Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 158: Sức mạnh trí huyễn!

Chương 158: Sức mạnh trí huyễn!
Trên đường về, Đoan Mộc Húc vẫn không nhịn được mở miệng, "Bộ trưởng, tiêu chuẩn của ta ngươi cứ cầm đi đi."
Thử bộ bộ trưởng lắc đầu nói: "Nguyên lực chi tâm này rất có tác dụng đối với ngươi, có thể giúp ngươi đột phá gông cùm xiềng xích, đạt tới cấp Tông Sư, đối với ta hiệu quả chính là như vậy.”
Thật ra Bán Tông sư cũng chỉ là một sự chuyển tiếp, chính là sức mạnh không đủ để đạt tới cấp Tông Sư, nhưng cũng vượt qua trình độ của Tiên Thiên võ giả.
Đạt tới cấp Tông Sư chỉ có một tiêu chí quan trọng đó chính là nguyên lực hiển hóa, nếu như nguyên lực không đủ, sẽ dừng lại cấp độ Bán Tông sư, từ từ tích lũy.
Nhắc đến nguyên lực chi tâm, Đoan Mộc Húc liền không nhịn được nghĩ đến Phong Vân đã bảy lần đè nén nguyên lực, đáy lòng không khỏi run lên.
Phong Vân đã trải qua bảy lần đè nén nguyên lực hệ Kim, rốt cuộc hắn đã mạnh đến mức độ nào rồi? Nếu như hắn đè nén thành công mười lần, không biết sẽ mạnh tới mức nào nữa? Quả thật không thể nào tưởng tượng được.
Thoáng chốc năm ngày đã trôi qua.
Ở một nơi trong lầu các, Phong Vân đang ngồi xếp bằng ở bên trong, hai mắt hơi khép lại, nhìn giống như đang tu hành, thật ra ý thức của hắn đang khiêu chiến với hình chiếu trong không gian tấm gương.
Trước khi đi, hắn muốn xoát hết hình chiếu của ngày hôm nay.
Xoát hình chiếu của bốn ngày trước, bạo ra đều là một số vật liệu quý giá, có thể dùng để luyện đan, tổng thể mà nói cũng không tệ, Phong Vân cũng rất hài lòng.
Lúc này, chiến trường bên trong không gian tấm gương.
Tay Phong Vân cầm Linh Kim Kiếm, bảy thành kiếm ý cộng thêm lên Kim chi ý cảnh bạo phát, chém ra một kiếm vô cùng khủng bố, trực tiếp chém đứt hình chiếu Hứa Huyễn Chi đang đứng đối diện.
Nguyên lực hệ Kim đè nén đến bảy lần, chí ít sức chiến đấu của hắn đã tăng gấp bốn lần so với lần trước, bây giờ cho dù là Hứa Huyễn Chi, cũng không phải là đối thủ của hắn.
Dù sao thì Hứa Huyễn Chi cũng chỉ nắm giữ sức mạnh trí huyễn, về phương diện này, lúc trước Phong Vân gần như không hề nắm giữ ưu thế nào, người sau không chỉ có bảy thành kiếm ý, còn có Linh Hồn thiên phú, hoàn toàn hề sợ hãi về huyễn đạo của hắn.
Một ngày sức mạnh trí huyễn không tạo thành uy hiếp, muốn chiến thắng vị Hứa Huyễn Chi này cũng không phải là khó.
Lúc này, tiếng nhắc nhở lại vang lên.
Đinh!
【Chiến đấu với hình chiếu Hứa Huyễn Chi thắng lợi!】
【Rơi xuống 】: Thiên phú Huyễn Đạo cấp cao
"Có thật không?"
Hả?
Phong Vân nhìn thấy món đồ được bạo ra, ngược lại vẻ mặt có chút kinh hỉ, không nghĩ tới lại xoát ra một thiên phú Huyễn Đạo cấp cao.
Mặc dù bản thân hắn không sợ sức mạnh trí huyễn này, thế nhưng người khác lại sợ.
Một ngày hắn có được sức mạnh trí huyễn này, hắn cũng có thể giảm bớt rất nhiều phiền toái, ví dụ như đánh nhau lúc chiến đấu.
Dù sao thì không có phương thức chiến đấu nào có làm cho địch mất sức chiến đấu nhanh như một chớp mắt này.
"Hiển hóa."
Trog lòng Phong Vân thầm nghĩ.
【 Hiển hóa thiên phú Huyễn Đạo cấp cao... trong hiện tại. . . Hiển hóa thành công!】
Ong!
Một giây sau, một sức mạnh vô hình từ trong gương bắn ra, dung nhập vào trong đầu hắn, không có tin tức nào như dòng nước lũ, cũng không có làn sóng bạo động nào, chỉ có một sự bình thản không hề có chút rung động nào, vô cùng yên tĩnh.
Qua vài phút, Phong Vân lại lẳng lặng bàn ngồi xếp bằng ở chỗ đó.
Lúc này, dưới lầu các có tiếng bước chân truyền đến, ngày càng gần.
"Kim Thử đại nhân có ở đó không?"
"Xin hỏi Kim Thử đại nhân có ở đó không?"
Meo meo meo...
Người tới gọi mấy tiếng, không nghe thấy người kia trả lời, tự mình đi lên lầu các.
Người tới chính là Hắc Thử, chỉ có điều không phải người lúc trước, mà là Hắc Thử số 15.
Rất nhanh hắn đã nhìn thấy Phong Vân đang xếp bằng ở trung tâm, đang muốn mở miệng ra nói, lúc này, đôi mắt đang nhắm chặt của Phong Vân đột nhiên mở ra.
Hắc Thử số 15 hào vô thức nhìn sang, tiếp sau đó cảm thấy đại não vang lên một tiếng ầm, một giây sau, trời đất quay cuồng, hắn trực tiếp ngã xuống, rơi vào hôn mê.
Phong Vân nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt hơi giật mình, sau đó phản ứng kịp, nhanh chóng thu hồi sức mạnh trí huyễn.
Ngay lập tức nhah chóng đi đến trước mặt Hắc Thử số 15 đã hôn mê kia, lấy tay chỉ điểm vào mi tâm của hắn, mấy phút sau, hắn mới hơi tỉnh dậy.
Chỉ thấy vẻ mặt của Hắc Thử số 15 rất mê mang, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, lúc nãy hình như mình vừa mới ngủ thiếp đi?
"Kim Thử đại nhân, lúc nãy tôi bị làm sao vậy?" Hắn mơ hồ nói.
"Khụ, không sao cả, lúc nãy ngươi ở chỗ này đợi ta tu hành, không cẩn thận ngủ thiếp đi, có thể là do gần đây quá mệt mỏi."
Phong Vân nói dối, nhanh chóng nói sang chuyện khác: "Ngươi tới tìm ta có chuyện gì sao?"
"À à, chính là bộ trưởng và phó bộ trưởng đang tìm ngài." Mặc dù Hắc Thử số 15 vẫn còn chút mơ hồ lúc trước, thế nhưng khi nghe thấy Phong Vân nói như vậy, vẫn lập tức nói.
"Ừ."
Phong Vân gật đầu, bước chân điểm nhẹ, trực tiếp lướt đi, thần tốc biến mất khỏi vị trí cũ.
"Kỳ quái, lúc nãy ta thật sự ngủ thiếp đi sao? Xem ra quả thật là gần đây quá mệt mỏi rồi..."
Hắc Thử số 15 lắc đầu, tự nhủ.
"Sức mạnh trí huyễn quả nhiên lợi hại, dù gì Hắc Thử số 15 kia cũng là một vị Tiên Thiên võ giả khai thông 100 kinh mạch, vậy mà chỉ cần ta liếc nhìn một chút đã lập tức ngất xỉu...
Trên đường, Phong Vân không khỏi tấm tắc, đây quả thực là Thần Khí giết rong chớp mắt, những võ giả cùng cấp độ thời gian nhiều hay ít, chỉ cần không phải người nắm giữ Linh Hồn thiên phú, hoặc là sức mạnh cường đại ý cảnh ở bên người có thể chống lại sức mạnh trí huyễn, còn lại cơ bản đều là giết trong chớp mắt.
Trong đại sảnh Thử bộ, lúc Phong Vân đi đến đó, bộ trưởng Tàng Thiên Du, Đoan Mộc Húc và Xích Thử Giang Đào đều có mặt ở đó.
"Đều đã đến đông đủ rồi, vậy thì ta sẽ nói ra tình huống lần này."
Bộ trưởng Tàng Thiên Du trông thấy Phong Vân đã đến đây, ánh mắt sau khi quét qua một vòng, mở miệng nói.
"Lần này, di tích cổ mà các ngươi đi tới chính là thành Hắc Giác, nói đúng hơn là ở đó là một cứ địa, chỉ có điều so với những cứ địa khác thì cứ địa sẽ hỗn loạn hơn rất nhiều, không có trật tự, cũng không có pháp luật, tất cả đều dựa vào thực lực để nói chuyện."
"Ban đầu di tích cổ được mở ra ở thành Hắc Giác lần này chính là bài trừ những võ giả đến từ bên ngoài, chỉ có điều Thử bộ chúng ta và thành Hắc Giác có chút qua lại với nhau trên phương diện làm ăn, cho nên mới cho tiêu chuẩn ba người chúng ta."
"Ở tròn di tích cổ, ba người các ngươi nhớ phải cẩn thận một chút, nên nhớ kỹ thường thường nguy hiểm nhất không phải là hung thú, mà chính là con người!"
Cuối cùng những lời này là nói với Phong Vân và Giang Đào nói, nhất là Phong Vân.
Dù sao thì dưới ánh nhìn của bộ trưởng, Phong Vân vẫn còn trẻ như vậy, nhất định là đã tu hành mỗi ngày, có ít sự từng trải ở bên ngoài và kinh nghiệm đối địch.
Phong Vân gật đầu, tỏ ý mình đã hiểu.
Thật ra hắn rất muốn nói, kinh nghiệm đối địch của hắn tuyệt đối là nhất đẳng, dù sao thì mỗi ngày đều chiến đấu với đủ loại hình chiếu, muốn không tăng cấp nhanh chóng cũng khó.
Mà sau đó, bộ trưởng Tàng Thiên Du lấy ra bàn truyền tống trận, rồi kích hoạt nó, hình thành một truyền tống trận to lớn.
Ba người Phong Vân, Đoan Mộc Húc và Giang Đào đi vào, hào quang lóe lên, ba người bọn họ biến mất trong đại sảnh.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất