Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 240: Nam nhân san cả di tích thành bình địa!

Chương 240: Nam nhân san cả di tích thành bình địa!
Phong Vân sử dụng toàn bộ Không Gian nguyên lực tích trữ suốt mấy ngày nay trong lốc xoáy nguyên lực trong cơ thể, thi triển ra Không Gian Yên Diệt, có thể nói là đã phóng thích toàn bộ công suất.
Trong nháy mắt bao trùm toàn bộ thành Bạch Ngân, tiêu diệt toàn bộ công trình kiến trúc, người máy bạch ngân, người máy hoàng kim của nơi này.
Lúc này, lốc xoáy Không Gian nguyên lực trong cơ thể hắn đã trống không, không có một sợi nguyên lực Không Gian.
Nhưng với Không Gian thiên phú đỉnh cấp của hắn, có thể tùy thời tùy chỗ rút ra Không Gian Hệ nguyên lực từ thiên địa chung quanh, cũng không sợ tiêu hao như vậy.
"Vẫn là lần đầu tiên toàn lực thi triển Không Gian Yên Diệt này, uy năng quả thực rất đáng sợ."
Nói thực ra, ngay bản thân Phong Vân hắn đều giật mình. Cũng may đến lúc mấu chốt cuối cùng hắn ngừng lại, bằng không thì cả đám võ giả Chân Lý hội cũng sẽ chết ở chỗ này, cùng không gian này đồng loạt tan biến.
Tổng hội trưởng mạnh nhất nơi này cũng mới chỉ là Đại Tông Sư trung giai mà thôi. Lúc bị Không Gian Yên Diệt của hắn bao trùm lên, tuyệt đối cũng phải chết không thể nghi ngờ, mảy may chút năng lực phản kháng cũng không có.
"Có được Linh Hồn Bí Điển, lần này thu hoạch coi như cũng được. À đúng, còn hình chiếu nữa."
Tuy rằng hiện giờ thực lực của hắn đã có thể nghiền ép toàn bộ mọi người, nhưng mà cần lấy hình chiếu thì vẫn phải lấy. Dù sao có rất nhiều thiên tài, một vài thiên phú khác hắn còn rất muốn lấy được hình chiếu đấy.
Nghĩ tới đây, Phong Vân từ trên cao đi xuống, đi đến trước mặt mọi người.
Lúc này, các vị cường giả Chân Lý hội đã tụ tập lại.
Mọi người thấy Phong Vân đi về phía bọn họ, nội tâm không khỏi khẩn trương.
Dù gì một màn vừa rồi quả thật quá kinh khủng, đến nay còn rõ ràng như ở ngay trước mắt. Lúc này nhìn Phong Vân, giống như xem lão đại vậy.
Cuối cùng, Phong Vân đứng ở nơi cách bọn họ 100 mét, ánh mắt dưới mặt nạ chuột màu kim sắc lướt qua từng người.
Mặc dù chỉ là nhẹ nhàng hất lên, nhưng vẫn khiến cho bọn họ theo bản năng không dám đối mặt lên nhìn, nội tâm chỉ còn vẻ kính nể.
Đối mặt cường giả, chung quy cũng không có cách nào tỏ ra tùy ý thong dong.
Nhất là những bộ trưởng các phân bộ cùng các thiên tài võ giả lúc trước còn xem thường Thử bộ, lúc này càng thấy hoang mang rối loạn bất an, sợ Phong Vân trút lửa giận.
Đám võ giả Chân Lý hội cho rằng Phong Vân đang nhìn bọn họ, kỳ thật hắn chỉ là đang âm thầm lấy hình chiếu mà thôi, căn bản không nghĩ nhiều như vậy.
"Mộc Hệ thiên phú Đỉnh cấp à, cũng tạm. Hỏa Hệ thiên phú cao cấp hả, bình thường thế! Kim Hệ thiên phú trung cấp nữa, quá thấp rồi đấy. . .”
Phong Vân đưa ý thức vào trong không gian tấm gương tra xét từng cái hình chiếu vừa hình thành. Đáng tiếc, thứ khiến hắn thoả mãn cũng không nhiều, phần lớn đều thuộc dạng rất bình thường.
Ngay cả tổng hội trưởng cũng như thế. Hắn thiên phú thường thường, hoàn toàn dựa vào tuổi tác cùng tài nguyên chồng chất để tăng tu vi.
Mà nổi bật nhất, lại chính là hội trưởng nhiệm kỳ tiếp 'Chân Lý' kia. Hắn giống Đao Kình Thiên, có được hai thiên phú cấp siêu phàm. Một cái là Thủy Hệ thiên phú cấp siêu phàm, một cái là Quyền Đạo thiên phú cấp siêu phàm.
Cũng chẳng trách tổng hội trưởng chọn hắn làm người thừa kế đời sau. Thiên phú như vậy đặt trong cứ địa cấp một đều thuộc dạng yêu nghiệt rồi.
Ở đây, cũng chỉ có Đao Kình Thiên có thể so sánh cùng hắn.
Đáng tiếc, bọn họ đều gặp phải Phong Vân. Nhất là Đao Kình Thiên, thật vất vả có cơ hội có thể thể hiện giữa cả một lớp võ giả trẻ tuổi, kết quả lại gặp phải Phong Vân.
Hắn nửa đường xuất hiện, đừng nói võ giả trẻ tuổi tham chiến, mà cả bộ trưởng từng cái phân bộ cùng tổng hội trưởng Chân Lý hội ở trước mặt hắn đều ảm đạm thất sắc.
. . .
"Đa, đa tạ ân cứu mạng."
Một lát sau.
Tổng hội trưởng nhẹ nhàng tiến lên, chắp tay thi lễ với Phong Vân, cảm tạ ân cứu mạng. Vừa rồi nếu như Phong Vân không xuất thủ, bọn họ rất có thể đã bị những người máy hoàng kim kia bao vây, tiêu diệt.
Bộ trưởng các phân bộ cùng đám thiên tài khác cũng đi tới, hành lễ với Phong Vân.
Mặc kệ bọn hắn trong lòng tâm tình phức tạp hay rung động như thế nào, cần tạ ơn thì vẫn phải tạ ơn.
Đồng thời bọn họ trong lòng cũng vô cùng ghen ghét đố kỵ. Thử bộ thậm chí có một người có được Không Gian thiên phú đỉnh cấp! Đời trước rốt cuộc đã làm bao nhiêu chuyện tốt, mới có thể đổi lại may mắn như vậy chứ.
Người có Không Gian thiên phú đỉnh cấp vừa xuất hiện, toàn bộ các bộ, bao gồm cả tổng bộ Chân Lý hội, đều nhất định bị hào quang của đối phương che lấp.
Thử bộ, hiện giờ dĩ nhiên trở thành bộ mạnh nhất trong Chân Lý hội.
Đây là hiện tượng lần đầu tiên xuất hiện từ khi Chân Lý hội sáng lập đến nay, một cái phân bộ lại nghiền ép cả tổng bộ, đánh một dấu mốc lịch sử mới, nhất định sẽ được ghi vào sử sách.
"Ừm."
Phong Vân gật gật đầu, không nói thêm gì. Hắn nhìn Đao Kình Thiên ở bên cạnh sắc mặt còn mang theo rung động, trong lòng cười thầm. Đoán chừng tên này còn chưa biết thân phận của mình, lại bị dọa thêm một lần.
Thật sự là đứa bé đáng thương!
Đao Kình Thiên, một nam nhân quá thê thảm!!!
"Đi thôi."
Linh Hồn Bí Điển đã tới tay, di tích nơi này cũng đã tổn hại gần hết, ở lại nữa cũng không có ý nghĩa gì, chính là lúc nên rời đi thôi.
Mọi người cung kính đáp, "Vâng" .
Sau đó, cả đám người liền đi về phía lối ra.
Trong lúc này, không có người nào chủ động nhắc tới việc Phong Vân đạt được cái gì trong cung điện.
Dù là đạt được hay không đạt được, đều không có chút xíu quan hệ nào với bọn họ.
Thời điểm này mà dám đi tới chất vấn Phong Vân, trừ phi là đầu óc bã đậu, bằng không nhất định sẽ không ai dám làm thao tác ‘cấp Thần’ như vậy được.
. . .
Hơn mười phút lúc sau.
Cả nhóm người thành công ra khỏi cửa di tích, trở lại bên ngoài.
Những nhân viên kia đều thấy có chút kỳ quái. Đứng ở phía trước nhất, dĩ nhiên là một võ giả Thử bộ, hơn nữa những phân bộ khác, thậm chí cả tổng hội trưởng đều đi theo phía sau hắn, vậy mà không có một người không phục.
Điều này làm cho đám nhân viên công tác không khỏi nhìn Phong Vân thêm một chút. Bọn họ cảm thấy, khẳng định ở bên trong đã xảy ra chuyện gì đó kinh khủng lắm.
Lúc này, tổng hội trưởng nói với nhân viên công tác: "Di tích này có thể đóng lại rồi, bắt đầu công phá cái kế tiếp đi."
Di tích cỡ lớn là do rất nhiều di tích nhỏ cấu thành, đây chỉ là một cái trong đó mà thôi.
"Đóng, đóng lại?" Nhân viên công tác có chút choáng.
"Đáng tiếc lắm, giờ mới chỉ mở ra không đến một ngày mà."
"Đóng đi, bên trong đã không còn thứ gì nữa rồi."
Sắc mặt tổng hội trưởng cũng rất bất đắc dĩ. Đây đoán chừng là lần hắn thăm dò di tích nhanh nhất từ trước đến nay, ở bên trong không đến một ngày đã ra.
Đám võ giả phân bộ khác len lén liếc mắt nhìn Phong Vân một cái, trong đầu lại không khỏi hiện lên cảnh tượng khủng bố lúc trước. Hết thảy vật hữu hình đều tan biến trong chớp mắt, giống như tận thế vậy.
Bọn họ hiểu rõ trong lòng, nếu như Phong Vân nguyện ý, bọn họ có lẽ cũng sẽ giống với những kiến trúc kia, tan biến vĩnh viễn.
Cho nên trong nội tâm càng cảm thấy kính nể Phong Vân.
Bộ trưởng Thử bộ cùng Đoan Mộc Húc, Giang Đào bọn họ bởi vì đã sớm biết Phong Vân biến thái, cho nên ngược lại là người bình tĩnh nhất. Bọn họ thực ra đã chết lặng rồi.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất