Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 149: Ngươi mua Long Huyết, ta lấy hình chiếu!

Chương 149: Ngươi mua Long Huyết, ta lấy hình chiếu!
Long Huyết!
Là máu tương của hung thú cấp lĩnh chủ, Phi Lôi Long!
Lúc nhân viên đấu giá lấy Long Huyết ra, tất cả các võ giả ở đây đều kích động, hưng phấn không thôi.
Đa số bọn họ chưa từng nhìn thấy Long Huyết, đây là lần đầu tiên.
Long, ở thời đại trước đại biểu cao quý và thần bí, sau khi thời đại biến đổi cũng thế.
Khác nhau chính là, ở thời đại trước, gần như không có một mãnh thú nào có tư cách được gọi là Long.
Nhưng sau đại biến, các động vật trên thiên địa bị nguyên lực bạo động, đột biến gen, cho nên đã sinh ra đủ loại quái vật, hung thú đáng sợ.
Hung thú hệ Long chính là loại đáng sợ nhất trong đó.
Hung thú này, là do ‘Long chi huyết mạch’ trong cơ thể thức tỉnh, sau đó dùng gen biến dị, biến thành hung thú hệ Long.
Phi Lôi Long là một loại trong đó, bẩm sinh cường đại, là hung thú cấp lĩnh chủ, cũng thuộc nhóm mạnh nhất kia.
Máu tươi ở trái tim nó có giá trị rất lớn, tám mươi lăm tỷ chỉ là giá dự đoán mà thôi.
Đến khi bắt đầu cạnh tranh, bầu không khí của hội đấu giá trở nên rất cuồng nhiệt, giá cả không ngừng lên cao.
Từ tám mươi lăm tỷ, tăng đến một trăm tỷ, Phong Vân nhìn mà líu lưỡi, thì ra tám mươi lăm tỷ cũng không đủ.
Nhưng hắn không cần bỏ tiền, đứng ngoài cuộc vui là được.
Cuối cùng, máu tươi ở trái tim Phi Lôi Long này được bán với giá một trăm mười tỷ, được người của võ quán Thiết Nha, một trong ba đại thế lực ở cứ địa Giang Hải mua.
Sau đó, thủ tịch hội đấu giá tự mình đưa Long Huyết đến tay người của võ quán Thiết Nha.
Người cầm Long Huyết từ trong phòng ra là một võ giả trung niên, thực lực không mạnh, chỉ là võ giả tiên thiên, bên cạnh cũng không có ai, biểu hiện rất tùy ý.
Nhưng các võ giả ở đây khôn phải kẻ mù, không dám đi đoạt đồ vật của võ quán Thiết Nha.
Phong Vân tìm cơ hội, giả vờ đi qua người tên võ giả trung niên này, nhàn nhã như dạo chơi, thoải mái tự nhiên.
Tên võ giả trung niên đương nhiên không có cảm giác gì, xem Phong Vân là người qua đường mà thôi.
Mà lúc này, trong không gian tấm gương, một hình chiếu yên lặng xuất hiện.
[Người hình chiếu] : Chung Đại Dược
[Tuổi] : 36 tuổi
[Cảnh giới] : Võ giả tiên thiên
[Rơi xuống] : ….Võ kỹ tứ giai Bát Tí Thần Quyền>… Thiên phú quyền đạo trung cấp… Thiên phú hệ phong trung cấp… Một số đan dược tứ phẩm Mạch Lạc Đan> …Một phần Long Huyết…
Nhìn thấy mục rơi xuống trong không gian tấm gương hiện lên ‘Long Huyết’, Phong Vân nở nụ cười.
Mặc dù người cuối cùng có được Long Huyết không phải tên võ giả trung niên Chung Đại Dược kia, nhưng ít nhất, trong thời khắc này, Long Huyết nằm trong tay hắn ta, thì chính là vật sở hữu của hắn ta.
Bởi vậy, lúc quét hình chiếu, Long Huyết tự nhiên cũng có trong hình chiếu.
“Đúng là vô địch, như vậy, sau này mình nhìn thấy thứ gì tốt, thì trực lấy hình chiếu của người mua được là xong.”
Phong Vân càng nghĩ càng cảm thấy vui vẻ.

Từ hội đấu giá đi ra, Phong Vân không tiếp tục đi dạo bên ngoài nữa, lập tức trở về cứ điểm trong Võ Đạo Điện, bắt đầu quét hình chiếu.
Nhưng mà tâm trạng tốt đẹp khi lấy được hình chiếu Long Huyết, đứng trước sự cường đại, bây giờ lại bị đả kích nặng nề.
“Rơi xuống cái đồ chơi gì vậy?”
Phong Vân rất bất đắc dĩ, năm lần quét hình chiếu, tuôn ra đều là thứ rác rưởi, trong đó còn có một quyển Tạp chí thời thượng> , lại còn là quyển không xuất bản ở thời đại trước nữa.
“Chắc phải ra ngoài thay đổi vận khí thôi…”
Hắn nói thầm trong lòng.

Sau đó, Phong Vân rời cứ điểm, hắn ngẫm lại, cuối cùng chuẩn bị đến xông xáo di tích cổ số một.
Di tích cổ số một, được gọi là di tích nguy hiểm nhất trong năm di tích, chỉ có đạt đến bán tông sư hoặc có chiến lực bán tông sư mới có thể đi vào.
Trong toàn bộ các đệ tử ở Võ Đạo Điện, người có tư cách này, cũng chỉ có năm vị đứng đầu bảng Chiến Lực mà thôi.
Trên thực tế, di tích cổ này không phải dành cho đệ tử, mà cho các lão sư ở Võ Đạo Điện.
Những lão sư kia đều được thuê đến, cũng cần tu hành, cần tài nguyên.
“Xin chào.”
Lúc Phong Vân đi đến cửa di tích cổ số một, nhân viên công tác lập tức nghênh đón.
“Ta muốn vào di tích cổ số một.”
Phong Vân mở miệng nói.
Nghe hắn nói như thế, người nhân viên kia nhìn hắn, nhất là khi nhìn thấy một gương mặt trẻ tuổi, hắn ta không nhịn được mà nói:
“Bạn học, tiến vào di tích cổ số một phải có chiến lực bán tông sư, ngươi…”
Còn chưa dứt lời, nhưng ý không cần nói cũng biết, hiển nhiên hắn ta cho rằng Phong Vân không có chiến lực kia.
Phong Vân không nói gì, đi về phía quang trụ bên cạnh, đó là công cụ khảo nghiệm lực công kích, cũng tương tự như ở cứ địa Tinh Diệu, nhưng chính xác và khổng lồ hơn nhiều, hơn nữa, hạn mức cao nhất cũng rất cao, có thể thừa nhận cấp độ công kích của tông sư.
Mặc dù chiến lực không phải lực công kích, nhưng so với lực công kích của bán tông sư, trên lý thuyết cũng không kém bao nhiêu.
Quang trụ khảo nghiệm tổng cộng có hai trăm cái tinh thể, làm một trăm cái sáng lên, đại biểu lực công kích đạt đến bán tông sư.
Lúc Phong Vân đi đến quang trụ khảo nghiệm, nhân viên công tác không nhìn thấy hắn xuất thủ thế nào, chỉ thấy quang trụ khảo thí điên cuồng sáng lên, lan tràn với một tốc độ rất khủng bố, trong khoảnh khắc đã đạt đến một trăm cái.
“Như vậy có được không?”
Phong Vân nhìn nhân viên công tác nói.
Người nhân viên kinh sợ, trợn mắt há mồm, ánh mắt quái dị nhìn Phong Vân.
Hắn ta không ngờ, thiếu niên trước mắt nhìn như chưa trưởng thành này, lại có lực công kích của bán tông sư?
“Được… Được, ngài chờ một chút.”
Sau khi phản ứng lại, hắn ta lập tức chạy đến một bên, khởi động cửa vào di tích cổ.
Nhất thời, một gợn sóng hiện lên.
Phong Vân nhẹ nhàng đi vào, hào quang lóe lên, hoàn toàn biến mất.
Mà tên nhân viên công tác kia vẫn còn hoảng hốt, vẻ mặt vẫn không thể tin được.

Không biết bao lâu, lúc Phong Vân mở to mắt ra, xuất hiện trước mặt hắn là một tòa cung điện Thanh Đồng to lớn.
Xung quanh cung điện này là sương mù trắng xóa, sau khi thả lực tinh thần ra, lại gặp trở ngại, giống như có một lực lượng vô hình nào đó ngăn trở dò xét của hắn.
Ánh mắt khẽ động, cuối cùng hắn không có lựa chọn nào khác, cứ thế đi về phía cung điện Thanh Đồng.
Cửa cung điện không đóng, Phong Vân nhẹ nhàng lóe lên, trực tiếp đi vào trong.
Trong đại điện, không có đồ vật khác, chỉ có năm tượng đá hình người, một người ngồi giữa, hai bên có hai người.
Lúc Phong Vân bước vào, năm tượng đá hình người này như sống lại, đồng thời hướng về phía hắn.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất