiếm, cũng không cần nhiều Kim khóang thạch tủy lắm, một viên đã đủ rồi, nếu như luyện chế chiến giáp, vậy thì không thể chỉ có như vậy.
Rất nhanh ngọn lửa nóng bỏng đã bao bọc Kim khoáng thạch tủy, năm phút sau đã thành công hòa tan, loại bỏ tạp chất, chỉ để lại phần tinh hoa nhất, dung hợp với những tinh hoa quý giả của hắn, hình thành một dung dịch màu vàng, óng ánh đến chói mắt.
Phong Vân lấy ra một khuôn hình kiếm đã chuẩn bị từ trước đó, để cho những dung dịch màu vàng kia chảy vào bên trong, không lâu sau một chiến kiếm màu vàng đã được hình thành sơ bộ.
Trong giây phút khi chiến kiếm này được thành hình, toàn bộ chiến kiếm trong Thử bộ đều phát ra một tiếng coong.
Chỉ có điều lần này không phải chỉ là tiếng rung chuyển, mà nó còn phát ra một tiếng ngâm nhẹ, tất cả chiến kiếm đều hướng về phía Hỏa Sơn, giống như đang nghênh tiếp một thứ gì đó đang giáng xuống.
Đương nhiên lần bạo động này đã kinh động đến toàn bộ võ giả trong Thử bộ.
"Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao lại bạo động, chính là Xích Thử và Kim Thử đang luận bàn sao?"
"Không thể nào, Xích Thử đã tiến vào Sinh Tồn Tháp, chưa tới nửa tháng thì chưa thể ra ngoài được."
"Đúng vậy a, cứ coi như là Xích Thử và Kim Thử đang luận bàn, cũng không thể tạo ra một động tĩnh lớn như vậy."
"..."
Ngay lúc tất cả mọi người đều đang nghi hoặc, đột nhiên từ phía tây nam, một luồng kiếm khí màu vàng xông thẳng lên trời, xuyên qua thiên địa, khiến mọi người vô cùng khiếp sợ!
"Đó chính là phương hướng của Hỏa Sơn?"
"Tại sao chỗ đó lại có thể có kiếm khí xông lên vậy, chẳng lẽ có người nào đó đang luyện khí sao?"
"Đi, đi xem một chút."
Trong đó đặc biệt là Đoan Mộc Húc có động tác nhanh nhất, bởi vì hắn đã nghĩ ra điều gì đó.
Xoát!
Lúc hắn đi đến gần Hỏa Sơn, khẽ ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy trên miệng Hỏa Sơn có một bóng dáng thon dài đang ngồi xếp bằng, không khỏi há to mồm, trên mặt tràn đầy vẻ không dám tin.
"Thật, thật sự là hắn!"
Lúc này Đoan Mộc Húc đã vô cùng kinh ngạc, bất kể là hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, Phong Vân lại là một vị thượng phẩm luyện khí sư!
Mười lăm tuổi đã là thượng phẩm luyện khí sư, mọe nó đây chính là thần tiên gì vậy!
Nếu như truyền tới tổng bộ công hội luyện khí sư, chỉ sợ sẽ gây nên không ít trận kinh động, phỏng chừng những lão già ẩn thế không đi ra ngoài kia cũng sẽ bạo động, tranh giành nhau để nhận đồ đệ.
"Mau nhìn! Chính là Kim Thử! Trời ạ, hắn chính là một vị thượng phẩm luyện khí sư!"
"Ta nhớ hắn chỉ mới mười lăm tuổi, không thể nào, hắn đã như vậy thì chúng ta còn sống thế nào."
"..."
Lúc này toàn bộ võ giả trong Thử bộ đều chạy đến đây, bọn họ nhìn Phong Vân đang ngồi xếp bằng trên không trung, từng người đều trợn mắt há hốc mồm, giống như đang nhìn một vị thần.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất