Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 239: Tồn tại chói mắt nhất!

Chương 239: Tồn tại chói mắt nhất!
"Linh Hồn Bí Điển?"
Phong Vân cũng không ngờ tới những số liệu và ký hiệu này tổ hợp lại với nhau lại trở thành một quyển bí tịch, hơn nữa còn là bí điển rèn luyện linh hồn lực.
Loại vật này cực kỳ trân quý, giá trị liên thành, nghe nói chỉ có tại cứ địa siêu hạng mới có thể có.
Dưới cứ địa siêu hạng, nó cực kỳ cực kỳ cực kì thưa thớt!
Bởi vì loại bí điển tương tự như Linh Hồn Bí Điển này, đều là không thể nào lưu truyền xuống đời sau. Mỗi một loại bí điển chỉ có thể truyền cho một người, người kế tiếp sẽ không thể tu hành.
Thuộc dạng như tuyệt bản vậy. Bởi thế cho nên nó mới cực kỳ trân quý, lại rất ít lưu truyền ra ngoài.
Trên thực tế, trong cứ địa siêu hạng cũng không có bao nhiêu vật tương tự như Linh Hồn Bí Điển này, thuộc dạng khan hiếm.
Khi Phong Vân đang muốn đọc cuốn Linh Hồn Bí Điển này, đôi mắt của người máy trên chiếc ngai vàng vốn đang ảm đạm bỗng nhiên lóe lên, có khí thế hung hăng đột nhiên bạo phát ra.
Sau đó, một luồng sát ý mãnh liệt trong chớp mắt khóa chặt cả người Phong Vân, vậy mà phát hiện hắn đang ẩn nấp ở trong hư không.
Điều này làm cho Phong Vân cảm thấy rất chấn động, năng lực hắc ám ẩn nấp của hắn vẫn là lần đầu tiên bị phát hiện. Hơn nữa đối phương còn không phải người, chỉ là một cỗ máy móc sinh mệnh mà thôi.
"Người xâm nhập, chết! !"
Giọng nói lạnh như băng tràn ngập thô bạo, hơi thở tiếp theo, người máy màu vàng trực tiếp đứng vọt dậy lao thẳng về phía Phong Vân.
Thấy thế, hắn cũng không tiếp tục che dấu chính mình, cũng ngang nhiên đỡ đòn, chỉ thuần túy dùng thân thể đối chiến.
Đừng quên, hắn cũng là võ giả luyện thể có được khí lực hai trăm vạn cân.
Rất lâu không thử vật lộn như này, khiến Phong Vân thấy hơi nổi hứng, tạm thời có ý này.
Ầm ầm! !
Tiếng va chạm kịch liệt vang lên, tòa cung điện khổng lồ này trong khoảnh khắc đã bị nứt vỡ ra, hóa thành vô số mảnh vỡ phóng ra khắp nơi. Chấn động khủng bố lao ra bốn phía, trong chớp mắt kinh động những võ giả Chân Lý hội khác đang tới gần.
Trong đó, tổng hội trưởng và đệ tử 'Chân lý' của hắn cách gần nhất.
"Chấn động này đến từ khu vực trung ương, ai đã dẫn đầu tới đó rồi?" Tổng hội trưởng giật mình không thôi. Vẫn còn có người còn nhanh hơn cả hắn.
Bên cạnh, "Chân lý" bỗng nhiên chỉ lên không trung.
"Trên đó!"
Tổng hội trưởng lập tức đưa mắt nhìn theo, sau đó hắn liền co rụt đồng tử, "Vậy mà lại là hắn!"
Chỉ thấy ở giữa không trung, hai bóng dáng đang quấn lấy nhau, không ngừng giằng co. Một trong số đó chính là một người đeo mặt nạ chuột màu vàng dáng người thon dài.
Đối với võ giả trẻ tuổi này của Thử bộ, tổng hội trưởng vẫn còn có chút ấn tượng.
Nhưng hiện tại, đối phương vậy mà đến cung điện trung ương trước cả hắn, còn cùng một người máy màu vàng kim thoạt nhìn rõ ràng vô cùng cường đại chiến đấu với nhau.
Lúc này, bộ trưởng các phân bộ khác cùng đám thiên tài cũng đều chạy tới, sau đó bọn họ cũng thấy một màn như vậy.
"Đây là võ giả thiên tài trẻ tuổi của Thử bộ kia? !"
"Hắn đến lúc nào vậy, so với chúng ta còn nhanh hơn!"
"Không ngờ nha! Xem ra hắn vẫn dấu diếm thực lực."
"Thú vị."
"Đi, chúng ta mau đi xem nào."
Ầm ầm ———! !
Vào thời khắc này, bỗng nhiên đại địa chấn động, mặt đất mạnh mẽ nứt ra. Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của nhiều võ giả, từ trong đó bay ra vô vàn người máy màu hoàng kim.
Mỗi một người máy màu hoàng kim đều tản ra khí thế đại tông sư. Nhìn sơ qua, có ít nhất trên trăm cái. Trên trăm vị đại tông sư, đội hình bực này, cho dù là tổng hội trưởng cũng phải biến sắc.
Bởi vì, hắn chỉ là Đại Tông Sư trung giai mà thôi.
Tuy rằng người máy màu hoàng kim chỉ có chiến lực tương đương với Đại Tông Sư sơ giai, nhưng cũng không chịu nổi số lượng nhiều như vậy chứ, cái này ai đánh lấy được hả???
"Nhanh, chạy mau! !"
Lúc này, bao gồm cả tổng hội trưởng, toàn bộ võ giả Chân Lý hội đều điên cuồng chạy quay lại. Mỗi một người đều liều mạng mà chạy trốn, không dám chậm trễ dù chỉ trong chốc lát.
Bằng không, chờ đợi bọn họ chỉ có tử vong.
Giờ khắc này, cái gì cơ duyên, cái gì bảo tàng, đối với bọn hắn mà nói đều không còn quan trọng nữa. Cái mạng nhỏ là quan trọng nhất rồi.
Nhưng đúng lúc này, một âm thanh nhẹ nhàng, phảng phất như vang vọng vào tận chỗ sâu trong linh hồn mỗi người đột nhiên vang lên. Rõ ràng vô cùng, giống như tiếng chuông thần ngân vang.
"Không Gian Yên Diệt."
Vụt vụt vụt vụt vụt…
Một giây sau, nhiều võ giả Chân Lý hội đang chạy trốn kinh hãi phát hiện, không gian bốn phía quanh bọn họ vậy mà đang không ngừng sụp xuống, đổ vỡ tan nát.
Những tòa kiến trúc màu trắng bạc lúc trước trong mắt bọn hắn là vô cùng chắc chắn kia lúc này lại yếu ớt như tờ giấy mỏng, dưới sức mạnh của không gian chi lực này không có bất kỳ năng lực phòng ngự nào, yên lặng mà hóa thành tro tàn, ngay cả cặn bã cũng không còn thừa lại.
Ngắn ngủi trong nháy mắt, cả tòa bí cảnh cỡ lớn này, trừ mặt đất ra, cái gì cũng đều không còn. . .
Kiến trúc gì, người máy bạch kim gì, người máy hoàng kim gì đó, tất cả đều biến mất sạch sẽ.
Giữa không trung, chỉ còn lại duy nhất một bóng người độc lập, bình đạm, không gió không mưa, nhưng giờ khắc này, trong mắt đám võ giả Chân Lý hội, lại óng ánh chói mắt giống như vầng thái dương, khiến cho bọn họ không dám nhìn thẳng.
"Không Gian Yên Diệt, người sở hữu Không Gian thiên phú đỉnh cấp! !" Tổng hội trưởng Chân Lý hội cảm giác trái tim của mình cũng muốn ngừng đập.
Hắn không nghĩ tới, bên trong tổ chức của mình, lại có được một tồn tại khủng bố như vậy.
Về phần bộ trưởng các phân bộ khác cùng đám võ giả thiên tài, lúc này đều đồng loạt há to miệng, ngơ ngác nhìn Phong Vân trên bầu trời, đã không nói ra được nửa lời.
"Mạnh như vậy! !"
Đao Kình Thiên ánh mắt chấn động, vốn còn tưởng rằng Chân Lý hội này đã không có yêu nghiệt nào sánh được với Phong Vân. Nhưng hiện tại xem ra, Kim Thử đến từ Thử bộ này, sợ là so với Phong Vân còn càng thêm biến thái.
Dù sao, người có được Không Gian thiên phú đỉnh cấp, đây chính là truyền kỳ chỉ tồn tại trong cứ địa siêu hạng.
"Không nhất định! Phong Vân có được Sát Lục chi lực cùng Hủy Diệt chi lực, xét trên một trình độ nào đó mà nói, cũng không chênh lệch so với năng lực không gian này."
Đao Kình Thiên ở trong lòng lặng lẽ so sánh Phong Vân cùng Kim Thử này xem ai mạnh ai yếu.
Nhưng hắn lại không biết, hai người này kỳ thật chỉ là một. Nếu hắn biết được, sợ rằng cũng bị đả kích đến thương tích đầy mình.
Hơn nữa lại muốn đi tự bế, cái loại không chữa nổi ấy.
"Trời đất, Kim Thử so với trong tưởng tượng của ta còn biến thái hơn nữa! Ta vốn cho là hắn đã áp đảo hết đám võ giả thiên tài nơi đây rồi. Nhưng hiện tại xem ra, hắn nào có áp đảo thiên tài, hắn rõ ràng là nghiền ép tất cả mọi người của Chân Lý hội! !"
Giang Đào ở phía xa thấy một màn như vậy, vừa kinh hãi vừa hưng phấn.
Bộ trưởng Thử bộ cũng có biểu tình giống như thế. Đồng thời, khi khóe mắt hắn liếc qua thấy được biểu tình rung động trên mặt bộ trưởng các phân bộ khác cùng đám thiên tài võ giả dưới trướng bọn họ, nội tâm sảng khoái muốn chết.
Ahihi, cho các ngươi xem thường Thử bộ này! Giờ sao, bị tát sấp mặt rồi đó!
Giờ khắc này.
Không hề nghi ngờ, Phong Vân trở thành tồn tại chói mắt nhất. Hắn đã siêu thoát khỏi phạm trù thiên tài, đã trở thành cường giả đệ nhất ở đây.
Ngay cả tổng hội trưởng cũng bị hắn đè xuống!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất