Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 150: Ngộ Tính Bia Đá!

Chương 150: Ngộ Tính Bia Đá!
Oanh!
Năm tượng đá hình người giống như có sinh mệnh, đồng phời phóng về phía Phong Vân.
Nhưng còn chưa đến gần hắn, năm tượng đá hình người đã bị chia năm xẻ bảy, bắn tung tóe, chỗ vết cắt vô cùng trơn nhẵn, giống như bị một cái gì đó rất sắc bén cắt đứt.
Bước chân của Phong Vân không dừng lại, tiếp tục đi về phía trước.
Theo một đường hắn xâm nhập, những tượng đá hình người này cũng ngày một nhiều, dường như bị hắn dẫn đến phản ứng dây chuyền, toàn bộ tượng đá hình người trong cung điện Thanh Đồng đều bạo động, đồng thời phóng về phía hắn.
Giương mắt nhìn lại, có khoảng hơn một nghìn tượng đá.

Tại chỗ sâu nhất trong cung điện Thanh Đồng, có một tấm bia đá màu đen to lớn, đứng sừng sững, trừ nó ra, không còn gì khác.
Tấm bia đá màu đen này cao khoảng chín trượng, phía trên không có văn tự gì, chỉ có ký hiệu đường vân kỳ quái.
Nhìn qua thì rất bình thường, nhưng tỉ mỉ quan sát, sẽ phát hiện những kí hiệu đường vân này ẩn chứa huyền bí vô tận, giống như tồn tại một môn công pháp, võ kỹ thần kỳ.
Lúc này, dưới tấm bia đá màu đen, có hai người đang ngồi xếp bằng, một trong số đó là thượng sứ Tôn Chí, lúc trước đã dẫn Phong Vân đến Võ Đạo Điện, một người khác, là một vị trung niên, chắc hẳn là lão sư của Võ Đạo Điện.
Bọn họ ngồi đó như bàn thạch, giống như đang lĩnh ngộ cái gì đó.
Đúng lúc này…
Đông đông đông…
Những âm thanh chấn động kịch liệt truyền đến, khiến bọn họ thức tỉnh trong trạng thái lĩnh ngộ.
Vẻ mặt Tôn Chí và vị lão sư trung niên kia kinh hãi, lập tức từ dưới đất đứng lên, thân hình nhoáng lên một cái, đã xuất hiện ở lối vào, nhìn ra ngoài đại điện.
Sau đó, bọn họ nhìn thấy hơn một nghìn tượng đá hình người bạo động, đồng thời phóng về một hướng.
Điều này khiến bọn họ phải há to miệng.
“Đây là thế nào? Vì sao các tượng đá trong đại điện đều bạo động?” Vị lão sư trung niên kia kinh ngạc nói.
“Nhất định có lão sư mới nhập điện, không biết quy củ của Thanh Đồng điện, chém giết tượng đá hình người, dẫn đến toàn bộ tượng đá trong Thanh Đồng điện bạo động.”
Tôn Chí nói.
Sở dĩ tiến vào di tích cổ số một yêu cầu phải có thực lực, bởi vì ở đây quả thật rất nguy hiểm, ngoài ra, là vì không có nhiều cảnh tượng phong phú như những di tích khác.
Cảnh tượng ở di tích cổ số một cũng không phải rất nhiều, trong đó có nhiều lần lặp lại.
Ví dụ như cung điện Thanh Đồng trước mắt này.
Bởi vậy, các lão sư ở Võ Đạo Điện, sẽ chậm rãi thăm dò quy luật của các tượng đá hình người trong cung điện này, chỉ cần không lộ ra khí cơ, không chém giết bọn họ, thì bọn họ sẽ không bạo động, tùy ngươi đi lại.
Tượng đá hình người ở đây có thể so sánh với võ giả tiên thiên, một khi bạo động, đại biểu có hơn một nghìn võ giả tiên thiên đồng thời xuất thủ với ngươi.
Mặc dù các lão sư ở Võ Đạo Điện mạnh như vậy, cũng không chịu được.
“Đi, chúng ta đi nhìn xem, thuận tiện cứu vị lão sư mới kia.”
Tôn Chí và vị lão sư trung niên kia nhìn nhau, quyết định đi ra đại điện nhìn một chút.
Nhưng mà… Khi bọn họ vừa cất bước.
Ngâm!
Có tiếng kiếm và tiếng đao đồng thời vang lên, hai cỗ hào quang óng ánh lao ra, ẩn chứa uy năng khủng bố!
Thời gian giống như dừng lại ở thời khắc này, hơn một nghìn tượng đá hình người bạo động ngây người tại chỗ, không hề nhúc nhích.
Mà trên bốn bức tường trong đại điện, hiện lên vết đao ngân và kiếm ngân, vô cùng sâu, tản ra dao động khủng bố.
Tạch tạch tạch…
Một giây sau, trong ánh mắt kinh ngạc của Tôn Chí và lão sư trung niên, hơn một nghìn tượng đá hình người đồng thời nứt vỡ, rơi lả tả trên đất, hoàn toàn tử vong.
“Ực ực…”
Vị lão sư trung niên hung hăng nuốt một ngụm nước miếng, đè xuống kinh sợ dưới đáy lòng.
“Đây là vị lão sư nào? Cũng quá mạnh đi, trong nháy mắt đã giết hơn một nghìn tượng đá hình người, đậu xanh rau má!”
Tôn Chí cũng rất tò mò.
Hai người lập tức đi qua, nhưng khi bọn họ đi được một nửa, lại đột nhiên dừng bước.
Bởi vì, xuất hiện trong tầm mắt bọn họ, căn bản không phải một vị lão sư, mà là một đệ tử!
Nhất là Tôn Chí, lúc này, cả người rơi vào trạng thái ngốc trệ, bởi vì người đệ tử xuất hiện trước mắt ông ta, không phải người khác, mà là Phong Vân mà ông ta biết!
“Phong… Phong Vân, vừa mới, là ngươi sao?”
Tôn Chí lắp bắp nói, kinh ngạc đến mức nói chuyện không trôi chảy.
“Là ta.”
Phong Vân cũng không ngờ gặp Tôn Chí ở đây, nhẹ nhàng gật đầu.
Nghe thấy Phong Vân chính miệng thừa nhận, mặc dù trong lòng đã có dự liệu, nhưng chân chính nghe hắn nói, vẫn có lực xung kích rất lớn.
Ánh mắt Tôn Chí phức tạp lại rung động nhìn Phong Vân, ông ta khó mà tưởng tượng được, trước đó không lâu, hắn chỉ là thiên tài của cứ địa tam đẳng mà thôi.
Nhưng bây giờ mới bao lâu, đối phương đã có chiến lực kinh khủng như vậy, đủ để nghiền ép ông ta!
Mặc dù vị lão sư trung niên bên cạnh không có nhiều cảm xúc như Tôn Chí, nhưng cũng vì thực lực của Phong Vân mà kinh sợ.
Theo ông ta biết, chiến lực bực này, đủ để sánh vai với ba tên quái vật kia.
Trong Võ Đạo Điện, vậy mà lại xuất hiện một tên quái vật thiên tài nữa!
Sau đó, bọn họ liền dẫn Phong Vân đến chỗ sâu nhất trong cung điện.
Tôn Chí vừa dẫn đường vừa nói:
“Phong Vân, thật ra tượng đá hình người có quy luật, ngươi không cần chém giết bọn họ, hơn nữa, chỉ cần không tiết lộ khí cơ, tự nhiên bọn chúng sẽ không công kích ngươi, tùy ngươi đi lại…”
Vị lão sư trung niên bên cạnh cũng cười nói: “Tôn lão sư, ngươi còn nói quy luật gì nữa, tượng đá hình người ở đây đều bị vị Phong Vân đồng học này chém giết sạch sẽ, không còn một mống rồi.”
Tôn Chí cười, đúng vậy, còn quy luật cọng lông gì nữa, tất cả tượng đá hình người đã bị một kiếm một đao của Phong Vân chém hết rồi.
Cũng không lâu lắm, ba người Phong Vân đã đến trước tấm bia đá màu đen.
Tôn Chí giới thiệu: “Phong Vân, cái này được gọi là Ngộ Tính Bia Đá, chỉ cần ngộ tính cao, có thể lĩnh ngộ võ kỹ thuộc về mình, tuyệt đối phù hợp, giống như được làm riêng cho mình vậy.”
A?
Phong Vân nghe vậy, ánh mắt khẽ động, nhìn Ngộ Tính Bia Đá, trong lòng hứng thú.
Không ngờ trong di tích cổ còn có thứ tốt như vậy.
“Ta và Lý lão sư vừa lĩnh ngộ một bộ võ kỹ ngũ giai trong đó rồi.”
Tôn Chí chỉ vị lão sư trung niên kia, nhẹ nhàng mỉm cười, sau đó lại nói: “Đến đi, Phong Vân, ngươi cũng thử xem.”
Phong Vân gật đầu, đi đến trước Ngộ Tính Bia Đá, khoanh chân ngồi xuống, hai mắt nhìn chằm chằm vào tấm bia đá, cũng không lâu lắm, hắn đã tiến vào trạng thái lĩnh hội.
Hắn không biết rằng, khi hắn tiến vào trạng thái lĩnh hội, kim chi ý cảnh, phong chi ý cảnh, đao ý, kiếm ý trong cơ thể hắn đều không tự chủ mà hiện ra!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất