Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 203: Tông sư trung giai!

Chương 203: Tông sư trung giai!
Một chỗ sâu trong hỏa chi bí cảnh.
Nếu có đệ tử đến đây, nhất định sẽ nhìn thấy một màn khiến hắn ta kinh hãi đến gần chết.
Chỉ thấy trên khoang thuyền tu hành duy nhất ở đây, xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, đang điên cuồng hấp thu nguyên lực hệ hỏa dưới hồ, trong thời gian ngắn ngủi, cái hồ này đã thấy đáy!
Cái này, mẹ nó, không phải hút, mà là nuốt.
Bên trong khoang thuyền tu hành.
Nguyên lực hệ hỏa trong cơ thể Phong Vân đã bành trướng đến mức đáng sợ, nhưng dưới sự điều khiển cường đại của lực tinh thần, nguyên lực hệ hỏa ngạo kiệt bất tuân đã trở nên ngoan ngoan, dịu hiền như một con cừu nhỏ.
Tất cả đều được tiến hành rành mạch, phân minh.
Theo kinh nghiệm hắn đã có, nguyên lực hệ hỏa nhanh chóng được áp súc.
Năm phút sau, hoàn thành một lần áp súc.
Nửa tiếng sau, hoàn thành năm lần áp súc.
Một tiếng sau, hoàn thành tám lần áp súc.
Lại một tiếng nữa, hoàn thành mười lần áp súc!
Oanh!
Trong nháy mắt thành công đó, nguyên lực hệ hỏa hùng hậu trong cơ thể Phong Vân biến mất, thay vào đó là từng khối tinh thạch màu đỏ, rất nhỏ bé, lơ lửng bên trong lốc xoáy hệ hỏa, óng ánh long lanh.
Nguyên lực hệ hỏa hóa tinh, hoàn thành!
“Bắt đầu trùng kích.”
Phong Vân không dừng lại, tiếp tục thông qua Tụ Nguyên Trận cỡ lớn hấp thụ nguyên lực hệ hỏa bên ngoài.
Lần này, lực tinh thần của hắn trực tiếp thao túng nguyên lực hệ hỏa tràn vào trong lốc xoáy, điên cuồng trùng kích bốn vách tường trong lốc xoáy.
“Đông! Đông! Đông…”
Giống như tiếng biển động, mặc dù vách tường trong lốc xoáy có chắc chắn hơn, dưới trùng kích khủng bố như vậy, cũng không kiên trì được bao lâu.
Âm thanh vụn vỡ vang lên, sau đó nối tiếp nhau, cuối cùng, sau một tiếng nổ mạnh, lốc xoáy nguyên lực hệ hỏa của Phong Vân phát triển gấp đôi.
Mà cảnh giới của hắn, cũng đạt đến tông sư trung giai!
Lốc xoáy nguyên lực hệ hỏa lớn gấp đôi, có nghĩa là nguyên lực hệ hỏa mà hắn có thể hấp thu cũng tăng lên gấp đôi, nguyên lực hệ hỏa dự trữ được cũng tăng lên gấp đôi.
“Còn kim chi lốc xoáy và kim chi lốc xoáy nữa.”
Phong Vân đi ra khoang thuyền tu hành, cũng thuận tiện đến kim chi bí cảnh và phong chi bí cảnh một chuyến, thành công mở rộng kim chi ý cảnh và phong chi ý cảnh lớn gấp đôi.
Bởi vậy, nguyên lực của hắn nhiều gấp ba lần lúc trước, mặc dù chiến lực không tăng thêm, nhưng sức chiến đấu của hắn kéo dài hơn, coi như cũng đề thăng chiến lực.
“Quả nhiên, cảnh giới có đề thăng thì kiếm hồn và đao phách cũng không đề thăng, hoặc là phải dùng ngụy áo nghĩa thuộc tính…”
Phong Vân lẩm bẩm nói.
Nhưng xét theo góc độ lâu dài, đề thăng cảnh giới có thể đề tăng tuổi thọ, xét đến phương diện này, cũng rất quan trọng.
Rốt cuộc, còn sống mới là vương đạo.
Sau khi tu hành xong, Phong Vân không trở về Đằng Vân Các, hắn dự định đến Thử bộ của hội Chân Lý xem một chút, lần trước vẫn chưa đi hết tháp, khiến trong lòng hắn rất nhớ thương.
Lúc ấy hắn mới có bảy thành kiếm ý, hiện giờ, hắn đã ngưng tụ được kiếm hồn, muốn đi thử lần nữa, xem có thể qua cửa không.
Nghĩ đến đây, Phong Vân liền tìm một nơi vắng vẻ trong bí cảnh, thay đổi y phục của Thử bộ, lấy truyền tống trận ra, sau khi kích hoạt, lực lượng không gian vô hình bao phủ hắn, nháy mắt đã biến mất.

Thử bộ.
Trung tâm truyền tống trận, giờ khắc này đột nhiên phát ra tia sáng rực rỡ, khiến tên thành viên của Thử bộ trực ở đây, đang ngủ gật cũng giật nảy mình.
Hắn ta nhanh chóng ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy một thân ảnh đeo mặt nạ màu vàng bước ra từ truyền tống trận.
“Kim, Kim Thử đại nhân, ngươi, ngươi trở về rồi?”
Tên này là Hắc Thử, biệt hiệu số hai mươi sáu, lắp bắp nói, hai mắt tràn đầy sùng kính.
“Ừ.”
Phong Vân gật đầu, sau khi vẫy tay với Hắc Thử số hai mươi sáu xong, liền trực tiếp đi vào Sinh Tồn Tháp.
Hắc Thử số hai mươi sáu đưa mắt nhìn Phong Vân rời đi, kích động không thôi, sau đó nhớ đến cái gì đó, nhanh chóng chạy đến phòng bộ trưởng.
Sinh Tồn Tháp, thật ra nên gọi là Kiếm Tháp.
Phong Vân lại lần nữa đi vào trong, quang ảnh đảo ngược, bên tai hắn truyền đến âm thanh trí năng.
“Kiểm tra lần trước ngài dừng lại ở tầng thứ tám, có tiếp tục không?”
“Tiếp tục.”
Hắn nói trong lòng, ngay lập tức, một tiếng kiếm ngân vang lên, mang theo tám thành kiếm ý, trong chớp mắt đâm về phía hắn.
Mà bây giờ, Phong Vân đã không phải Ngô Hạ A Mông, chia tay ba ngày đã hoàn toàn thay đổi cách đỗi đãi, huống hồ, bây giờ đã qua mấy tháng.”
Ngón tay khẽ búng, hắn cũng không thèm nhìn, đã trực tiếp phá vớ kiếm quang gồm tám thành kiếm ý kia.
“Tầng thứ tám thông qua, ban thưởng một kiếm bản và một môn võ kỹ lục giai Thương Lãng Kiếm Pháp>”
Trong hư không xuất hiện quang mang, rơi xuống hai chùm sáng, lơ lửng trước mặt Phong Vân.
“Tiếp theo, đến tầng thứ chín, có đồng ý không?”
“Đồng ý.”
Phong Vân phất tay thu hồi phần thưởng, sau đó nói trong lòng.
Tầng thứ chín, cũng giống lúc trước, có một đạo kiếm quang bỗng dưng chém đến, nhưng chỉ khác là từ tám thành tăng lên chín thành.
Phong Vân đương nhiên thoải mái vượt qua kiểm tra. Sau đó, tầng thứ mười cũng giống như thế, Phong Vân chỉ phí thêm một chút khí lực đã vượt qua.
Đến tầng mười một.
Mặc dù vẫn là hình thức như vây, nhưng Phong Vân phát hiện, kiếm ý đã tăng thành kiếm hồn nhất giai, uy năng được tăng lên trên phạm vi lớn, cho dù là hắn, cũng không thể thoải mái ứng phó nữa.
May mà Phong Vân có thể vận dụng nguyên lực, sau một trận ác chiến, mới có thể triệt tiêu kiếm quang và lực lượng kiếm hồn trên đó.
Đinh!
“Thông qua tầng mười một, ban thưởng một kiếm bản và một thanh chiến kiếm thượng phẩm.”
Ong!
Trong hư không, như thường lệ có hai chùm sáng rơi xuống, dừng trước mặt Phong Vân.
“Kiếm bản này…”
Khi Phong Vân nhìn thấy kiếm bản, nhạy bén cảm giác bên trên không phải kiếm ý, mà là lực lượng kiếm hồn.
“Quả nhiên, ban thưởng thăng cấp.”
Phong Vân nhẹ nhàng nói, lập tức phất tay thu kiếm bản và chiến kiếm thượng phẩm vào không gian giới chỉ.
Lúc này, âm thanh trí năng lại vang lên lần nữa.
“Có đến tầng mười hai không?”
“Có.”
Đã đi đến đây rồi, Phong Vân thế nào cũng muốn đến tầng mười hai nhìn xem.
Ong!
Một giây sau, một cỗ dao động vô hình bao phủ hắn, truyền tống hắn đến tầng mười hai. Nhưng mà, công kích trong dự đoán của Phong Vân lại không có, hắn ngưng mắt nhìn lại.
Tầng mười hai này nhỏ hơn các tầng khác, ở trung tâm chỉ có một cái bàn, mà trên mặt bàn, là một thanh kiếm ngọc nhỏ.
Lúc ánh mắt Phong Vân rơi trên thanh kiếm ngọc nhỏ kia, nhất thời cảm thấy một cỗ phong mang khủng bố không cách nào hình dung được.
Phong mang quá lớn, cho dù là hắn, đôi mắt cũng vô thức co rụt lại.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất