Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 182: Biến mất

Chương 182: Biến mất
Từ đáy vực rời đi, Phong Vân không tạo ra bất cứ chấn động nào, không một con hung thú nào ở đây nhìn ra năng lực biến thân của hắn, mặc dù hắn vừa gây ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng những con hung thú này đều cho rằng hắn đã lĩnh ngộ được thú kỹ gì đó trong tấm bia đá.
Dù như vậy, Phong Vân cũng không dám chờ lâu, tuy những con hung thú này không nhìn ra, nhưng nếu có hung thú cường đại hơn đến, hoăc là hung thú có năng lực đặc thù đến, vậy sẽ không tốt.
Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Nếu như nhìn ra chân thân hắn, đoán chừng hắn sẽ không thể ra khỏi đây.
Hơn nữa, tin tức Thiên Thương Dực Lang tử vong, đoán chừng cũng không giấu được, sẽ nhanh chóng truyền về, đến lúc đó, nếu như hắn còn ở đây, cũng sẽ không ổn.
“Tấm bia đá kia thật sự là bảo bối ở giới hung thú, mình không lĩnh ngộ được bất kỳ môn võ kỹ nhân loại nào ở trên đó…”
Phong Vân vừa bay, trong lòng vừa nghĩ đến chuyện này.
Điều này khiến hắn hiểu ra một chuyện, không chỉ nhân loại mới tồn tại di tích bí cảnh, trong giới hung thú, cũng có tài nguyên tương tự, trợ giúp bọn họ trở nên cường đại hơn.
“Mặc dù không thể lĩnh ngộ võ kỹ, nhưng thuộc tính kim huyền bí đã tương thông.”
Thật ra không có võ kỹ cũng không sao, Phong Vân cũng không mong chờ lắm, chuyến này khiến kim chi ý cảnh của hắn đột phá cực hạn, đạt đến tầng ngụy áo nghĩa, mới là thu hoạch lớn nhất.
Điều này còn trân quý hơn võ kỹ nhiều.
Còn võ kỹ gì đó, sau này quét hình chiếu bạo ra rồi dung hợp là được, không cần mình phải học từ đầu, còn thoải mái hơn lĩnh ngộ trên bia đá nhiều.
Sau đó, mất một ngày, Phong Vân mới trở lại bên ngoài cứ địa Tinh Diệu.
Đương nhiên, hắn không đến quá gần, hắn dừng lại ở một nơi rất xa bên ngoài thành, nếu không sẽ dẫn đến rung chuyển.
Phong Vân thu hồi năng lực biến thân, khôi phục chân thân, đứng trên tán cây.
“Ra ngoài cũng đủ lâu rồi, nên trở về cứ địa Giang Hải thôi.”
Mặc dù, bây giờ hắn đã đạt đến cảnh giới tông sư, trên lý thuyết là đã tốt nghiệp, có trở về hay không cũng không sao, nhưng bên trong Võ Đạo Điện vẫn còn nhiều đồ hấp dẫn hắn.
Ví dụ như di tích cổ, ví dụ như bốn vị điện chủ, hay là người đứng đầu trong ba đại quái vật Lâm Nhất Trần…
“Không biết thực lực bây giờ của mình so với bốn đại điện chủ thì thế nào?”
Phong Vân chưa từng hình chiếu bất kỳ ai trong bốn vị điện chủ, bởi vậy hắn không biết thực lực và chiến lực cụ thể của bọn họ thế nào.
Nhưng lần này trở về, có thể nhìn một cái.
Sau đó, hắn lấy truyền tống trận cỡ nhỏ ra, rót nguyên lực vào đó để kích hoạt.
Nhẹ nhàng bước vào trong trận, ánh sáng lóe lên, biến mất ở chỗ cũ, yên lặng không một tiếng động.

Cùng lúc đó, dưới đáy vực.
Bỗng nhiên có một con hung thú mang tin tức mới nhất về, nói là Thiên Thương Dực Lang tiến đánh cứ điểm của nhân lọai, lại bị một tông sư nhân loại tiêu diệt.
Tin tức này vừa ra, tự nhiên là khiến dưới vực sâu xuất hiện sóng to gió lớn.
“Không thể nào! Vừa rồi ta còn chứng kiến Thiên Thương Dực Lang lĩnh hội trước tấm bia đá mà!”
Hắc Điêu liều mạng lắc đầu.
Thương Thanh Ma Ngưu cũng có vẻ mặt như vậy, không thể tin được.
“Nếu như, kia không phải Thiên Thương Dực Lang thì sao?”
Bạo Kim Viên ở một bên bỗng nhiên mở miệng nói.
Lúc trước nó đã cảm thấy con Thiên Thương Dực Lang này không thích hợp, quá trâu bò, khác hoàn toàn với con mà nó biết.
Sau đó, đám hung thú này đi khắp nơi dưới vực tìm con Thiên Thương Dực Lang do Phong Vân biến thân ra kia, đáng tiếc, ngay cọng lông cũng không tìm được.

Bên này, lúc Phong Vân từ trận pháp đi ra, phát hiện mình đã đến bên ngoài cứ địa Giang Hải.
Hắn lấy y phục của hoàng Điện trong không gian giới chỉ ra, mặc vào, rồi đi vào cứ địa, bước về phía Võ Đạo Điện.
Một phút sau, Phong Vân đã đi đên nơi.
Hắn trở về không dẫn đến gợn sóng gì, phần lớn võ giả trong Võ Đạo Điện đều ở bên ngoài, trừ tu hành và đến di tích bên ngoài, thì cơ bản đều đi làm nhiệm vụ.
Trở lại cứ điểm của cứ địa Tinh Diệu ở Hoàng Điện, chỉ có một mình Chu Linh ở đây, ba người khác đều ra ngoài.
“Học đệ, ngươi đã làm nhiệm vụ trở về rồi sao? Nhiệm vụ có thuận lợi không?”
Chu Linh nhìn thấy Phong Vân, lập tức đi đến.
Nhìn dáng vẻ của cô ta, hẳn là chưa biết Phong Vân đã đạt đến cảnh giới tông sư.
Đây cũng là chuyện rất bình thường, khoảng cách từ cứ địa Tinh Diệu đến nơi này rất xa, không có truyền tống trận, muốn truyền tin tức đến, nhanh nhất cũng phải vài ngày.
“Ừ, coi như cũng được.”
Phong Vân gật đầu, cũng không giải thích thêm, hắn nhìn xung quanh rồi hỏi.
“Những người khác đâu?”
“Bọn họ đều ra ngoài làm nhiệm vụ rồi, gần đây không đủ điểm tích lũy dùng.”
Chu Linh le lưỡi.
“Đúng rồi, Phong học đệ, ngươi trở về rất đúng lúc, mấy ngày nữa, Lâm Nhất Trần đứng đầu ba đại quái vật sẽ trở về Võ Đạo Điện, nghe nói hắn ta từ cứ địa nhất đẳng về!”
A?
Phong Vân nghe thấy tin tức này, ánh mắt khẽ động, cuối cùng cũng trở về sao?
Trong ba đại quái vật, chỉ có Lâm Nhất Trần là hắn chưa hình chiếu, đối phương có thiên phú đao đạo đỉnh cấp và thiên phú hệ hỏa đỉnh cấp, khiến hắn cảm thấy rất hứng thú.
Chỉ cần bạo ra rồi dung hợp, Phong Vân thoáng cái sẽ có hai thiên phú đỉnh cấp.
“Trong hình chiếu còn có thiên phú hệ mộc đỉnh cấp nữa, sớm muộn cũng bạo ra.”
Hắn rất chờ mong ngày đó.
Chu Linh bên cạnh thấy Phong Vân trầm mặc không nói, cho rằng hắn cảm thấy áp lực, lập tức khích lên nói.
“Phong Vân học đệ, không sao, bây giờ ngươi còn nhỏ, tương lai nhất định sẽ mạnh hơn hắn ta, học tỷ vĩnh viễn đứng về phía ngươi.”
Nói xong, cô ta còn vỗ vai hắn, vẻ măt giống như ‘Ta tự hào và kiêu ngạo vì ngươi.’
Phong Vân nghe vậy giật mình, sau đó nhẹ nhàng cười, nói:
“Vậy cảm ơn học tỷ.”
Lúc sau, Chu Linh làm một bữa cơm cho Phong Vân, hai người cười nói ăn xong.
Đến xế chiều.
Phong Vân đi ra Hoàng Điện, chuẩn bị đến di tích cổ, muốn xông vào di tích loại khảo nghiệm kia lần nữa.
Lần trước dừng lại ở cửa khảo nghiệm thứ năm, lần này hắn muốn thử xem mình có thể đi được bao xa, thậm chí xem có thể qua hết các cửa hay không.
“Không biết loại di tích khảo nghiệm này có bao nhiêu cửa?”
Trong lòng Phong Vân rất tò mò, nghe nói cho đến nay vẫn chưa có ai có thể thông qua, cho dù là bốn vị điện chủ của Võ Đạo Điện cũng không đi đến cuối cùng được, kẹt lại ở cửa thứ tám.
Cho đến nay, không ai biết trong di tích khảo nghiệm này có bao nhiêu cửa.

Trước cửa di tích cổ.
Lúc Phong Vân đến nơi, các võ giả ở đây đều nhận ra hắn, rồi nhao nhao nhường đường, trong mắt mang theo kính ý rõ ràng.
Hiện giờ, hắn đã được liệt vào hàng ngũ yêu nghiệt thiên tài giống như Lâm Nhất Trần, Hứa Huyễn Chi và Đạm Đài Khiết rồi, được gọi là ‘Vị quái vật thứ tư.’
P/s: Mỗi đề cử sẽ bạo thêm 1 chương nhé các đh


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất