Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 190: Kiếm hồn!

Chương 190: Kiếm hồn!
Bên trong Thiên Điện.
Phong Vân nhận lấy Trận Pháp Thạch mà Cơ Vân Trần đưa qua, thu vào trong nhẫn không gian.
Sau đó, bởi vì Cơ Vân Trần còn muốn tu bổ trận pháp, không thể phân tâm, vì vậy Phong Vân liền cùng bốn vị điện chủ rời khỏi nơi này.
Sau khi trở về, hắn không thể chờ đợi mà vội vàng tiến vào phòng tu hành, bắt đầu khiêu chiến hình chiếu.
Khiêu chiến đầu tiên, tự nhiên là hình chiếu của tứ đại điện chủ và Cơ Vân Trần vừa mới lấy được. Hắn nghĩ chắc có lẽ sẽ đánh rơi ra thứ tốt, thậm chí rơi ra cả Linh Hồn thiên phú cao cấp kia nữa.
Nhưng mà, đó chỉ là suy nghĩ mà thôi.
Vừa mở ra túi đựng, vật phẩm rơi xuống lần giết đầu hoàn toàn không khiến Phong Vân cảm thấy hào hứng. Thậm chí còn có một vài thứ đồ hiếm thấy bên trong còn làm hắn cạn lời. Ví dụ như cái này:
【Một phần tập hợp chân dung nữ võ giả cực phẩm】: Đến từ hình chiếu Hoàng Văn Vi (điện chủ Thiên Điện).
Lão già này nhìn mặt ngoài có vẻ là người rất nghiêm túc, không nghĩ tới lại là một điện chủ Thiên Điện như vậy đấy.
Phong Vân bó tay, chỉ có thể tiếp tục đánh với hình chiếu khác.
Có lẽ là do lần đầu quá thảm, nên lần này cũng rơi ra cho hắn đồ tốt.
【 Sáu thành kiếm ý 】: Đến từ hình chiếu Đạm Đài Khiết.
"Rốt cuộc cũng rơi ra kiếm ý rồi."
Phong Vân nhưng đến hoa cũng sắp tàn rồi, rốt cuộc cũng thành công đánh rơi ra kiếm ý.
"Ta vốn đã có tám thành kiếm ý, không biết sau khi dung hợp thêm lên sáu thành kiếm ý của Đạm Đài Khiết nữa sẽ đạt tới tầng thứ nào đây? Nhất giai kiếm hồn, hay là nhị giai kiếm hồn?"
Hắn đã đọc qua qua thư tịch, biết rõ sau kiếm ý chính là kiếm hồn.
Cái gọi là kiếm hồn, chính là kiếm ý sau khi đạt tới mười thành sẽ ngưng tụ ra thật thể trong trí óc.
Đây là biểu hiện sau khi tiến giai của kiếm ý.
"Hiển hóa." Phong Vân mong chờ ngày kiếm ý của mình biến đổi đã quá lâu rồi, lập tức không hề chần chờ mà nói.
【 Hiển hóa sáu thành kiếm ý. . . Đang hiển hóa. . . Hiển hóa thành công! 】
Vút!
Chỉ nghe thấy một tiếng kiếm rít vang lên, tràn đầy kiếm ý từ trong gương bắn ra, tỏa ra xung quanh rồi nhanh chóng dung nhập vào trong kiếm ý của Phong Vân.
Kiếm ý của hắn nhanh chóng tăng lên.
Tám thành. . . Tám thành rưỡi. . . Chín thành. . . Chín thành rưỡi. . . Chín thành chín. . .
Mười thành!
Khi kiếm ý vừa đạt tới mười thành, giữa mi tâm Phong Vân bỗng nhiên hiện lên một cái lốc xoáy, dường như có mây gió ngưng tụ, phong mang khiếp người.
Sau đó, toàn bộ kiếm ý đều bị hút vào bên trong lốc xoáy, ở sâu trong trí óc hình thành một thanh trường kiếm mơ hồ.
Đương nhiên, Phong Vân không nhìn thấy, mà chỉ là tinh thần lực của hắn mơ hồ cảm ứng được.
Linh Hồn thiên phú của hắn chưa đạt tới cao cấp, còn chưa sáng lập ra Hồn Hải, chỉ có thể dùng tinh thần lực cảm ứng.
Phong Vân nhìn giao diện của chính mình, phát hiện dòng kiếm ý kia chẳng biết từ lúc nào đã biến thành kiếm hồn, phía sau kèm theo hai chữ "nhất giai".
Điều này chứng tỏ hắn đã đạt tới nhất giai kiếm hồn.
"Nhất giai kiếm hồn, không biết uy lực như thế nào."
Ánh mắt Phong Vân khóa chặt vào một bồn cây cảnh cao cỡ nửa người bên trong phòng tu hành, mi tâm khẽ nhô lên, lực lượng kiếm hồn vô hình nhưng thực chất lập tức tràn ra, nhẹ nhàng lướt qua bồn cây cảnh.
"Phụt phụt!
Cây cảnh to lớn đang bừng bừng sinh cơ kia dùng tốc độ mắt thường cũng nhìn thấy được trở nên héo rũ, cuối cùng hoàn toàn mất hết sinh cơ, một làn gió thổi qua trực tiếp tan biến, hóa thành bụi bặm bay đi.
Một luồng lực lượng kiếm hồn, vậy mà trực tiếp chém giết hoàn toàn sinh cơ của một bồn cây cảnh.
Không chỉ vậy, Phong Vân còn phát hiện nguyên lực cùng các loại thành phần dinh dưỡng trong đất bùn cũng bị nó chém giết sạch sẽ.
Lúc trước kiếm ý của hắn đã từng chém giết đốm sáng năng lượng, nhưng đó là nhờ vào không khí bốn phía mới làm được. Thế nhưng bây giờ hắn lại trực tiếp chém chết sinh cơ của gốc linh thực này, thậm chí ngay cả nguyên lực cùng thành phần dinh dưỡng trong đất cũng đều bị diệt sạch. Cường đại đâu chỉ gấp mười lần!
"Đây là lực lượng kiếm hồn ư..."
Nghe nói lực lượng kiếm hồn đạt tới trình độ thâm sâu, có thể mạnh mẽ cải biến hiện thực. Đến lúc đó, chỉ bằng vào kiếm hồn lực cũng có thể bổ ra một ngọn núi, khủng bố vô biên.
"Tạm thời ta còn chưa đạt tới tầng thứ kia, thế nhưng dung nhập vào trong sát chiêu của ta, uy lực ít nhất cũng mạnh hơn gấp mười!"
Phong Vân rất muốn thử xem, nhưng lại nhớ tới phòng tu hành nơi này đoán chừng cũng không chịu nổi một kiếm này của hắn, hắn cảm thấy vẫn nên bỏ qua thì hơn.
"Quả thực nên rời đi thôi. Điều kiện ở nơi này đều quá yếu, đến mức ta cũng không dám thử chiêu, sợ phá hủy hết mọi thứ."
Hắn bất đắc dĩ lắc đầu. Lần trước khi hắn ra tay với Lâm Nhất Trần cũng vậy, một kiếm chỉ ra mà thôi, đã trực tiếp đánh vỡ vài tòa đại điện.
Mấy ngày sau, Phong Vân chỉ một mực đợi ở chỗ này, thể ngộ đủ loại huyền bí của kiếm hồn, thuận tiện khiêu chiến hình chiếu, hy vọng có thể đánh ra thứ tốt. Đáng tiếc, chả rơi ra được thứ gì.
Cứ như vậy, thời gian nhoáng một cái đã trôi qua.
Một ngày này, trời trong nắng ấm, mây xanh gió nhẹ.
Trước truyền tống trận Võ Đạo Điện, tứ đại điện chủ và Lâm Nhất Trần đứng sẵn ở nơi đó, giống như đang chờ người nào.
"Phong Vân không tới sao?" Điện chủ Thiên Điện nhìn một vòng, nghi ngờ hỏi: "Các ngươi đã thông báo cho hắn chưa vậy? Hôm nay là ngày rời đi đó.”
"Đã sớm thông báo rồi. Nhưng hình như hắn đang tu hành, có lẽ là sắp tới rồi."
Điện chủ Hoàng Điện đáp.
"Ừ, vậy là tốt rồi."
Ong..ong!
Vừa lúc đó, truyền tống trận bỗng nhiên bị kích hoạt, từng vệt hào quang tán phát ra, tựa như ảo mộng.
Động tĩnh này lập tức khiến bốn vị điện chủ chú ý, đều nghiêm mặt lại.
Một lát sau.
Khi hào quang tản đi, trong trận pháp có một bóng người bước ra.
Nhìn kỹ lại, đây là một hán tử mày rậm mắt to, thân hình cao to, hai chân đứng thẳng bất động như núi, tựa như đang hấp thu đại địa chi lực.
Bốn vị điện chủ đồng thời nhìn qua, cả kinh, "Phó vực trưởng, sao ngài lại tới đây?"
Hán tử khôi ngô trước mắt này rõ ràng là một trong các phó vực trưởng Võ vực, chính là người luyện thể đứng đầu Võ vực. Cớ tin đồn hắn có được Thể Chất thiên phú siêu phàm, thân thể là Linh Tinh chi thể, đó là thể chất cao hơn một tầng thứ so với Thủy Tinh chi thể.
"Ha ha, không phải là nghe nói nơi này của các ngươi có một tiểu yêu nghiệt mười lăm tuổi đã đạt đến tông sư sao, ta đặc biệt tới đây nhìn hắn đấy. Chính là người này sao?"
Nói đến đây vị phó vực trưởng kia liền nhìn về phía Lâm Nhất Trần. Lâm Nhất Trần nhất thời nhịn không được run lên, có cảm giác như bị hồng hoang mãnh thú tiếp cận, trên trán ứa ra mồ hôi lạnh.
"Không phải đâu, thưa ngài phó vực trưởng."
Điện chủ Thiên Điện lắc đầu, đang muốn nói Phong Vân còn chưa tới, bỗng nhiên liếc thấy bóng dáng hắn xuất hiện, lập tức lấy tay chỉ chỉ, nói "Ở bên kia."
Hán tử khôi ngô lập tức đánh mắt qua, rơi xuống trên người Phong Vân, có chứa cảm giác áp bách mãnh liệt.
Thế nhưng khi vừa đến gần Phong Vân, bỗng nhiên đồng thời biến mất, như thể bị thứ gì đó trực tiếp chém vỡ, không hề nhấc lên bất kỳ gợn sóng nào.
Ồ?
Ánh mắt hán tử khôi ngô sáng ngời, nhếch miệng cười ha hả, "Quả nhiên là Tông sư, khí chất đầy mình."


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất