Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 254: Màn độc thủ phía sau

Chương 254: Màn độc thủ phía sau
Bên trong cứ địa.
Chu Thiên dẫn theo con trai là Chu Cường và con gái Chu Điềm, cùng với những cao tầng khác của cứ địa đi tới trước hai cái hố sâu lớn. Chỉ thấy nằm bên trong là hai đoạn thi thể của con hung thú Hồ Điệp cấp Đại Lĩnh Chủ.
Cho dù con hung thú này đã chết, nhưng uy áp còn sót lại cũng khiến cho bọn họ cảm thấy toàn thân vô cùng trầm trọng, mỗi một bước đi đều rất khó khăn.
Điều này khiến cho bọn họ cảm nhận một cách đầy đủ được chỗ khủng bố của hung thú cấp Đại Lĩnh Chủ, sợ rằng không biết có thể miểu sát bọn họ bao nhiêu lần. Nhưng mà tồn tại như vậy lại bị một kích chém chết !
Lúc này, trên bầu trời bay tán loạn các loại binh khí của các Võ Giả, tất cả đều giống như mưa sao băng rơi đầy đất.
“Đây là của ta”
“Đây là của ta”
“Của ta ở bên kia.”
“…”
Đám Võ Giả bên trong cứ địa tiến lên, từng người tự nhặt lấy binh khí của mình, trong đó có cả Chu Thiên, Chu Cường và Chu Điềm.
“Có thể điều khiển hàng vạn loại binh khí sử dụng như cánh tay của mình, xem ra vị Phong đại nhân này của chúng ta không phải là đỉnh cấp thiên phú hệ Kim thì cũng là một vị Niệm lực sư…
Chu Thiên hít sâu một hơi, trấn định nội tâm rung động nói.
Hắn tuy tu vi không cao, nhưng cũng đã sống mấy chục năm, kinh nghiệm và kiến thức vẫn có một ít, có thể đái khái suy đoán được một chút.
“Ta cảm thấy, có thể là Niệm lực sư.”
Chu Điềm mở miệng, trong mắt nàng lóe lên sự kinh sợ và dị sắc, “Chỉ có Niệm lực sư mới có thể làm được theo trật tự như vậy một cách dễ dàng.”
Niệm lực Sự là bất khả chiến bại đây là sự thật được công nhận.
“Có lẽ vậy”
Chu Thiên thật sự không dám phỏng đoán thêm, vì dù là ai, ông ta cũng không thể với tới.
Nghĩ tới thực lực to lớn và khủng bố được ẩn giấu dưới dáng vẻ bình thản lãnh đạm của Phong Vân, hắn liền cảm thấy da đầu tê dại, không dám nghĩ sâu xa. Lúc này, một tên Võ Giả bỗng nhiên đến báo, “Không tốt, Chấp chưởng Sử, truyền tống trận của cứ địa chúng ta bị hủy.”
Cái gì !
Vừa nghe xong, Chu Thiên liền biến sắc, lập tức nghĩ tới việc Đại Hung Thú đột nhiên đột kích, với kinh nghiệm nhiều năm khiến hắn nhạy bén ngửi ra một tia không tầm thường.
Dường như có một đôi bàn tay vô hình thao túng hết thảy mọi chuyện đang xảy ra.
Truyền tống trận bị hủy, rõ ràng là muốn biến nơi này thành một địa phương bị cô lập, khiến cho bọn họ không có cách nào phát tín hiệu cầu cứu.
Thế nhưng tại sao trước đây không phá hủy, hết lần này đến lần khác lại đợi sau khi Phong Vân đến mới lựa chọn hủy diệt.
Nghĩ tới đây, trong đầu Chu Thiên mơ hồ hiện ra một suy đoán đáng sợ, mục tiêu chân chính của đối phương thật ra chính là Phong Vân đại nhân !?
Ý nghĩ một khi đã xuất hiện liền giống như cỏ dại, điên cuồng sinh sôi khiến hắn càng nghĩ càng thấy quả nhiên là như thế.
Ngay lúc này.
Cửa gian phòng mở ra, Phong Vân bước ra, trực tiếp đi tới, hắn nhìn ra xa, thản nhiên nói, “Xem ra không cần quá mấy ngày.”
Nói xong, hắn đi ra ngoài.
Chu Thiên thấy thế, nhanh chóng đuổi theo, giọng có chút khẩn trương: “Phong đại nhân, sự kiện hung thú lần này ta cảm thấy không tầm thường, rất có thể có độc thủ phía sau, hơn nữa có thể mục tiêu chính là ngài.”
Tuy không biết đối phương vì sao lại nhắm vào Phong Vân, nhưng dựa trên các loại phân tích, xem ra thật là như vậy.
Bước chân Phong Vân cũng không dừng lại, âm thanh bình tĩnh truyền đến, chỉ có ba chữ.
“Ta đã biết.” Nói xong, người đã không thấy.
Dường như biến mất trong không khí, không có bất cứ điềm báo gì, khiến cho Chu Thiên hết sức kinh ngạc.
Hắn nhanh chóng phản ứng và ngay lập tức gọi tất cả các Võ Giả cường đại trong cứ địa, dẫn theo Chu Cường và Chu Điềm nhanh chóng chạy về hướng Lam Giang.
Rõ ràng, ngọn nguồn của mọi chuyện đều là Lam Giang.
….Dưới đáy Lam Giang
Lúc này một trong hai người đàn ông mặc đồ đen đứng dậy, giọng nói hắn ta có chút ngoài ý muốn, “Hung thú cấp Đại Lĩnh Chủ Hồ Điệp cuồng bạo bị giết chết, xem ra lần này tới rất nhiều Đại Tông sư a.”
“Gà đất chó sành mà thôi, với thực lực của hai chúng ta, cũng không sợ cái tên Tiền Tâm Chí Chấp chưởng Sử của Thanh Huyền cứ địa, huống chi hắn ta còn chưa tấn đến Đại tông Sư, dễ như trở bàn tay.
Một người áo đen khác thản nhiên nói.
Nhìn cách bọn hắn thuận miệng liền gọi tên của Tiền Tâm Chí, rõ ràng đối với Thanh Huyền cứ địa hiểu biết rất rõ.
Nếu như là một Đại tông Sư khác, thật sự không phải là đối thủ của bọn hắn, nhưng thật đáng bọn hắn lại gặp phải Phong Vân.
Cùng lúc này, hai người áo đen ngồi xếp bằng dưới đáy nước bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ khí tức sắc bén đang vọt về phía bọn hắn, ngẩng đầu mãnh liệt nhìn lại, chỉ thấy một vệt kiếm quang sắc bén bay thẳng đến chém xuống, kiếm quang đã lộ, bất khả chiến bại.
Hả ? Ánh mắt hai người áo đen trở nên u tối, sau một khắc, một bình chướng màu đen lập tức hiện ra chắn trước mặt bọn hắn, ngăn trở kiếm quang kim sắc kia.
Oanh !
Một con sóng lớn ập đến từ bốn phía, đáy sông nhất thời cuồn cuộn sóng, khiến một lượng lớn hung thú có phản ứng, âm thanh kêu gào không dứt.

Trên mặt sông.
Phong Vân đứng trên hư không, kim quang trên đầu ngón tay chậm rãi biến mất, vẻ mặt không biểu tình nhìn xuống đáy sông, thản nhiên nói:
“Hai vị đã muốn dẫn dụ ta tới đây, ta đã đúng hẹn mà tới, các ngươi cũng không cần ẩn giấu nữa.”
Vừa nói xong.
Nhất thời mặt sông tách ra, sau đó, từ bên trong xuất hiện hai người áo đen không thấy rõ khuôn mặt, nhưng ánh mắt hiển lộ một màu đen quỷ dị.
Hắc Ám nguyên lực ba động.
Phong Vân sở hữu chính là thiên phú Hắc Ám, tất nhiên đối với Hắc Ám nguyên lực ba động này hết sức quen thuộc.
Tổ chức Hắc Ám ngầm sao …
Trong lòng của hắn lẩm bẩm.
Đối diện, hai người áo đen sau khi nhìn rõ dung mạo của Phong Vân, không khỏi cả kinh, bởi vì đối phương còn rất trẻ, nhìn qua tuyệt đối không thể vượt quá 18 tuổi.
Đại tông Sư chưa đến 18 tuổi, chẳng lẽ lại đến từ cứ địa nhất đẳng?
Ở cứ địa siêu hạng, những thiên tài kia cùng lắm cũng chỉ như vậy.
“A a, chỉ muốn tùy tiện kiếm tới một tên Đại tông Sư, không ngờ lại dẫn tới một vị tuyệt thế kinh tài, đây thật sự là một khoản lợi nhuận lớn.”
Một người áo đen trong đó nhìn Phong Vân phát ra thanh âm lạnh lẽo.
Một người khác lạnh lùng, nói “Ngươi lúc này nếu lựa chọn chạy trốn, có lẽ sẽ còn có một con đường sống, đáng tiếc, ngươi lại lựa chọn điều tệ nhất.”
Phong Vân không nói gì, bởi vì lúc này hắn đã âm thầm chiếu hình của hai người, bên trong không gian tấm gương hình thành hai hình chiếu người.
[Hình chiếu người] : Ám Trần
[Tuổi tác] : 40
[Cảnh giới] : Đại tông sư đại viên mãn
[Kỹ năng] : võ kỹ cấp tám “Hắc Ám Ba Động Cầu”; võ kỹ cấp 8 “Ám Chi Ma Tiên”; võ kỹ cấp tám “Mị Ảnh Bộ”; Công pháp cấp 8 hệ Hắc Ám “Hắc Ám Huyền Kình”; Thiên phú Hắc Ám cấp Thuế Phàm (biến hình); Thiên phú Nan Đạo (roi) đỉnh cấp; Hắc Ám Áo nghĩa (50%); Nan hồn (roi lình hồn) (30%)…
[Hình chiếu người] : Dạ Thiên Hà
[Tuổi tác] : 40
[Cảnh giới] : Đại tông sư đại viên mãn
[Kỹ năng] : Võ kỹ cấp tám “Ma Vân Thủ”; võ kỹ cấp 8 “Ám Khí Sĩ Cường Chỉ”; võ kỹ cấp tám “Ảnh Chi Vũ”; Công pháp cấp 8 hệ Hắc Ám “Hắc Ám Huyền Kình”; Thiên phú Hắc Ám cấp Thuế Phàm (biến hình); Hắc Ám Áo nghĩa (50%); …


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất