Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 207: Lẻn vào Kiếm tông, hình chiếu thiên tài mạnh nhất!

Chương 207: Lẻn vào Kiếm tông, hình chiếu thiên tài mạnh nhất!
Trong khu rừng nhỏ bên ngoài Kiếm tông mấy ngàn mét.
Phong Vân mang Tần Việt đã hôn mê đến đây để giấu, sau đó hắn nhanh chóng biến thành bộ dạng của Tần Việt, ngay cả khí tức cũng hoàn toàn giống nhau.
Sau khi lấy được thẻ bài thân phận đệ tử Kiếm tông của Tần Việt, Phong Vân nghênh ngang đi vào trong bản bộ Kiếm tông.
Một phút sau.
Hắn đã đi tới bản bộ Kiếm tông, phía trước có một cánh cửa to lớn đã tọa lạc ở đó.
Mỗi một đệ tử khi tiến vào Kiếm tông đều phải tiến hành xác minh thân phận ở đó, để bảo đảm rằng sẽ không bị võ giả ở bên ngoài lẻn vào.
Đương nhiên Phong Vân không hề có chút trở ngại thông qua đó, hắn đã thay đổi năng lực, không phải là dụng cụ này có thể kiểm tra ra được.
Sau khi đi qua cánh cửa, Phong Vân chính thức tiến vào Kiếm tông.
Mục đích có thể đạt được, mỗi một vị đệ tử khi tới đây đều phụ trách chiến kiếm, hoặc trường kiếm, hoặc đoạn kiếm, hoặc khoan kiếm, hoặc nhuyễn kiếm...
Mặc dù có rất nhiều loại kiếm khác nhau, thế nhưng toàn thân bọn họ đều toát ra khí chất rất giống nhau, mạnh mẽ, sắc bén, đó là khí chất thuộc về kiếm khách.
Ánh mắt của Phong Vân đảo qua từng người một, hình chiếu tất cả bọn họ.
Vừa mở ra hình chiếu ra nhìn, phát hiện những đệ tử ở nơi này đều nắm giữ Kiếm Đạo thiên phú, cho dù là đệ tử ngoại môn có địa vị thấp nhất, cũng nắm giữ Kiếm Đạo thiên phú trung cấp.
Kiếm tông cũng giống như những tông phái kia, phân chia thành đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, đệ tử chân truyền và đệ tử truyền thừa.
Trong đó số lượng đệ tử ngoại môn là lớn nhất, khoảng hơn một ngàn vạn, đệ tử nội môn thì có mấy trăm vạn, còn đệ tử chân truyền thì có gần mười vạn.
Còn về đệ tử truyền thừa, trước mắt mà nói chỉ có một người, đó chính là Kiếm Vô Trần.
Số lượng này thật sự đáng sợ, mạnh như Phong Vân cũng muốn líu lưỡi.
Chỉ sợ một Kiếm tông này có thể tiêu diệt rất nhiều cứ địa Giang Hải.
Nếu so các võ vực với nhau, quả thật là không chỉ yếu đi một bậc.
"Tần Việt này chính là một người không hề tầm thường trong ngàn vạn đệ tử ngoại môn, nghĩ đến Kiếm Vô Trần gần như là một ngôi sao lấp lánh, đó chính là khó càng thêm khó."
Phong Vân thầm nghĩ trong lòng.
Chỉ có điều cũng không phải là hoàn toàn không có cơ hội, hằng năm Kiếm tông đều sẽ cử hành thí luyện đệ tử, đến lúc đó, bất luận là đệ tử ngoại môn nội môn chân truyền, hay truyền thừa đều sẽ tham gia.
Mà ngày mai, chính là đại hội thí luyện mỗi năm một lần.
Những điều này, lúc trước Phong Vân đã điều tra qua, cho nên rất hiểu rõ.
Hắn nhập Kiếm tông, cũng không phải là không có chút chuẩn bị mà tới.
Sau đó, Phong Vân tùy tiện tìm một mật thất, chuẩn bị qua đêm ngay tại đó.
Hắn chỉ biến thành bộ dạng của Tần Việt, lúc nãy không lấy ký ức của hắn, đương nhiên không biết chỗ ở lúc đầu của hắn ta, không khỏi bại lộ thân phận, vì vậy dứt khoát qua đêm trong mật thất này.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua rất nhanh, một đêm đã đi qua.
Ngày hôm sau.
Lúc Phong Vân đi ra khỏi mật thất, đã nhìn thấy rất nhiều đệ tử Kiếm tông đang chạy tới một phương hướng.
Trong lòng hắn biết đại hội thí luyện đã bắt đầu, vì vậy lập tức đuổi theo.
Rất nhanh, hắn đã đi đến trước một truyền tống trận rất lớn, rất nhiều nhóm đệ tử Kiếm tông lần lượt tiến vào đó, được truyền tống đưa đến một nơi nào đó.
Phong Vân biết được, mỗi lần thí luyện đệ tử Kiếm tông đều sẽ được tiến hành trong di tích cổ, một mặt là vì thí luyện, mặt khác là vì khai phá thăm dò di tích cổ.
Không hề do dự, Phong Vân lập tức đi theo những đệ tử kia bước vào trong truyền tống trận, một hào quang lóe lên, hắn bị truyền tống đưa đi.
Sau khi lấy lại tinh thần, Phong Vân phát hiện mình đang ở trong một sơn cốc, bốn phía chim hót hoa nở, cổ mộc thành rừng, cảnh sắc hợp lòng người.
Thế nhưng hắn không có hứng thú thưởng thức cảnh đẹp, lập tức phóng lên trời, đứng trên bầu trời, sức mạnh tinh thần bao trùm bốn phía, tìm kiếm tung tích của Kiếm Vô Trần.
Mặc dù di tích cổ này rất lớn, thế nhưng đệ tử đi vào đây cũng rất đông, hơn nữa Kiếm Vô Trần lại quá nổi tiếng trong Kiếm tông, một khi hắn xuất hiện ở nơi nào đó, tuyệt đối sẽ dẫn tới sự chú ý của tất cả đệ tử Kiếm tông.
Đến lúc đó, đương nhiên Phong Vân cũng có thể nhận được tin tức này.
Cho nên, hắn cũng không vội.
Hắn từ từ đi dạo trong di tích cổ, đồng thời cũng vơ vét một số bảo dược linh vật gì đó, vì sao lại không làm chứ.
Cứ như vậy, Phong Vân ở trong di tích bình tĩnh chậm rãi đi dạo qua ba ngày.
Lúc này, hắn cũng nhận được rất nhiều bảo vật, mặc dù không thể xưng là trân phẩm hiếm thấy, thế nhưng giá trị cũng không hề nhỏ.
Đến ngày thứ tư, cuối cùng sức mạnh tinh thần của hắn cũng bắt đầu có chút động tĩnh.
"Nhanh tới trung tâm di tích, nghe nói có trân bảo tuyệt thế nào đó đang xuất thế, Kiếm Vô Trần sư huynh cũng chạy qua đó rồi."
"Thật sao? Đi mau!"
“…”
"Hả?”
Phong Vân nghe thấy những lời này, ánh mắt sáng ngời, cuối cùng cũng tới rồi sao.
Sau một khắc, hắn quay ngược lại, đi thẳng về phía trung tâm di tích.
Ở trung tâm di tích, lúc Phong Vân đi tới đây, xung quanh sớm đã vây kín người, ba vòng trong ngoài gần như nước cũng chảy lọt.
Mà sâu ở bên trong, hắn nhìn thấy một bóng dáng giống như vì sao vây quanh mặt trăng, đó là một thanh niên lạnh lùng, mày kiếm nhếch lên, thẳng tắp giống như một thanh Thần Kiếm đứng sừng sững, cho dù đứng giữa ngàn vạn võ giả, thế nhưng phong thái của hắn cũng có thể áp đảo tất cả mọi người.
Đây là một kiếm giả trời sinh, không hề nghi ngờ gì nữa, người này chính là Kiếm Vô Trần.
Cho dù là Phong Vân, cũng không thể không khen ngợi khí chất của đối phương, đây chính là kiếm khách mạnh nhất mà hắn gặp qua từ trước đến nay.
Chỉ có điều càng như vậy, thì càng giải thích rõ chuyến này hắn tới là đúng, thiên tài ưu tú như vậy, hình chiếu người này sau đó bạo bạo bạo mới là vương đạo.
Phong Vân không do dự, hắn tiến vào trong đám người, không ngừng thoáng hiện, mượn hoàn cảnh ầm ĩ ở xung quanh, nhanh chóng hướng đi về phía Kiếm Vô Trần.
1000 mét... 800 mét... 500 mét... 300 mét...
100 mét!
Lúc tiến vào phạm vi hình chiếu, ánh mắt Phong Vân hơi quét qua, cũng không lâu lắm, trong đầu lập tức truyền đến tiếng nhắc nhở.
Vẻ mặt hắn vui vẻ, hình chiếu hoàn thành.
Ý thức tiến vào không gian tấm gương, nhanh chóng nhìn lại.
【Người hình chiếu】: Kiếm Vô Trần
【Độ tuổi】: 22
【Cảnh giới 】: Tông Sư đại viên mãn
【 Rơi xuống 】:... Thất giai võ kỹ 《 Vân Vụ Bách Biến Thiên Huyễn Kiếm 》... Thất giai võ kỹ 《 Hỏa Diệu Quỹ Sát Kiếm 》... Thất giai võ kỹ 《 Thần Hỏa Ám Diệt Trảm 》... Bí pháp - Thương Long Nhiên Huyết Thuật... Thất giai Hỏa Hệ công pháp 《 Lưu Hỏa Lực Biến Công 》... Kiếm Đạo thiên phú cấp Thuế Phàm... Hỏa Hệ thiên phú cấp Thuế Phàm... Kiếm hồn (nhị giai)... Ngụy Hỏa chi áo nghĩa (năm thành)...
Nhìn thấy hình chiếu Kiếm Vô Trần ở trong gương, Phong Vân không khỏi cảm thán, không hổ là Hỏa Hệ thiên phú cấp Thuế Phàm, mới 22 tuổi đã lĩnh hội hỏa bên trong áo nghĩa đến năm thành, còn cao hơn thành tựu đã đạt được cả đời của một số võ giả.
"Chỉ có điều bây giờ những thứ này đều là của ta."
Trong lòng Phong Vân vui vẻ, cuối cùng cũng đạt được ước muốn.
Mà lúc này đây, trong trung tâm di tích cổ, bỗng nhiên truyền ra một tiếng kiếm kiếm reo, tiếp sau đó, một luồng sáng bảy màu phóng lên trời, nối liền thiên địa.
Rõ ràng có thể nhìn thấy, ở trong trung tâm cột sang có một chuôi tiểu ngọc kiếm đang treo lơ lửng!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất